80s toys - Atari. I still have
Xuân Thiên Lai Liễu Tựu Đãng Dạng

Xuân Thiên Lai Liễu Tựu Đãng Dạng

Tác giả: Diệp Sáp

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322810

Bình chọn: 7.00/10/281 lượt.

n nói sang chuyện khác

“Hai mẹ của con thế nào rồi? Còn cãi nhau sao?”

Nhắc tới chuyện này, hứng thú xem phim hoạt hình tựa hồ cũng có chút suy yếu, khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiêu Mỹ Nhân nhăn lại, cắn một miếng táo

“Đản Đản a di, vì cái gì con chưa thấy dì cùng Đông Đông a di cãi nhau?”

“Đó là bởi vì dì là người yêu tốt. Hai mẹ của con vẫn tiếp tục cuộc chiến hả?”

“Không có, thế nhưng hai mẹ không nói lời nào, Đại Tiêu cũng không cùng con chơi đùa nữa.”

Tiêu Mỹ Nhân rất không vui, bé hiện tại chẳng có bụng dạ nào nói chuyện, bởi vì hai mẹ đối với bé đều quan trọng như nhau, thiếu một người cũng không được, bé không cần mẹ Hạ ôn nhu chăm sóc mình nữa, cũng không cần Đại Tiêu chọc cười mình, bạn nhỏ Mỹ Nhân chỉ muốn một nhà ba người hòa thuận vui vẻ như xưa mà thôi.

“Haizzz, chuyện của người lớn thiếu nhi không hiểu đâu, dì không phải đã nói với con rồi sao? Cái này kêu là ‘Không cần lo lắng’, Đại Tiêu nhà con am hiểu nhất mấy chuyện này a.”

Dù sao Tiêu Mạc Ngôn cùng Hạ Linh Doanh cũng không ở đây, đối với một đứa bé, A Đan có thể nói thoải mái, Mỹ Nhân nghe rất chăm chú, quả táo đút vào miệng, khuôn mặt mập mạp phồng lên

“Thế nhưng là Đại Tiêu nói lúc trước không có con, nàng ta cùng Mẹ Hạ sống rất vui.”

“Tốt? Con tin lời Đại Tiêu hả.”

A Đan gọt nhanh quả táo rồi thả vào miệng, vừa nhai vừa nói

“Đại Tiêu nhà con năm đó với mẹ Hạ của con huyên náo chết đi sống lại đấy, thiếu chút nữa phơi thây ở Thánh Hoàng, a, cái gọi là phơi thây chính là nằm ở cửa ra vào của Thánh Hoàng giả chết. Cũng nhờ mẹ Hạ của con tốt tính, thương yêu nàng ta, nếu xấu tính thì đã sớm đem Đại Tiêu nhà con ném đi rồi. May mắn là con không di truyền tính xấu của Đại tiêu…”

PS: Hôn nồng cháy nha, đúng như tính cách nóng như lửa của Tiêu tổng =)))Làm lành rồi nha, thấy cũng tọi chế hồ ly tinh mà thoi cũng kệ, ai kiu cứ muốn câu dẫn bông đã có chủ =)))) Bị Mỹ Nhân dằn mặt cho :))) A Đan nói xấu Tiêu tổng dễ sợ :( Tiêu Tiêu chỉ hơi vô lại 1 chút thôi chứ ôn nhu, thánh thiện, hiền lành y chang mình :( Con nai vàng ngơ ngác, đạp trên lá dàng rơi :”> =))) Mỹ Nhân vẫn quá cute ^0^ Ăn táo cũng toát ra khí chất mĩ miều :”>

Chương nài dành tặng đặc biệt cho bạn N :”> Nói chung là bạn nào thì bạn đó tự hiểu trong lòng nha :”> Mấy bạn tên N khác cũng có thể nghĩ mình dành tặng cho các bạn hehe mình ko thu phí ATSM đao =)))

Dạo này thiếu ngủ, xuống sắc trầm trọng, make up thế nào cũng bị nhìn ra là ít tóc và bọng mắt :( Kiểu này chắc chưa 30 đã hói đầu =.= Hi vọng trước khi bị hốt vẫn còn 1 chút tóc =)))) Dạo này nhìn vào gương khi tỉnh dậy lúc nào cũng bị hú hồn chym đại bàng :(

Lải nhải hơi nhìu các bạn thông cảm, từ sau sẽ lải nhải tiếp =))))))))))))

[ĐNPN'> CHƯƠNG 10 DÙNG NỒI SINH EM BÉ

Edit: girl_sms

Beta: Người tình giấu tên của mình =))

“Không phải bình thường dì vẫn hay khen Đại Tiêu sao?”

Tiêu Mỹ Nhân không hiểu rõ điều này, Đản Đản a di luôn nói với bé Đại Tiêu tốt thế này, Đại Tiêu tốt thế kia, nhưng hôm nay tại sao nói Đại Tiêu như vậy a.

A Đan đứng dậy đi lấy hộp sữa

“Con là trẻ em thì biết cái gì, người ở dưới mái hiên nhà khác không thể không cúi đầu, a, ý tứ của dì chính là Đại Tiêu nhà con chịu trách nhiệm phát cơm phát gạo cho dì cho nên dì phải nghe lời nàng ta.”

“Đại Tiêu phát cơm cho dì? Đại Tiêu là đầu bếp sao?”

Tiêu Mỹ Nhân nghe đến ăn uống liền khẩn trương hẳn lên, A Đan nghẹn họng, bưng sữa đi đến bên cạnh Tiêu Mỹ Nhân

“Uống sữa đi, đem một miệng đầy táo nuốt xuống mau.”

“Dạ.”

Tiêu Mỹ Nhân nhận lấy sữa, rất nghiêm túc uống, nhìn khóe môi nàng dính bọt sữa cùng với hai má béo ục ục, A Đan nhịn không được dùng sức hôn một cái lên bé.

“Đại Tiêu nhà con không phải đầu bếp, nàng nếu là đầu bếp thì không ai dám ăn cơm nàng làm a. Ai, kỳ thật nói dì rất đồng tình với mẹ Hạ của con, mỗi ngày phải dỗ dành một tiểu bảo bảo là con cũng đủ mệt rồi, còn phải dỗ dành thêm một đại bảo bảo nữa, vậy mà mẹ con còn thấy không đủ phiền toái, còn muốn sinh thêm một tiểu bảo bảo thứ ba nữa.”

“Thế nhưng là Mẹ nói nếu lại có một tiểu muội muội nữa thì có thể cùng con chơi đùa a.”

Tiêu Mỹ Nhân cảm thấy làm con một rất cô đơn, làm chuyện xấu cũng không có người giúp bé cầu xin, nếu lại có một người muội muội xinh xắn thì thật tốt biết bao.

A Đan xoa xoa vết sữa trên miệng của bé

“Con ngàn vạn lần đừng nghĩ như vậy, nếu con thật sự có thêm một muội muội, phỏng chừng Đại Tiêu nhà con sẽ vui vẻ đến chết, mỗi ngày lôi mẹ Hạ đi chơi khắp nơi, trực tiếp cho con trông giữ muội muội.”

“Đi chơi khắp nơi?”

Nhắc tới chơi, ánh mắt Tiêu Mỹ Nhân phát ra ánh sáng, trực tiếp xem nhẹ việc có thêm một muội muội

“Con cũng muốn đi.”

“Người ta đi có đôi có cặp dắt theo một đứa bé như con làm gì?”

A Đan lại đút vào miệng Mỹ Nhân một miếng trái cây, Mỹ Nhân bình thường không thích ăn trái cây chỉ thích ăn đồ ngọt, chỉ có cách kể chuyện cho bé nghe, lúc đó cho cái gì bé cũng ăn cái đó. Mỹ Nhân không vui bĩu môi

“Hai mẹ đi chơi được thì vì cái gì con không thể đi cùng.”

A Đan nhìn động tác bĩu môi của Tiêu Mỹ Nhân, không thể không cả