Polaroid
Yêu Thương

Yêu Thương

Tác giả: Dạ Mạn

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3210133

Bình chọn: 7.5.00/10/1013 lượt.

bên chợt lóe sáng. Cô hít một hơi, cầm điện thoại lên, ở đầu dây bên kia thật lâu sau mới có tiếng nói.“Tiểu Hạ…..”“Mạnh Tiêu, anh ấy khi nào thì trở về?”Ở bên kia yên lặng, do dự một chút mới nói: “Tiêu ca bị thương, Tiểu Hạ, em chờ thêm một thời gian nữa.”“Vâng. Vậy nói cho anh ấy biết, ba ba đã được phóng thích.” Nói xong, cô cúp điện thoại.**************************Đôi mắt hơi nheo lại, cô nghe được âm thanh cửa phòng bị mở ra, mùi hương quen thuộc lưu động trong không khí truyền đến, cô biết là hắn, nhưng chỉ nhắm mắt lại. CHƯƠNG 44: HẮN THAY ĐỔIVui lòng không sao chép dưới bất kỳ hình thức nào!————————————Chương 44: Hắn Thay ĐổiTừ Dịch Phong biết rõ là cô chưa ngủ, bàn tay nhỏ bé đang nắm thật chặt lại, hắn mỉm cười bất đắc dĩ, đưa tay đến bên eo của cô.Mạnh Hạ cảm giác được hơi thở của hắn càng lúc càng gần, đôi mắt liền mở ra, bốn mắt nhìn nhau, cô bị u ám trong mắt hắn làm cho giật mình: “Anh làm gì vậy?”Từ Dịch Phong khóe miệng dương dương tự đắc, ngắm nhìn cô một cái mới dời tầm mắt đi, nhìn vào nụ hoa nhỏ chớm nở ở ban công, trầm mặc một chút mới nói ra: “Ở Tinh Thành tuần này có triển lãm trang sức, có muốn đi xem không?”Mạnh Hạ phát hiện ra Từ Dịch Phong thật sự đã thay đổi, trước kia hắn sẽ không bao giờ trưng cầu ý kiến của người khác. Chuyện mà hắn muốn làm thì tất nhiên phải làm, ý nguyện của người khác đừng mong có một chút quan hệ gì với hắn.Chẳng hạn như, trước kia cô muốn đi xem triển lãm tranh, Mạnh mẫu cho cô hai tấm vé vào cửa, cô đã vội vã đưa cho Từ Dịch Phong, nhưng hắn chỉ nhìn lướt qua rồi cho cô bốn chữ: “Không có hứng thú.”“Không có hứng thú.” Mạnh Hạ ngồi dậy, đứng lên chuẩn bị trở lại trong phòng. [ =)) Gậy ông đập lưng ông. Mạnh Hạ nãy giờ vẫn ở ghế ngoài ban công ah.'>Từ Dịch Phong bỗng dưng cong khóe miệng lên, tiểu nha đầu này kỳ thật còn rất thích thù dai nhớ lâu. Hắn kéo tay của cô lại: “À…..” Hắn mỉm cười nói ra: “Nhưng tôi nhớ rõ là trước kia em đối với mấy thứ này cảm thấy rất có hứng thú.”Mạnh Hạ đứng thẳng lưng, giãy giãy tay, nhưng không có thoát ra được. Lạnh lùng nói ra: “Trước kia? Anh còn nhớ được trước kia sao?”Cô bất ngờ mỉm cười một tiếng, khóe môi tạo thành một đường cong, giọng nói lập tức trở nên lãnh đạm: “Anh nói chuyện với tôi như vậy, tôi thật sự thấy không quen.”Gió ban đêm có chút thô lỗ làm sợi tóc bay múa, cô chịu không được mà hơi run lên, chậm rãi vén lọn tóc rối bời ở thái dương, ánh mắt sâu xa: “Đây không phải anh mà tôi biết.”Cô rõ ràng cảm nhận được đầu ngón tay của Từ Dịch Phong run lên, thần sắc trong mắt hắn thâm trầm như một đầm nước sâu: “Tiểu Hạ, em biết tôi là người như thế nào sao?”“Anh đối với tôi như thế nào, còn cần tôi phải nói cho anh biết sao?” Mạnh Hạ không muốn cùng với hắn tiếp tục rối ren thêm nữa, sự nhiệt tình nóng bỏng của hắn làm cho cô khó mà thừa nhận được.Cô ra sức để đi tới cửa, Từ Dịch Phong lại nhanh như gió ôm lấy cô từ phía sau: “Lúc trước tôi đã nói nhiều lời như vậy, em chịu nghe lọt một chút được không? Hình như có vài lời em không chịu nghe, vậy tôi lập lại một lần nữa, chúng ta cùng chung một chỗ.”Mạnh Hạ đầu óc mơ hồ, cô cắn môi, tay nắm chặt lấy then cửa: “Cùng một chỗ? Từ Dịch Phong, ngược lại anh nói nghe thật nhẹ nhàng.” Đã trải qua nhiều chuyện như vậy, bọn họ làm sao có thể cùng ở một chỗ.Cô thở ra một hơi, thật đáng buồn nhưng cũng thật mỉa mai. Lồng ngực của hắn ấm áp như vậy, đã từng là tất cả khao khát của cô. Bây giờ, cô lại từng chút từng chút gỡ bàn tay của hắn ra: “Từ Dịch Phong, tôi không muốn. Tôi không muốn cùng anh ở một chỗ. Chuyện anh giúp cha tôi, coi như là anh trả lại cho tôi. Tôi nghĩ bây giờ phải rời đi thôi, nếu như anh còn có chút lương tâm thì để cho tôi rời khỏi đây.”Ánh mắt của hắn tối sầm lại, ngược lại Mạnh Hạ còn nói ra lời nói tự đáy lòng rằng, cô muốn rời đi.Tầm mắt của hắn chìm trong tối tăm: “Câu này tôi không muốn nghe thấy lần thứ hai, Tiểu Hạ, chuyện của tôi sẽ do tôi làm chủ.” Lời này của Từ Dịch Phong cũng ngầm ý bảo đảm với cô rằng, cha mẹ của hắn sẽ không ảnh hưởng tới quyết định của hắn. CHƯƠNG 44: HẮN THAY ĐỔI (2)Mạnh Hạ khẽ cười một tiếng, từng chữ từng chữ nói ra: “Anh không sợ tuyệt hậu sao?”Từ Dịch Phong chỉ trầm mặc một khắc, thản nhiên nói ra: “Có con hay không còn là tùy duyên, Nhạc Nhạc, đứa nhỏ này tôi cũng rất thích.”Mạnh Hạ nhàn nhạt lui về phía sau một bước, lặng lẽ nhìn vào hắn, nhìn thấy bi thương trong mắt hắn chợt lóe rồi tan đi. Cô xoay người để lại cho Từ Dịch Phong một tấm lưng mảnh mai.Là ai đó nói, khi bạn thích một người thì sẽ chiều chuộng họ mà làm thương tổn đến quyền lợi của chính mình. Thời gian trôi qua, hôm nay Mạnh Hạ hầu như có thể không kiêng nể gì cả mà tiêu phí đi một thứ Từ Dịch Phong muốn cho cô, đó chính là… Yêu thương.[Ôi, cái tựa truyện đã xuất hiện ở đây, Yêu Thương~~~'>*****************************Thân thể của Mạnh Lý bình phục rất tốt, lúc Mạnh Hạ đến bệnh viện để thăm ông ấy, rất trùng hợp đã gặp được Mục Trạch.Mục Trạch cả người đã gầy ốm đi rất nhiều, anh hướng về phía cô thoáng qua mộ nụ cười ngượng ngạo: “Có rảnh