Old school Easter eggs.
Bạch Nhật Quỷ Hồn - Full

Bạch Nhật Quỷ Hồn - Full

Tác giả: Ưu Đàm Hoa

Thể loại: Truyện kiếm hiệp

Lượt xem: 322103

Bình chọn: 7.00/10/210 lượt.

ào đều là những món kỳ trân của thế gian, giá đắt như vàng. Vì vậy, thực khách đều đổ dồn mắt về bàn của Hoàng Y nữ lang.

Lúc này chàng kiếm sĩi áo xanh đang giận tím tái mặt, khi thấy thần tượng của mình lại hậu đãi gã bé con man mọi!

Gã vừa tức, vừa tủi hổ, liền ngửa cổ cười khanh khách:

- Năm nay chắc trời đại hạn nên ngay một đứa bé man di cũng biết thưởng thức tay gấu, yến sào!

Danh vọng của gã khá lớn nên có nhiều người hùa theo, tiếng cười mai mỉa vang dội khắp lầu.

Hận Thiên đã có chủ ý nên không nổi giận nữa, chỉ đôi mắt là long lanh sát khí. Và một lần nữa nữ lang áo vàng lại an ủi cậu bé. Nàng quàng tay qua vai, vỗ về Thiên Nhi:

- Hiền đệ chớ nên giận làm gì! Võ lâm rất nhiều những kẻ cuồng đồ như vậy, hơi đâu mà để ý đến.

Thiên Nhi thực sự cảm động. Bao nhiêu năm nay, trừ mẫu thân ra, chưa ai quan tâm đến nó như vậy! Cậu bé mỉm cười khiến gương mặt tiên đồng càng thêm rạng rỡ:

- Tỷ tỷ yên tâm, tiểu đệ cũng biết thế. Nhưng xin hỏi gã kia mang danh tính là gì?

Nữ lang nheo mắt đáp:

- Y là Thanh Y Thần Kiếm Từ Đinh Vân, thiếu bang chủ Kiếm Bang!

Chẳng lẽ hiền đệ định sau này sẽ dạy cho y một bài học?

Hận Thiên chỉ cười chứ không nói gì. Hoàng Y nữ lang cũng cười:

- Ngu tỷ là Diệp Tuyết Hoa, xin thỉnh giáo danh tính hiền đệ?

Mỗi lần nhắc đến tên mình, mối thù sát thủ lại sôi sục trong lòng. Gương mặt Thiên Nhi chợt đóng băng:

- Tiểu đệ là Nam Cung Hận Thiên!

Ba nữ tỳ xanh che miệng cười khúc khích. Một nàng nói:

- Tên gì mà khó nghe quá vậy!

Thiên Nhi đang trong tâm trạng xấu nên trợn mắt, chiếu ra tia nhìn oán độc. Tỳ nữ kia sợ đến nhũn cả người, im bặt. Diệp Tuyết Hoa thở dài:

- Chắc Thiên đệ Ôm ấp mối huyết cừu sâu nặng nên ánh mắt kia khiến ta cũng phải rợn người!

Hận Thiên ngượng ngùng nói:

- Tiểu đệ thất thố, xin chư vị tỷ tỷ lượng thứ!

Lúc này tiểu nhị đã bưng hai đia thức ăn lên. Hận Thiên vui vẻ nói:

- Xin mời tứ vị động đũa, xem như món quà diện kiến của tiểu đệ vậy!

Hai món này rất đắt, chỉ có bậc đại phú mới dám gọi. Vì vậy, ba nữ tỳ kia, chưa hề được ăn. Nay có dịp, họ không hề bỏ lỡ. Hoàng Y nữ lang chỉ ăn lấy lệ, và luôn gắp cho Hận Thiên.

Họ vừa ăn vừa trò chuyện vui vẻ khiến Thanh Y Thần Kiếm Từ Đinh Vân tức lộn mật. Gã lặn lội từ Nam Kinh đến đây cốt để ngấm ghé Nam Hồ Ngư Nữ Diệp Tuyết Hoa. Không ngờ nàng chẳng thèm để ý đến lại còn thân mật với một gã nhãi ranh sơn cước! Thế lực của Bá Dương Bang hùng mạnh không thua gì Kiếm Bang, do đó gã chẳng dám vọng động.

Hoàng hôn sắp lịm tắt, lục tục có người rời bàn, trở về nhà. Nhưng cũng có tửu khách mới! Lão già áo trắng này lên đến lúc nào cũng chẳng ai hay, khi mọi người nhận ra thì đã muộn. Không khí trong tửu lâu chết lặng đi một cách khó hiểu. Và đâu đây thoang thoảng một mùi kỳ lạ. Đó là mùi khói nhang trộn với mùi gỗ hòm, thêm vào chút mùi của xác chết.

Hận Thiên chợt nhận ra sắc diện của ba tỳ nữ Tiểu Phấn, Tiểu Hồng, Tiểu Linh tái mét đi, ánh mắt đầy vẻ sợ hãi, và họ run kên lẩy bẩy.

Thiên Nhi nhìn theo hướng mặt ghớm ghiếc của Bạch Y Lão Nhân. Nó giống hệt như thủ cấp của xác ướp Vũ Di Tiên Nương.

Nhưng thiên nhi lại quá quen với cảnh tượng ấy nên chẳng hề sợ hãi, nó quay sang hỏi Diệp cô nương:

- Tỷ tỷ! Lão nhân kia là ai vậy?

Tuyết Hoa sợ hãi hạ giọng đáp:

- Lão ta là Hoạt Tử Nhân Phùng Lập Tâm, nhân vật cổ quái võ lâm!

Nghe nói lão đồng tính với thân mẫu, Thiên Nhi bất giác có cảm tình nhìn lão ta không chớp mắt!

Bỗng Phùng lão quái than lớn:

- Uống rượu một mình buồn quá, chẳng hay có ai hạ cố cùng lão phu đối ẩm hay không?

Hàng trăm thực khách lặng im, quay mặt nhìnđi nơi khác, giả nhu không nghe thấy!

Bọn tiểu nhị đều trốn sạch vào trong bếp nên lão chưởng quầy dầy dạn kinh nghiệm phải đích thân bưng rượu thịt ra. Vừa đặt xuống bàn là lão lui bước ngay.

Không thấy ai ứng tiếng, Hoạt Tử Nhân chỉ về phía Nam Hồ Ngư Nữ Diệp Tuyết Hoa mà bảo:

- Nếu không có ai có tửu hứng thì con bé áo vàng kia sang đây uống với lão phu vài chung!

Diệp cô nương biến sắc, sợ đến nỗi mồ hôi lạnh toát ra ướt trán. Hận Thiên hỏi nàng:

- Uống với lão vài chung thì cũng chẳng hề gì, tửu lượng của tỷ cao cường lắm mà!

Tuyết Hoa cố trấn tĩnh:

- Hiền đệ không biết đâu, lão ta rất nặng mùi, ai ngồi gần cũng phát ói mửa, và bị lão giết ngay!

Hận Thiên biết nàng tuyệt đối không dám nhận lời, liền đứng lên vòng tay nói:

- Vãn Bối xin thay Diệp tỷ tỷ hầu rượu lão tiền bối!

Phùng lão quái bị Tuyết Hoa che khuất nên lúc đầu không nhìn ra Hận Thiên. Giờ đây lão mới nhận ra cậu bé kia tuấn tú phi phàm. Và có lối trang phục vô cùng lạ mắt!

Hoạt Tử Nhân nhe hàm răng trắng nhởn, cười khà khà:

- Ai cũng được! Lão phu xấu xí nên chẳng dám chọn lựa!

Đã có người thế mạng, các thực khách yên tâm quan sát cuọc đối ẩm chết chóc kia.

Nam Hồ Ngư Nữ lo lắng nắm tay Hận Thiên kéo lại:

- Thiên đệ đừng liều linh kẻo uổng mạng!

Hận Thiên mim cười nói nhỏ:

- Từ năm ba tuổi tiểu đệ đã sống chung với xác chết của sư tổ rồi!

Thiên Nhi chửng chạc bước sang ngồi đối diện với Phùng Lập Tâm. Nó hít mạnh vài hơi rồi nhăn mũi bảo: