pacman, rainbows, and roller s
108 Thiếu Nữ Lương Sơn

108 Thiếu Nữ Lương Sơn

Tác giả: Tha Khốc Đích Tượng Băng

Thể loại: Truyện kiếm hiệp

Lượt xem: 323423

Bình chọn: 8.5.00/10/342 lượt.

Thiếu tá Tô Tinh, năm nay 21 tuổi, là phi công ưu tú nhất trong những phi công trẻ tuổi của nước cộng hòa được vinh dự chấp hành nhiệm vụ nghiên cứu bay thử chiến cơ đời thứ tư J14. Lần diễn luyện này đặc biệt quan trọng. Quân ủy chủ tịch và tướng quân nước cộng hòa cũng đích thân tới tham dự.

Tô Tinh đang diễn luyện tại độ cao 10.000 mét, sau khi bật chức năng xuyên tốc độ siêu âm thì đột nhiên lâm vào một mảnh ánh sáng. Sau đó vô số ảo giác xuyên qua đầu óc, cảnh tượng huyền ảo nối tiếp cảnh tượng liên tiếp hiện ra khiến cho đầu óc đau như búa bổ.

"Bộ chỉ huy! Đây là chim ưng 00, phát hiện tình huống dị thường!".

Tô Tinh cắn chặt răng, chịu đựng thống khổ cố truyền thông tin về bộ chỉ huy tại mặt đất báo cáo khẩn cấp.

Hệ thống thông tin một khoảng trầm lặng...

Liên tục vài lần, Tô Tinh kinh ngạc phát hiện hệ thống điện tử của phi cơ hoàn toàn không hoạt động.

Không gian trong phi cơ dần nóng lên, Tô Tinh có cảm giác như đang ở trong lò thiêu xác.

"J14-00 mất đi khống chế, điều khiển viên Tô Tinh thỉnh cầu xin được nhảy dù!".

Tô Tinh phát ra thông tin khẩn cấp, từng hạt mồ hôi lạnh chảy dàn dụa xuống mắt khiến Tô Tinh thấy cay xè.

Chết tiệt.

Tô Tinh thầm mắng một tiếng.

"J14-00 đang mất đi khống chế, điều khiển viên Tô Tinh xin phép được nhảy dù!".

"..."

"J14-00 đang mất đi khống chế, điều khiển viên Tô Tinh xin phép được nhảy dù!".

"..."

"J14-00 đang mất... cảm ơn quốc gia đã bồi tài, ta nhảy trước đây!".

***

Lương Sơn đại lục.

Thiên Thừa Quốc, Thanh Dã cao nguyên.

Khói bụi cuồn cuộn, vó ngựa từng trận.

Một đội ngũ sáu mươi kỵ binh đang truy đuổi rất nhanh trên thảo nguyên, tiếng hò hét, hoan hô như sấm dậy, tư thế rất hào hùng, rất đắc ý.

Con mồi bị truy đuổi phía trước không phải sài lang, cũng không phải hươu nai, mà rõ ràng là một cô gái chừng 17, 18 tuổi.

Cô gái đang chạy nhanh như gió cuốn, so với đội kỵ binh phía sau chỉ có nhanh chứ không chậm hơn chút nào.

Tuy nhiên sức người cuối cùng có hạn, mấy phút đồng hồ sau cô gái bước chân dần chậm lại. Đội kỵ binh phía sau nhân cơ hội này tách ra, tản ra xung quanh bao vây cô gái lại.

Một gã thanh niên áo trắng tiến lên cười nói: "Mỹ nữ, tốt nhất là ngươi ngoan ngoãn theo bản thiếu chủ ta đi. Chẳng lẽ ngươi cảm thấy bản thiếu chủ không phải là kẻ biết thương hoa tiếc ngọc sao?".

Cô gái đứng đó ngẩng đầu, ưỡn ngực. Bị đội kỵ binh vây quanh nhưng trên mặt không có chút nào hốt hoảng. Đôi mắt đen nháy anh khí ngời ngời mang theo chút khinh thường: "Ngươi có tư cách này sao?".

Gã thanh niên áo trắng hắc hắc cười: "Các huynh đệ, cho mỹ nữ kiến thức chút lợi hại đi!".

Thảo nguyên vang lên từng tràng rít gào hưng phấn.

Hơn năm mươi kỵ binh cầm trong tay cường mâu, cường thương, phác đao các loại vũ khí phi ngựa chồm tới.

Cô gái mặt không đổi sắc, có chăng chỉ là khóe miệng hiện lên một tia khinh miệt: "Muốn chết ta sẽ thành toàn cho các ngươi!". Hai tay hư không nắm chặt, một thanh trường thương liền nắm trong tay.

Trường thương giơ lên, sát ý mãnh liệt từ đó phát ra. Căn bản không ai thấy chuyện tình xảy ra như thế nào, hai gã kỵ binh lao lên đầu tiên liền gục xuống. Mũi thương lại đâm thẳng tới mang theo đạo hào quang chói mắt, một gã thiết giáp kỵ binh vừa mới giơ trường mâu lên ánh mắt đột nhiên mơ màng nhìn xuống ngực mình, một cái lỗ lớn từ đó hiện ra. Cô gái cũng không có thu hồi trường thương, mượn lực nhảy tới quét ngang cây trường thương theo hình vòng cung. Chỉ nghe trong không khí từng tiếng gãy nát của kim loại vang lên, sau đó là hơn mười cái đầu bay thẳng lên trời.

Cả đám kỵ binh phía sau chưa kịp xông lên đồng thời hoảng sợ, tay cầm đao múa may loạn xạ.

Cô gái thân thủ cực nhanh, sát phạt quyết đoán khiến cho người ta biến sắc. Cô gái trong đám kỵ binh cứ vậy mà xuyên qua, cước bộ tiến thoái không thể nắm bắt. Không khí xung quanh dần chìm trong một làn sương mù màu đỏ, âm thanh khiếp sợ liên tục vang lên.

Vốn tự tin tràn đầy, gã thanh niên áo trắng đã sợ đến mức mặt xám như tro tàn.

Không đến một lát, hơn năm mươi kỵ binh vốn oai phong lẫm lẫm đã biến thành năm mươi thi thể không toàn vẹn nằm la liệt khắp nơi.

Khi cô gái đưa cặp mắt lạnh nhìn đến người thanh niên, tên này đũng quần đã ẩm ướt, nghiễm nhiên đã sợ tới mức không thể khống chế.

"Chỉ bằng vào bộ dạng heo chó này của ngươi cũng muốn cho ta biết lợi hại?". Cô gái cười lớn lên.

Chém giết năm mươi người, vậy mà cây trường thương đang cầm trong tay cô gái hoàn toàn không dính chút máu.

"Hàn Tinh Lãnh Nguyệt thương?!".

"Ngươi là Thiên Hùng tinh Báo tử đầu Lâm Xung!".

"Hiện tại ngươi đã biết sao?". Cô gái hơi chuyển động cây trường thương trong tay, cười lạnh: "Kẻ muốn trở thành người đàn ông của ta trong thế giới này còn chưa tồn tại!".

"Vâng... vâng. Cẩu nô tài có mắt không tròng, xin Lâm Xung đại nhân tha cho tại hạ một mạng". Gã thanh niên run run nói, trong lòng kêu rên -- trời ạ, thiếu nữ này tự nhiên lại chính là Thiên Hùng tinh, khó trách nhanh nhẹn dũng mãnh như vậy, truyền thuyết Báo Tử đầu tính tình cương liệt, kiêu ngạo, tới bây giờ còn c