pacman, rainbows, and roller s
Yêu Thương

Yêu Thương

Tác giả: Dạ Mạn

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 329545

Bình chọn: 8.5.00/10/954 lượt.

án chứ?”“Vâng, xin Mạnh thúc nương tay.” Mục tiêu của Giản Ninh rất rõ ràng, cậu ấy nhìn Mạnh Hạ một cái, nhẹ nhàng mỉm cười, lại cúi người bế Nhạc Nhạc lên. CHƯƠNG 51: CHÂN TÌNH BỊ DẬP TẮTVui lòng không sao chép dưới bất kỳ hình thức nào!————————————Chương 51: Chân Tình Bị Dập TắtCảnh tượng kia đối với hắn quả thực là rất chói mắt, ánh mắt của Từ Dịch Phong sắng quắc lên nhìn chằm chằm vào Mạnh Hạ, trong lòng cảm thấy nặng nề, lại còn mang một chút cảm giác ghen tuông mơ hồ. Lập tức quay mặt sang, hướng về phía Mạnh Lý nhẹ mỉm cười: “Mạnh thúc, đi ra tản bộ ạ?”Khóe miệng của Giản Ninh cong lên, đây không phải là anh họ của mình nha.Thần sắc của Mạnh Lý trầm trầm xuống, trả lời vừa khách sáo lại vừa xa cách: “Thật là trùng hợp, Từ Tổng.”Từ Dịch Phong mà đối với ai thân thiện thì trước sau như một, đều là người ta chú ý đến biểu hiện của hắn. Đối với thái độ không nóng không lạnh của Mạnh Lý, cũng là ở trong dự liệu của mình nên hắn cũng không có quá sầu não.Hắn chỉ cười cười rồi nhìn sang Mạnh Hạ: “Thuận đường đã mua cho em một chút điểm tâm sáng.” Tiến lên đưa cái giỏ đựng thức ăn cho cô.Mạnh Hạ nhàn nhạt nhìn lướt qua, trong nội tâm lại miễn cưỡng phát khổ: “Cảm ơn, tôi đã ăn rồi.” Cô lạnh lẽo trả lời, liền quay đầy lại nói với Mạnh Lý: “Cha, chúng ta đi lên đi, tới giờ uống thuốc rồi.”Mạnh Lý làm sao lại không nhìn ra được đau đớn chợt lóe lên rồi biến mất trong mắt của con gái đây? Từ Dịch Phong mang thứ gì đó cũng đều là những món Tiểu Hạ trước kia thích ăn. Trong lòng ông cảm thán, nếu mà Từ Dịch Phong trước kia có thể đối với Tiểu Hạ như vậy thì thật tốt biết bao?Trong phòng bệnh, Mạnh Hạ buồn bực trong lòng gọt một trái táo, Mạnh Lý đưa ánh mắt ngỡ ngàng nhìn vào sợi vỏ trái cây ở bên tay cô, do dự một hồi lâu mới lên tiếng: “Tiểu Hạ, cha thấy Giản Ninh đứa nhỏ kia rất tốt, các con dự định khi nào thì cử hành hôn lễ vậy?” [=)) Chết cười.'>Động tác trên tay của Mạnh Hạ liền dừng lại, sợi vỏ trái cây dài bị cắt đứt, Nhạc Nhạc cả kinh kêu lên: “Mẹ, bị đứt, bị đứt rồi.” [=)))))) Y như mình hồi còn nhỏ'>Mạnh Hạ lấy lại tinh thần, nhẹ nhàng cười một tiếng: “Cha, sao lại nói đến chuyện này?”Mạnh Lý cong lên khóe miệng: “Cha thấy Giản Ninh thật tốt, bề ngoài xuất chúng, sự nghiệp vững vàng, quan trọng nhất là cậu ấy đối tốt với con.” Mạnh Lý cảm thấy kỳ lạ là, con gái chẳng phải đã nói hai người muốn kết hôn sao? Nhưng lại thấy thái độ của cô đối với Giản Ninh cứ nhàn nhạt. [Ah, Mạnh phụ lúc còn ở trong tù đã được Mạnh Hạ thông báo muốn kết hôn, chắc bây giờ ông tưởng Mục Trạch là Giản Ninh.'>Mạnh Hạ nhíu mi lại, cha có phải là đang hiểu lầm hay không nhỉ?!“Cha nhìn ra được, Giản Ninh tiểu tử đó thật đơn thuần. Không có nhiều tâm tư gì khác.”Mạnh Hạ cảm thấy bất đắc dĩ, Giản Ninh đúng thật là đơn thuần, đem cha của cô lừa dối trắng trợn. Mạnh Hạ đưa một miếng táo cho ông.“Cha, con và Giản Ninh…” Cô ngập ngừng một chút, muốn nói nhưng lại thôi: “Tóm lại là con bây giờ không muốn kết hôn.”Cô cũng không muốn giải thích, việc này lại liên quan đến Mục Trạch, nói ra chỉ làm cho ba phiền lòng, nên cái gì cũng không nói.Giản Ninh vừa rồi nhận được điện thoại của thư ký Tôn, cần hắn phải trở về ngay lập tức. Nghe thái độ của thư ký Tôn thì tình thế hình như là rất bức thiết.Hắn đẩy cửa bước vào, muốn chào hỏi Mạnh Hạ vài câu nhưng nghênh đón hắn lại là ánh mắt đáng sợ của cô. Hắn hơi kinh ngạc: “Mạnh thúc, công ty có việc nên con phải đi trước. Hôm nào sẽ cùng chơi mấy ván cờ với thúc sau.” CHƯƠNG 51: CHÂN TÌNH BỊ DẬP TẮT (2)“Được, công tác quan trọng hơn. Tiểu Hạ, tiễn Giản Ninh đi.” Mạnh Lý cố tình tạo cơ hội cho hai người ở cùng một chỗ.Mạnh Hạ nhíu mi lại, thấy thái độ của cha mình thế này thì dĩ nhiên là xem Giản Ninh như con rể tương lai rồi.Giản Ninh tất nhiên cũng phát hiện ra thái độ của Mạnh Hạ đối với mình có sự thay đổi. Hai người vừa mới ra khỏi cửa, khoảng được chừng mười mét, Mạnh Hạ liền dừng bước lại: “Giản Ninh, anh đã nói lung tung gì với cha tôi rồi?”Giản Ninh nghi ngờ, vẻ mặt vô cùng chân thành: “Không có mà, Tiểu Hạ, tôi chỉ là tới thăm cha em một chút, cùng ông ấy chơi vài ván cờ mà thôi.”“Phải không?” Mạnh Hạ ngẩng đầu theo dõi hắn, chân mày nhíu hết sức chặt.“Em đừng cau mày, làm vậy giống như bà cụ, xấu nhiều nha.” Giản Ninh khẽ cười: “Mạnh thúc có hiểu lầm gì sao? Để tôi giải thích rõ cho thúc ấy ngay.”“Đừng, càng giải thích thì càng phiền toái.” Mạnh Hạ nhỏ giọng nói ra: “Đúng rồi, mấy ngày nay cảm ơn anh, anh có thể trở về báo cáo với dì Hai của anh.”Giản Ninh nghe thấy cô nói như vậy, sắc mặt nhất thời liền trầm xuống: “Mạnh Hạ, em có ý gì?”Mạnh Hạ thở dài: “Giản Ninh, đã đến lúc thì nên dừng lại.”“Em cho rằng là…” Giản Ninh tức giận đến nỗi tim phổi đều muốn nổ tung, hận không thể soi vào được trái tim của cô để xem đến tột cùng là thế nào. Hắn thở ra một hơi thật dài, tính tình kiềm chế rồi mà âm thanh vẫn còn buồn bực nói ra: “Trong đầu em chứa tương hồ sao? Dì Hai của tôi nếu mà muốn đối phó với em, em cho rằng mình còn có thể ở đây? Em cho rằng ngày đó em còn có thể từ Thượng Hải mà