Khách Điếm Đại Long Môn

Khách Điếm Đại Long Môn

Tác giả: Tinh Dã Anh

Thể loại: Truyện kiếm hiệp

Lượt xem: 327320

Bình chọn: 9.00/10/732 lượt.

gồi bên nở nụ cười sung sướng.

-... Tiểu thư, Giả quản gia nói, đương gia khổ công dạy dỗ côthành một cô nương hiền thục thật sự. Như vậy mới có thể lọt vào mắt của đànông. - Thực ra cô có thể hiểu đương gia không muốn có một người vợ mới mười mộttuổi, còn tè dầm, không biết dùng đũa, bị trừng mắt một cái là khóc ré lên. Khiphu nhân về trời đã bỏ lại cho đương gia biết bao nhiêu khó khăn, một kháchđiếm sắp đóng cửa và một cô vợ mười một tuổi còn chưa biết cầm đũa, còn tè dầmvà vẫn chưa trưởng thành.

- Nông cạn! Đây đúng là một kẻ nông cạn. Hắn chỉ biết để ýchuyện cỏn con. Chẳng có chút khí chất bạch mã hoàng tử nào cả. - Long Tiểu Hoanhíu mày, phẩy tay trước những chuyện đã qua, vung chăn nhảy xuống đất, đối vớiviệc bản thân không thể tự lo ngay cả những chuyện cỏn con lông gà vỏ tỏi, hoàntoàn không mảy may áy náy.

- Nhưng từ khi đương gia nhận ra bản chất của tiểu thư và rờiLong phủ ra ngoài làm ăn thì chẳng phải đương gia không còn quản lý cô quánghiêm ngặt nữa sao? - Thực ra đương gia cũng rất đáng thương! Nuôi dưỡng tiểuthư bao nhiêu năm mới phát hiện ra hòn đá trên tay mình không phải là viên ngọcthô mà chỉ là hòn đá vừa cứng vừa thối ở trong nhà cầu, là khúc gỗ mục trên núicó lấy về đốt cũng không cháy. Vì muốn dạy dỗ tiểu thư trở thành một trang thụcnữ mà đã phải hy sinh hình tượng hoàn mỹ của mình.

- Xì! Em xem hắn tối qua đi. Vừa bị “Không Nội Hàm” kích độngmột cái là lại nổi hứng lên ngay. - Mẹ kế vẫn cứ là mẹ kế, bản chất tà ác sẽkhông bao giờ thay đổi, thế lực hắc ám sẽ tiếp tục gieo tai họa lên đầu nàng.

- Đúng là lần này đương gia trở về có chút không bình thường.- Tiểu Đinh cũng dẩu môi hùa theo. Tiểu thư học hành không đến nơi đến chốn đãđể lại ấn tượng rất sâu sắc trong đương gia. Sao đương gia vẫn chưa bỏ cuộcchứ? Lại cả hộp đồ trang điểm nữa. Tuy là giúp tiểu thư mở mày mở mặt... - Tiểuthư, đương gia gọi cô ra hầu đương gia.

Ai đó đang rửa mặt bị nước trên khăn xộc cả vào mũi.

- Khụ khụ khụ! Nàng bỏ khăn mặt ra, suýt thì sặc - Hắn gì cơ?Hắn bảo ta tới hầu hạ hắn sao?

- Vâng. Nha đầu trong nhà bảo em đi báo cho tiểu thư biết.Tiểu thư đừng quên mình đã thề, nếu cô cố ý chiếm dụng tài sản chung quý báucủa Long phủ, cũng chính là đương gia tuyệt sắc, thì cả đời sẽ không gả đi đâuđược...

- Ta thề như vậy bao giờ? - Nàng giật giật khóe miệng, hoàntoàn không có chút ấn tượng nào về lời thề này.

- Có mà. Chính là sau buổi tối năm đương gia bắt cô cầm cànhhạnh đỏ đứng nhìn ra ngoài tường rào ấy. Cô đã đập bàn nói, đẹp thì có là gì,đừng cậy mình đẹp mà có thể tác oai tác quái. Long Tiểu Hoa ta và Mẹ kế LongHiểu Ất quyết không đội trời chung. Nếu ta hai lòng thì...

-... Thì làm sao? - Dường như có một chút ấn tượng rồi...

- Thì... Long Tiểu Hoa ta sẽ bị bạch mã hoàng tử cưỡi ngựagiẫm lên người, cả đời phải làm bà cô già ở Long phủ.

-... - Lời thề này thật là khủng khiếp.

- Lúc đó em đã bịt miệng tiểu thư lại nhưng cô đang bực mìnhvà còn cắn vào tay em.

-... - Đúng là rất giống việc nàng đã làm.

- Vậy bây giờ tiểu thư có đến hầu đương gia không ạ?

-... - Em thấy thế nào? - Nàng nhìn Tiểu Đinh với ánh mắt dòhỏi. Long phủ này có ai không biết, với khuôn mặt vừa mới ngủ dậy, Long đạiđương gia liệu có thể tùy tiện gặp người khác không? Mỗi khi thức dậy, dáng vẻhắn mang vài phần lười biếng, vài phần tùy hứng, có chút nhăn nhó vì khôngthích dậy sớm, lại còn hơi trẻ con nhõng nhẽo đòi ngủ nướng, mái tóc đen buộcgọn lúc bình thường xõa hết ra trước ngực, thắt lưng thì buộc hững hờ, y phụcvứt lung tung, ngực trần còn lộ ra, mắt lim dim môi nhếch lên nhìn nàng...

Phì phì phì! Tại sao lại nhìn nàng như vậy? Đừng mà, đừng mà,tuyệt đối đừng, đừng nhìn nàng. Nàng không kìm nén được đâu. Tại sao Mẹ kế LongHiểu Ất lại như cốc nước hoa quả, món ăn màu sắc như vậy chứ? Tại sao hắn khôngghê tởm một chút, tà ác một chút. Đứng trước hắn, những điều nàng đã nói, sẽkhông bao giờ rung động vì vẻ đẹp đó, không bao giờ bị mê hoặc bởi tình cảnhđó, thực ra đều chỉ là ví dụ. Nhưng hôm nay nhất định phải giữ gìn sự thanhbạch của bản thân, bởi vậy chỉ còn một cách, đó là chạy thoát thân...

- Tiểu thư! Tiểu thư chạy đi đâu thế?

- Đi làm.

- Nhưng tiểu thư luôn đi làm muộn. Tiểu thư sẽ dọa chết ôngchưởng quỹ đấy.

- Chưởng quỹ ư? Ta không quan tâm người khác cảm thấy thếnào. Ta không muốn chết vì lời thề độc của mình.

Khách điếm Đại Long Môn nằm ở cổng thành người xe nườm nượp.Từ Long phủ phía tây thành chạy đến, Long Tiểu Hoa cảm thấy hôm nay trong thànhcó gì đó khác lạ vì nàng thường để ý đến những tin đồn bên đường nhưng hôm naykhông có bất kỳ lời bàn tán nào về mình. Dường như cái tên mà hôm qua Long đạiđương gia nhắc tới đã đẩy những lời bàn tán về nàng đi và chiếm vị trí vữngchắc.

- Bạch Phong Ninh, thiếu chủ nhà họ Bạch muốn kén vợ trongthành đấy.

Thiếu chủ nhà họ Bạch ư? Chính là kẻ đã dung túng cho thuộchạ ăn quỵt, trêu chọc con gái nhà lành giữa ban ngày ban mặt, võ công tuyệtđỉnh, hai mươi lăm tuổi còn chưa lấy vợ đó sao? Ừm... chẳng có chút hứng thúgì. Mau đi thôi.

- Nhưng không được. Nghe nói hô


80s toys - Atari. I still have