
Vương phi 13 tuổi
Tác giả: Nhất Thế Phong Lưu
Thể loại: Truyện dài tập
Lượt xem: 3210955
Bình chọn: 8.5.00/10/1095 lượt.
ói: “Thứ tốt.”
Lưu Nguyệt nghe vậy liền liếc mắt nhìn Vân Triệu.
Vân Triệu cảm giác được Lưu Nguyệt nhìn hắn, cũng không quay đầu, dựa vào thân người Lưu Nguyệt đang đứng bên cạnh , giọng nói phát ra rất nhỏ như tiếng muỗi kêu ở bên tai Lưu Nguyệt nói: “Ba trăm năm trước là bảo kiếm của Quốc Tuyết chủ được làm bằng ngọc lưu ly, thượng phẩm.”
Ba trăm năm trước, nguyên lai là lỗi thời, Lưu Nguyệt trong lòng chợt lóe suy nghĩ này.
“Mười một vạn lượng hoàng kim, còn có ai ra giá cao hơn?” Suy nghĩ vừa hiện lên, trên đài cao lão nhân đầu bạc hướng ánh mắt đến Thần Phi cao giọng nói.
(128)
Chương 250 : Dẫn xà xuất động 5
Edit : Tử Dương
**
Ngón tay Thần Phi gõ lên mặt bàn, không hề hé răng.
“Mười một vạn lượng, thành giao.” Thanh âm rơi xuống, phía dưới, lập tức có người đứng lên khỏi ghế dựa hoàng kim, đi đến đại sảnh phía sau cùng lão nhân đầu bạc.
“Bảo vật tiếp theo….”
Hóa ra là phòng đấu giá. Lưu Nguyệt liếc mắt một cái liền hiểu được.
Đây không giống chợ đêm ở hiện đại. Ngày đó, nàng ở chợ đêm bán đấu giá súng bắn tỉa loại mới nhất. Nhưng mà, nàng đói với thanh kiếm lỗi thời kia cũng không có hứng thú gì.
“Định nhan bảo châu, giúp da thịt không bị lão hóa, giá quy định, hai vạn hai hoàng kim.”
Trên đài, nam nhân trung niên vừa mới nói xong, phía dưới, giá lập tức tăng lên nhanh chóng.
“Định nhan bảo châu, đồ tốt, mười bốn vạn.” Đầu ngón tay gõ mặt bàn, Thần Phi đột nhiên mỉm cười nói một câu.
“Mười lăm vạn lượng.” Ngay sau đó, giá của hắn bị ép xuống.
Lưu Nguyệt thấy vậy hơi nhíu mày. Những người này, thoạt nhìn đều biết thân phận của Thần Phi. Thái tử đã ra giá, cư nhiên còn có người mặt mũi cũng không thèm cho, trực tiếp tăng giá, đây là có chuyện gì?
“Ngũ thành thương hội. Chính là do Ngạo Vân quốc, Tuyết Thánh quốc, Hậu Kim quốc, Thiên Thần quốc, Nam Tống quốc, năm quốc gia liên minh lại thành lập.”
Thấy Lưu Nguyệt không hiểu, thanh âm của Vân Triệu lại một lần nữa vang lên bên tai nàng.
“Ở đây, đại thương nhân, đều từ năm quốc gia này đến, đều giàu nứt đố đổ vách, cùng hoàng gia có quan hệ mật thiết, chỉ nhìn đồ vật không nhìn người. Nghĩ muốn dựa vào địa vị để bắt bọn họ buông tha cho thứ đã bị bọn họ nhìn trúng, không có khả năng.” Vân Triệu quơ chiết phiến, cười giống y một con hồ ly bị đập chảy máu mũi.
Lưu Nguyệt nghe vậy, gật gật đầu. Thì ra là thế.
Liếc mắt nhìn Vân Triệu một cái. Người này hiển nhiên nhận ra thân phận của Thần Phi, lại còn bày đặt xưng huynh gọi đệ.
Ánh mắt sâu xa, che đấu như vậy, Vân Triệu này…
Vân Triệu thấy Lưu Nguyệt liếc nhìn mình như vậy, nhất thời cười hắc hắc, đặc biệt vì Lưu Nguyệt mà quạt mát, rất chân chó (nịnh hót).
Ngũ thành thương hội, năm quốc gia, Thiên Thần quốc, kia Hiên Viên Triệt….
Lưu Nguyệt mặt mày đột nhiên sáng ngời. Nói như vậy, người của Hiên Viên Triệt.
(129)
Chương 251 : Dẫn xà xuất động 6
Edit : Tử Dương
**
“Đồ vật tiếp theo, chình là vật cuối cùng của ngày hôm nay, cũng chính là trấn hội chi bảo (bảo vật quý nhất của hội), Không có giá quy định, lấy vật đổi vật. Xin mọi người không cần bỏ qua cơ hội.” Người trung niên nghênh đón Thần Phi tại đại sảnh, lúc này đi lên đài cao, khó lắm mới nói nhiều được vài câu.
Người có thể ngồi ở trong Ngũ thành thương hội này, đều là bá chủ một phương, trong mắt người bình thường là cực phẩm bảo bối, ở trong mắt bọn họ chỉ như một món đồ chơi, khó mà lọt vào mắt.
Trước kia bán đấu giá cũng không có quan tâm, hôm nay cư nhiên chủ sự phương (ý chỉ cái ông đứng trên đài ý, ta cũng chả biết dịch sao cho ổn) điểm một câu như thế, đều khiến cho mọi người chú ý.
Xem ra, đồ này nhất định là bảo bối khó có được.
Lực chú ý của mọi người đều tập trung lại, người trung niên hướng cửa bên hông của đại sảnh gật gật đầu, một bên đi xuống đài dưới.
Một tên người hầu mặt mày đen đúa không nhìn ra tuổi tác, trong tay cầm một bạch ngọc băng hạp (tạm hiểu là một cái hộp màu trắng, lạnh giống ngăn đá tủ lạnh nhà mình nhé), chậm rãi đi lên.
Da dẻ đen thui, ngũ quan không xuất chúng, thực bình thường.
Nam tử mặt đen đi lên đài cao, ngẩng đầu chậm rãi quét mắt nhìn mọi người bên dưới một cái.
Lưu Nguyệt nhìn vào đôi mắt kia, lập tức trong lòng nhảy dựng, âm thầm cười khẽ. Hiên Viên Triệt, người này là Hiên Viên Triệt.
Người có thể biến hóa như thế nào, nhưng cặp mắt kia không thể thay đổi được.
Nam tử mặt đen ánh mắt bình thản đảo qua Lưu Nguyệt, tầm mắt giao nhau, không hề dừng lại một chút nào, giống như người xa lạ.
Nhưng Lưu Nguyệt cảm giác được, trong đôi mắt kia có một tia cười chợt thoáng qua.
Nhìn quét qua mọi người, nam tử mặt đen cũng không nói nhiều, bạch ngọc băng hạp trong tay nhẹ nhàng mở ra, hướng xuống bên dưới.
Liếc mắt đảo qua vật trong hộp, mọi người trên ghế dựa hoàng kim sắc mặt nháy mắt đại biến.
Có mấy người cư nhiên xúc động đến mức nhảy dựng lên, đứng bật dậy.
Các loại ánh mắt tham lam bình tĩnh nhìn chằm chằm cái hộp, hận không thể lập tức lấy xuống.
Lưu Nguyệt cảm giác được mọi người chung quanh đều đang kích động, không khỏi giơ giơ lên mi, lại nhìn lại v