Duck hunt
Thần Điêu Đại Hiệp

Thần Điêu Đại Hiệp

Tác giả: Kim Dung

Thể loại: Truyện kiếm hiệp

Lượt xem: 326911

Bình chọn: 7.00/10/691 lượt.

giao thiệp ? Hơn nữa, đích thân những kẻ danh cao đến chúc thọ là nghĩa gì? Từ xưa đến nay, tà chính chẳng đứng chung một ngôi. Tôi hết sức sợ hãi, vì nền võ học trong thiên ha ïcó trên 2 phần không phục phu quân, vì họ bảo ông chưa xứng đáng làm Minh chủ của võ lâm đương kim.

Quách Tỉnh vùng đứng lên cười ha hảnói :

- Dung nhi, đừng nghĩ ngợi nữa. Việc làm của ta trên không nghịch trời, dưới không trái đất, hòa cùng mọi người, thì xứng đáng với chức Minh chủ võ lâm lắm chứ. Thử hỏi có ai là người hơn ta ? Tà không thắng chánh, nếu có kẻ vô can đến gây thất ý, ta sẽ dậy cho chúng một bài học. Dung nhi có "Đả cẩu bổng pháp", ta có "Giáng Long thập bát chưởng", đã tung hoành mười mấy năm có lẻ, thì còn sợ ai ?

Hoàng Dung thấy trượng phu quá lạc quan, và hào khí hùng phòng như thủa nào. Bất giác bà buột miệng cười nói :

- Tốt lắm ! Tôi sẽ nghe lời chúa soái. Vậy ông hãy uống Thiên Niên Tuyết Sâm đi, để lấy lại sức khỏe. Tôi nghĩ có lẽ trẻ lại nhiều.

Quách Tỉnh lắc đầu bảo :

- Không ! Em đã sinh 3 con, nội lực đã suy giảm, nên dùng nó mà bổ dưỡng.

Vợ chồng Quách Tỉnh tuy đã có tuổi, nhưng thương yêu nhau vẫn như thủa ban đầu. Ông nhường bà, bà lại nhường ông, rút cục đến nửa ngày mà không ai chịu dùng cả.

Sau cùng Quách Tỉnh nói :

- Những ngày kế tiếp Long tranh hổ đấu tất nhiên bạn bè có thể bị thương. Thiên Niên tuyết sâm là vật cứu mạng quý báu, ta hãy dành để cứu người.

Ngày hôm sau, Anh hùng đại yến lại tiếp tục mở. Quách Tường vẫn ở trong phòng sửa soạn mở yến riêng.

Hoàng Dung lo lắng, bảo nhà bếp dự sẵn sơn hào hải vị cho con gái đãi khách.

Quách Phù trong mấy ngày này lo lắng không kém, mưu tính sao cho chồng đoạt được địa vị Bang chủ Cái Bang, nên đối với các khách lạ của em không mảy may để ý.

Mấy ngày liên tiếp, trong đại hội anh hùng, phải làm sao liên kết các nhóm hào kiệt về một mối, gây lũng đoạn đoàn quân Mông Cổ, và làm thế nào để chống giữthành Tương Dương, mọi việc đem ra thảo luận.

Trong nhóm quần hào, kẻ quyền người chưởng giơ lên thề đợi giặc Mông Cổ đến để tiêu diệt.

Vào ngày kế đúng 24 tháng 1 0, đại hội anh hùng hoàn tất, trưa hôm ấy sẽ diễn ra cuộc tuyển chọn Bang chủ Cái Bang.

Trưa hôm sau, mọi anh hùng hào kiệt lũ lượt kéo đến cửa Nam thành Tương Dương, một nơi có 1 vùng đất rộng cao ráo, nhìn thấy chính giữa có một đài cao nhìn đủ 4 phương vì đài phẳng mặt, không có vách che.

Theo quy củ xưa của Khất bang tổ truyền, bất luận đại hội hay tiểu tập, mỗi hành khất chỉ được ngồi dưới đất quanh đài, không thay đổi. Phía Đông có đặt vài trăm chiếc trường kỷ (ghế dài) mà Cái bang không được ngồi, chỉ dành cho tân khách là anh hùng hào kiệt bốn phương đến xem đại hội

Ngày giờ chưa đến, nhưng dưới đài đã tề tựu hơn hai ngàn tên ăn mày đủ hạng, toàn những kẻ ăn xin lấu đời, nhưng võ nghệ siêu quần. Những nhân vật này là đại diện cao cấp cho Bang Khất Cái, chịu dưới quyền thống suất của 4 vị đại trưởng lão là Lỗ, Giản, Lương, Bành.

Trong 4 người này, người khuất bóng, người bị hại. Như Lỗ Hữu Cước nhận chức bang chủ rât lâu, bị người hãm hại, Bành trưởng lão bị Từ Ân hòa thượng quật chết, Giản Trưởng lão bị bạo bệnh mà mất. Cho nên hiện giờ chỉ còn 3 vị trưởng lão đứng ra cầm đầu, thay mặt 3 vị trưởng lão kia thống suất nhóm ăn mày tám bị.

Hai ngàn khất cái chiếm một địa khu lớn, từ Đông, Tây, Nam, Bắc quanh đài tất cả đều ngồi xếp tròn dưới đất. Ngoài ra còn ngồi trên ngàn người anh hùng hào kiệt ham dự Anh hùng đại yến. Tất cả trẻ già đều ngồi xem lễ.

Gia Luật Tề và phu nhân Quách Phù, Võ Đôn Nho và phu nhân Gia luật Yên, Võ Tu Văn với phu nhân Hoàng Nhan Bình, đều là nhóm tiểu bối, giữ phận ngồi sau cùng.

Mọi người trên 1 0 năm khổ luyện, ai cũng tự biết rõ võ công của mình đến bực nào.

Đối với hàng ngàn anh hùng trước mắt, ai cũng chẳng dám khinh thường.

Quách Phá Lỗ ngồi bên cạnh tỉ tỉ Quách Phù, chàng thấy hàng ngàn anh hùng tề tựu đông đủ, thanh thế phi phàm, trong lòng rất hoan hỉ. Chàng hỏi Quách Phù :

- Nhị muội tánh tình kỳ dị hết sức, tại sao không ưa cảnh náo nhiệt này ?

Quách Phù nói :

- Hơi đâu mà nghĩ đến tâm tánh kỳ lạ của nó. Chẳng ai mà dẫn dụ nó được.

ở hướng Đông trong nhóm hành khất, một tên ăn mày 8 bị đứng lên, tay cầm tù và đưa lên miệng thổi u u, báo hiệu đã đến giờ khai mạc.

Hoàng Dung bước lên đài, hướng về quần hùng phía dưới cất giọng sang sảng :

- Hôm nay tệ bang mở đại hội, hân hạnh được sự chiếu có của quý vị tiền bối anh hùng, và quý vị thiếu niên hiền hào tứ phương đến dự lễ, tiểu nữ thay mặt cho bản bang tạ ơn trước quý vị.

Nói xong Hoàng Dung cúi gập mình hành lễ. Dưới đài bao nhiêu anh hùng hào kiệt đều đáp lễ.

Hoàng Dung lại nói :

- Tệ bang cố bang chủ Lỗ Hữu Cước nhân hậu trượng nghĩa, một đời vì nước vìdân, tân toan khổ cực, rủi gặp sự bất hạnh trong miếu Dương Thái phó, trước ngọn Nghiêm Sơn, bị Toa Đô hoàng tử giết chết. Mối thù này không trả được, khiến tệ Bang lấy làm tủi nhục vô cùng.

Nói đến đây, toàn thể hành khất nhớ đến công ơn của Lỗ Hữu Cước công bình chính trực, khoan dung nhân hậu, nên có người quá xúc cả