The Soda Pop
Hậu Tiểu Lý Phi Đao

Hậu Tiểu Lý Phi Đao

Tác giả: Cổ Long

Thể loại: Truyện kiếm hiệp

Lượt xem: 328243

Bình chọn: 9.00/10/824 lượt.

tinh thần hắn trấn tĩnh , hắn cười nhạt tiếp lời :

- Thật ra thì từ lúc các ngươi đến đây là ta đã biết ngay và ta chờ đợi cơ hội .

Kinh Vô Mạng lạnh lùng :

- Cơ hội đó không đến .

Thượng Quan Phi nói :

- Có , nhưng ta không vội xuống tay vì ngươi còn có chỗ cho ta lợi dụng nhưng bây giờ thì khác .

Hắn cười khẩy và nói luôn :

- Lúc bây giờ , trong con mắt của cha ta , ngươi là một cây đao , cây đao giết người , nếu ta bẻ gẫy cây đao ấy , cha ta chẳng dung tha nhưng bây giờ , bây giờ ngươi là con vật tàn phế , chuyện chết của ngươi , cha ta không khi nào để ý .

Kinh Vô Mạng trầm mặt xuống , thật lâu hắn mới nhè nhẹ gật đầu :

- Đúng , chuyện sống chết của ta chính ta cũng còn không để ý huống chi người khác .

Thượng Quan Phi nói :

- Câu nói ngươi có thể lừa người khác chứ không thể lừa ta .

Kinh Vô Mạng gặng lại :

- Lừa ngươi ?

Thượng Quan Phi cười nhạt :

- Nếu ngươi quả tình không sợ chết thì chuyện chi ngươi lại kéo dài thjời gian để chạy trốn ?

Kinh Vô Mạng lập lại :

- Kéo dài ? Chạy trốn ?

Thượng Quan Phi gật đầu :

- Ngươi theo dõi hai ông cháu họ Tôn , ngươi cố ý tìm ra như thế là chính dể có thời gian chạy trốn .

Kinh Vô Mạng làm thinh .

Thượng Quan Phi nói :

- Giá như ngươi theo dõi một người nào khác thì có lẽ ta xem kết quả , chờ xem ngươi theo tận sào huyệt , chờ xem ngươi giết người rồi sau đó ta sẽ giết ngươi .

Hắn cười và nói luôn :

- Chỉ tiếc là ngươi chọn lầm đối tượng bởi ngươi không làm sao theo được hai ông cháu họ Tôn , ngươi không làm sao biết chỗ của họ bởi vì ngươi không là đối thủ của họ .

Kinh Vô Mạng vụt cười :

- Có lẽ ...

Cách cười của hắn thật lạ lùng , hình như nó chỉ mang theo một giọng châm biếm , không phải châm biếm người mà lại châm biến chính mình .

Thượng Quan Phi nói :

- Vì thế chuyện theo dõi của ngươi là đóng kịch , ta không thể chờ đợi .

Hắn nhìn thẳng vào Kinh Vô Mạng và rít giọng :

- Vì bây giờ ngươi đang sợ chết .

Kinh Vô Mạng gặng lại :

- Sợ chết ?

Thượng Quan Phi nói :

- Trước kia ngươi quả không sợ chết , có thể vì lúc đo không ai có thể uy hiếp được sinh mạng của ngươi , chính vì thế mà ngươi không hiểu hết cái nghĩa của cái chết là gì .

Keng !

Long Phụng Song Hoàn của Thượng Quan Phi đã được rút ra , giọng hắn lạnh băng băng :

- Nhưng bây giờ thì khác , bây giờ ta có thể giết ngươi lúc nào cũng được .

Kinh Vô Mạng trầm ngâm :

- Xem chừng chuyện nào ngươi cũng biết khá nhiều .

Thượng Quan Phi nói :

- ít nhất ta cũng cao minh nhiều hơn cái mà ngươi biết về ta .

Kinh Vô Mạng vụt cười :

- Chỉ tiếc một điều là còn một chuyện mà ngươi không biết .

Thượng Quan Phi hỏi :

- Chuyện gì ?

Kinh Vô Mạng nói :

- Chuyện nào khác nữa , ngươi không biết thì cũng chẳng sao nhưng chuyện này nếu ngươi biết là ngươi chết .

Thượng Quan Phi cười nhạt :

- Nếu quả chuyện trọng yếu như thế thì nhất định là ta phải biết .

Kinh Vô Mạng nói :

- Ngươi hoàn toàn không biết bởi vì đó là sự bí mật của ta mà ta chưa bao giờ nói cho ai biết cả .

Thượng Quan Phi chớp ngời đôi mắt :

- Bây giờ thì ngươi sửa soạn nói cho ta biết ?

Kinh Vô Mạng nói :

- Đúng , bây giờ ta sửa soạn cho ngươi biét nhưng phải với một điều kiện .

Thượng Quan Phi hỏi :

- Điều kiện gì ?

Kinh Vô Mạng nói thật chậm :

- Nếu ta nói cho ngươi thì ngươi phải chết .

Thượng Quan Phi hỏi :

- Ngươi làm cho ta chết ?

Kinh Vô Mạng nói :

- Ta buộc ngươi phải chết vì những kẻ sống không thể nghe được chuyện bí mật của ta .

Thượng Quan Phi nhìn sững Kinh Vô Mạng và hắn vụt ngửa cười ha hả .

Hắn cười là phải .

Một kẻ tàn phế như Kinh Vô Mạng mà còn nói đến chuyện có thể quyết định sự sống chết của kẻ khác thì quả là chuyện đáng cười không gượng nổi .

Thượng Quan Phi vừa cười vừa nói :

- Ngươi định dùng cái gì để giết ta ? Dùng đầu đâm vào hay dùng miệng để cắn ?

Kinh Vô Mạng bây giờ mới trả lời một lần và trả lời thật ngắn , thật hay :

- Không phải .

Tiếng cười của Thượng Quan Phi nhỏ lại và ngưng hẳn .

Hai tiếng trả lời của Kinh Vô Mạng không giống tiếng hăm dọa mà cũng không phải tiếng cợt đùa .

Kinh Vô Mạng nói chậm rãi :

- Ta muốn giết ngươi thì ta dùng cánh tay này .

Hắn đưa cánh tay phải ra phía trước .

Thượng Quan Phi cười nhưng giọng cười của hắn hơi miễn cưỡng :

- Cánh tay đó ? Hừ , cánh tay đó ngươi không thể giết được một con chó .

Kinh Vô Mạng thản nhiên :

- Ta giết người chứ không giết chó .

Thượng Quan Phi không cười nữa , Long Phụng Song Hoàn của hắn bay ra .

Càng ngắn càng nguy hiểm , đôi vòng Long Phụng Song Hoàn của Thượng Quan Phi là thứ binh khí cực hiểm mà thế Long Tường Phụng Vũ Thoát Thủ Song Phi lại càng cực hiểm vô cùng .

Trừ trường hợp quá gấp rút trong vấn đề sonh tử hoặc cần đặt đối phương vào cửa chết thì không bao giờ nên dùng .

Và khi đã tung ra , đối phương không làm sao tránh nổi .

Ngay lúc ấy ánh kiếm bay ra ... ánh kiếm chớp lên xẹt thẳng vào yết hầu của Thượng Quan Phi .

Mũi kiếm lún sâu khoảng bảy phân .

Hơi thở của Thượng Quan Phi hãy còn , gân xanh trên trán hắn nổi lên cuồn cuộn , hai mắt hắn lồi ra ngó sững vào mặt Ki