
kệ, miễn là con gái…xinh thì bị vậy cũng đáng, hề hề, tôi phì cười ngẫm nghĩ, chứ phải là Y ù thì nãy giờ tôi chạy toé khói tự lúc nào rồi.Tôi và Tiểu Mai lại ngồi lặng yên, tôi trộm nhìn, nàng chẳng có vẻ gì là giận mà tựa người nhìn trời, chốc chốc lại khẽ mỉm cười, ra chiều thanh thản lắm. Tôi cũng bắt chước nàng, ngồi vận công đề khí tận hưởng….vũ trụ xung quanh, bốn bề mát lạnh, đâu đó âm ỉ tiếng côn trùng đưa lại rủ rà rủ rỉ, bầu trời đêm tuyệt đẹp với ngàn sao lấp lánh, mặt trăng như chiếc gương bằng nước tinh khiết rót từng giọt sáng thánh thót từ giữa tầng không xuống nhân gian, xuyên qua những kẽ lá bạch đàn rồi nhẹ rơi xuống vai hai đứa.Tôi đang nhẩn nha tận hưởng không gian tuyệt vời thì thằng L phá đám từ trong trại lao ra nói oang oang :– Ê N, đi chơi Trò chơi lớn không mậy ?
– Tao nói tao mù tịt Morse với Semaphore mà ! – Tôi chỉ muốn đạp thằng này văng xoáy vì dám phá hỏng không khí thiên đình mà lôi tôi xuống lại với trần tục.
– Èo, đi theo chạy chơi ! – Nó nài nỉ.
– Dẹp, mày rủ mấy thằng đang nằm trong kia kìa ! – Tôi sầm mặt.
– Tụi nó ngủ sạch sẽ rồi ! – L đội trưởng nhún vai đáp rồi ngồi xuống.
– Đá đầu tụi nó dậy, thằng C hay thằng T cũng được mà ! – Tôi gằn giọng.
– Hay là…Mai, tham gia không ? – Thằng này mắt sáng rỡ.
– Thôi, hì ! – Tiểu Mai lắc đầu từ chối.
– Chết mồ, có mỗi tao thì chưa đủ người tham dự rồi ! – Thằng L lo lắng.
– Hai người ngồi chơi ha, mình vào trong đây ! – Tiểu Mai nói rồi đứng dậy.
– Ừm…. ! – Tôi đâm ra có một chút tiếc nuối.– Mày….ngoại tình rồi ! – Thằng L nói sốc.
– Điên, đừng có độc mồm nha mậy ! – Tôi trố mắt.
– Đêm hôm ra đây ngồi với con gái, không hẹn hò là gì ? – Nó điều tra tiếp.
– Hừ, tao ngủ thì hết thằng mập phá rồi đến mày khều kêu giữ balô, rồi thêm cả thằng D xoắn nó ngáy như giặc, tí lại thêm em Vy đến, thế là tao ra đây ngồi luôn chứ ngủ nghê gì được nữa ! – Tôi hừ mũi phản biện.
– Ừm….mà sao Trúc Mai cũng ra đây luôn thế ? – Thằng L tò mò.
– Ai biết, nghe Mai nói là do thằng D nó ngáy to quá ngủ không được ! – Tôi nhún vai đáp.
– Ờ, công nhận nó ngáy to tổ bố, thôi để tao vì đại nghĩa diệt thân cho ! – L đội trưởng thở hắt ra.
– Gì thế ? Mày định…bóp mũi nó à ? Đừng, ngộp thở chết nó đấy, kiếm tiêu bột rắc vô thôi ! – Tôi bày mưu hiến kế.
– Mày là loài gì mà ác thế mậy ? ! – Thằng L nhìn tôi như nó đang thấy ác quỷ.
– Ai bảo mày nói đại nghĩa diệt thân ! – Tôi quắc mắt.
– Là tao định vô nắm đầu nó dậy đi chơi thôi, cho nó khỏi ngáy nữa ! – Thằng này nói.
– Ờ, tao cứ tưởng mày định thủ tiêu nó, hề hề, thôi đi rủ nó đi ! – Tôi xua tay.Công nhận thằng D ngoan cố, tôi với thằng L vào tận trong vả mấy phát vô mặt nó cho tỉnh ngủ mà nó cứ rúc đầu vô cái balô rồi tự tay kéo phéc-mơ-tuy lại cố thủ. Hai thằng tôi bí quá mới phải dùng biện pháp cưỡng chế, nắm hai tay hai chân nó kéo lê ra ngoài, sau tầm mười phút động viên tư tưởng không có tác dụng, chúng tôi chuyển sang đề nghị rồi đến bức cung và cuối cùng là đe doạ tinh thần và đày đoạ thể xác thì thằng D mới chịu lò dò ra sau rửa mặt rồi thất thểu lê thân theo thằng L lên trại chỉ huy tập trung tham gia Trò chơi lớn với các chi Đoàn khác.Tôi quệt mồ hôi lại chỗ cũ ngồi thẫn thờ, vừa rồi thiệt là tốn sức với thằng D quá, nó xoắn hết cả lên mà lại giãy đành đạch. Tôi ngồi thở dốc, may là bốn bề mát rượi nên cũng khá thoải mái, tiếc nỗi giờ lại ngồi một mình đến sáng mà đợi em Vy quay về, chắc khi nào hai thằng L với thằng D về đến trại thì em ấy mới hồi cung quá, thiệt là chán hết sức.Đột nhiên tôi nghe mùi hương thơm nhẹ thoáng qua tự đâu đưa đến làm tỉnh cả người.– Tiểu nữ mời đại hiệp dùng trà ! – Tiểu Mai cười cười ngồi xuống, chìa tách trà ra cho tôi.
– Ối….tuyệt chiêu, sao Mai bảo vào trong ngủ rồi mà ? – Tôi cười tít mắt, hớp ngay một ngụm trà thơm lừng mà dịu ngọt.
– Mình đâu có nói ngủ lại đâu, ra sau trại pha trà ấy chứ ! – Nàng vuốt tóc cười.
– Ừ, chu đáo ghê, đem cả trà với ấm tách lên đây ! – Tôi khoái mê tơi.
– Chỉ có 2 tách thôi, còn đây là ấm giữ nhiệt chứ không phải ấm bằng gốm, đem hết cả bộ lên thì lỉnh kỉnh lắm, nên có thể trà không thơm như mọi khi đâu ! – Nàng đáp, đưa mắt nhìn vào chiếc ấm giữ nhiệt màu xanh lá trước mặt.
– Vầy là tốt quá rồi, cần chi nhiều ! – Tôi khoát tay.
– Hai người rủ D đi chơi mà bạo lực ghê, lôi cả ra ngoài ! – Tiểu Mai cười khúc khích.– Hề hề, vậy nó mới chịu lết ra, cho chừa cái tật ngủ ngáy, làm Mai mất ngủ ha ! – Tôi chìa tách trà ra – Cô nương cho tại hạ xin chén nữa !
– Vị đại hiệp đây thưởng trà mà cứ như nốc rượu ấy, làm tiểu nữ không khỏi ngạc nhiên về cách thưởng trà quái dị của đại hiệp đó ! – Tiểu Mai tủm tỉm rót thêm trà vào tách.
– Èo, uống vậy mới khoái, nhỡ tí bọn thằng L nó về thì nhào vô giành uống hết sao ! – Tôi gãi đầu chữa thẹn.
– Hì, thong thả thôi, vả lại ấm này Mai chỉ pha cho mỗi mình…..ừm….. !Tôi sững người nhìn Tiểu Mai mặt đỏ lựng bối rối, tay nàng lại líu ríu đan vào nhau.– Ừ….. !
– …………….. !
– À….trà này…cho đá lạnh vào uống được không….Mai ơi… ?Tôi lúng búng bắt chuyện cho không khí đỡ gượ