
ột loạt, gạch dưới đáp số cái roẹt như nhát gươm kết liễu, rồi để phấn cái cạch rõ to xuống bàn, đường hoàng bước xuống lớp khi 3 đứa kia còn đang ngơ ngác trên bảng, và ít giây sau thì thằng D.A mới giải xong, bước xuống lớp đầy vẻ bất nhẫn ko thừa nhận chiến cục.Hiển nhiên là tôi giải đúng, và lại còn giải nhanh nhất, bảo sao cô Nhi ko cười cười nhìn tôi như thể xác nhận tôi đúng là em trai của ông anh phát xít ở nhà, và bảo sao bọn A2 ko xầm xì nhìn tôi, chắc bọn nó cũng định tôn tôi lên làm thánh luôn ko chừng, hề hề ! Tôi khoái mê tơi nhưng ngoài mặt vẫn ra vẻ lạnh lùng giống Tiểu Mai, làm như mấy bài này chỉ là muỗi chích, trình ta đây vẫn còn cao hơn thế cơ, dù chỉ ít phút trước tôi còn run như cầy sấy, và chỉ bình tĩnh trở lại khi nhận ra bài toán đó đúng là bài mà tôi vừa giải ngày hôm qua, tất nhiên là vừa giải vừa xem…đáp án, hên hú hồn !Giờ ra chơi, đã có đứa xuống yêu cầu được diện kiến với thánh, ác nỗi đó lại là nhỏ cán sự Hoá vừa trêu tôi đầu giờ.– Chà, bạn cũng giỏi ghê hén ! – Nhỏ này chuyển sang xưng hô lịch sự hơn.
– Ừ, cũng bình thường ! – Tôi vờ khiêm tốn.
– Eo ơi, một lần khiêm tốn bằng bốn lần tự kiêu nhé ! – Nhỏ tủm tỉm cười.
– Ấy…ko có.. ! – Tôi hoảng vía, ko lẽ con gái ở đâu cũng lém lỉnh như em Vy, đều có thể kê tủ đứng vào miệng tôi được.
– Hôm nào bày Toán cho mình nhé, cũng muốn nhờ D.A mà hắn hách quá ! – Nhỏ này nói thật nhỏ để thằng D.A ngồi trên ko nghe.
– Ừ..ừ ! – Tôi cũng rì rầm với nó, thầm nghĩ là còn khuya ông mới bày.Cả đoạn đường về hôm đó tôi cứ cười hềnh hệch mãi, tự hãnh diện vì mình đã ko làm mất mặt A1, chắc giờ bọn A2 đang nghĩ đứa nào bên A1 cũng xịn như tôi, hề hề !– Làm gì mà cười mãi thế ? – Em Vy ngạc nhiên hỏi.
– Ấy…ko có gì ! – Tôi giật mình.
– Hay có em nào tán bên đó rồi ? – Em ấy nheo mắt.
– Bậy, đã nói hôm bữa rồi mà ! – Tôi chối ngay.
– Ừa, hì hì ! – Em nó cười cười.Phen này thì thánh N sẽ lại toả sáng ở 10 A2 thôi, chẳng chóng thì chầy, cơ mà tôi quên mất, sang A2 rồi thì ai bày bài Anh ngữ cho nữa, em Vy đâu có nhắc bài được nữa, tôi cũng ko copy bài của đứa cạnh bên được, úi dà, chuyện này cũng khá là căng đấy, nhất là lỡ tôi chém gió bậy bạ như hồi đầu năm thì bọn nó có mà cười cho thối cả thánh chứ chẳng chơi !
Tối hôm đó, ăn cơm xong tôi ra trước sân nhà ngồi hóng mát, trong đầu vẫn còn lâng lâng vì hương vị chiến thắng thằng D.A lúc chiều, cho đáng đời cái tội dám cười khi dễ, cười ngạo nghễ vị thánh của 10A1.– N ơi, có nhà ko ? – Là giọng của Tiểu Mai.
– Ơ…đợi chút ! – Tôi giật mình, sao nàng lại đến nhà vào lúc này, vội chạy vào trong khoác đại cái áo sơ mi.
– Mai vào được không ? Có chút chuyện cần nói ! – Nàng dựng xe đứng trước nhà tôi, cười dịu dàng nói.
– Ừ , ừ, vào đi ! – Tôi mở cửa, lòng ngạc nhiên ko để đâu cho hết, mấy hôm nay trông nàng lạnh lùng với tôi thế mà sao hôm nay lại chủ động thế nhỉ.
– Tao cũng vào nhé ? – Giọng con trai kế sau đó.
– Ai thế…ớ…thằng… ? – Tôi ngờ ngợ, cái giọng này quen quen.
– Tao, H.N đây mà ! – Thằng này lên tiếng xác nhận.
– Ừ, vào đi ! – Tôi gật đầu.Hoá ra là thằng H.N ở tổ 1 , thằng này trùng tên N với tôi, nhưng ít chơi thân, vì trong lớp nó ít tiếp xúc nhiều, và có vẻ cũng khá khép kín. Mà chết, hông lẽ thằng T nói thật, bây giờ Tiểu Mai chuyển sang cặp với thằng H.N, vậy còn đứa con trai ngoài biển hôm bữa là sao nữa đây ?– Ngồi đi, N lấy nước ! – Tôi nhìn Tiểu Mai nói.
– Ừ, cảm ơn ! – Nàng hấp háy mắt nhìn tôi cười, vẻ lạnh lùng mấy hôm vừa rồi bay đâu mất dạng.– Vậy…2 người tới có chuyện gì không ? – Tôi rót nước ra ly, mời cả hai, nhấn nhá từ “ hai người “ để xem tình hình là thế nào đây.
– À, chuyện này thì phải để H.N nói rồi ! – Tiểu Mai cười tỉnh rụi đáp.
– Gì thế ? – Tôi quay sang hỏi thằng H.N
– Là như vầy, mày…bị chuyển lớp là do tao ! – Nó dè dặt thú nhận.
– What…cái gì… ? – Tôi bật ngược dựa hẳn vào ghế.
– Tiếng Anh luôn, ghê ! – Tiểu Mai tủm tỉm cười.
– Không, N..nhầm, mày nói rõ ra đi ! – Tôi lúng búng đáp.
– Thì vầy, thực ra tao nhờ mẹ tao là cô Thanh dạy Sử ấy, xin cho tao đầu học kỳ này qua 10 A2 học, vì bạn bè tao hồi cấp 2 bên đó nhiều hơn ! – Nó nói chầm chậm.
– Ra vậy, rồi sao nữa ? Sao mà tao lại bị chuyển ? – Tôi đâm sốt ruột.
– Tao cũng ko rõ là mẹ tao nói với thầy hiệu trưởng làm sao, mà lại thành ra chuyển nhầm mày sang A2, chắc do tao với mày trùng tên nên người ta nhầm lẫn chỗ nào đó ! – Thằng này nhún vai đáp.
– Rồi giờ sao ? Mày về nhờ cô Thanh xin cho tao về lại A1 được ko ? – Tôi liếm môi, ngồi nhấp nhổm ko yên.
– Mẹ tao định làm vậy ngay từ hôm bữa đầu tuần kìa, nhưng lúc đó lại kẹt công tác ở trường thị trấn, nên chiều nay về tao mới nói với mẹ tình hình là như vậy, giờ mẹ tao chắc đang ở nhà thầy hiệu trưởng nói chuyện lại rồi, nếu được thì mày có thể sẽ về lại A1, còn tao chắc qua A2 ! – Nó nói đến đâu tôi nghe như mở cờ trong bụng đến đó.
– Ừ, được đấy, cảm ơn mày nhiều nha ! – Tôi hớn hởn bắt tay nó.
– Èo, tao chưa xin lỗi mày thôi, mày còn cảm ơn tao làm gì ! – Thằng H.N quệt mũi đáp.
– Lỗi phải gì, về lại được là tao mừng rồ