
y xoa đầu, vuốt tóc con và hỏi :
- Tường nhi, con có rõ cuộc đời của Dương Qua không ? Ta sẽ nói hết cho con nghe. Câu chuyện dài lắm.
Quách Tường chấn động tinh thần, hỏi :
- Mẹ kể cho con nghe câu chuyện của Dương đại ca ?
Hoàng Dung nói :
- Ta sẽ kể từ đầu, từ thời của ông nội nó về sau.
Bà lần lượt kể từ lúc Dương Thiết Tâm và Quách Khiếu Thiên kết nghĩa tại Ng u Gia Thôn ở thành Lâm An. Quách, Dương hai nhà định kết sui gia.
Nhưng sau đó Dương Khang nhận kẻ địch làm cha, bán nước cầu vinh, đến ngày sau chết chẳng toàn thây. Dương Qua được gửi tại Đào hoa đảo nuôi dưỡng. Bà cũng kể chuyện Quách Phù chặt cánh tay của Dương Qua, và sau hết Tiểu Long nữ chia tay với Dương Qua tại Tuyệt Tình Cốc. Bà kể rõ mọi việc cho Quách Tường nghe.
Sau khi nghe xong, Quách Tường kinh hãi, dang tay ôm chặt mẫu thân. Bàn tay nàng ướt đẫm mồ hôi.
Trong tâm của nàng, hình ảnh Dương đại ca không bao giờ phai mờ. Dương Qua đối với gia đình nàng có mối liên hệ uyên nguyên, không ngờ rằng cánh tay cụt của chàng cũng là do tỉ tỉ nàng chặt đứt, và cũng vì tỉ tỉ nàng mà Tiểu Long nữ phải chịu cảnh chia ly. Rồi cũng do tỉ tỉ nàng đánh Băng Phách Ngân Trâm mà Tiểu Long nữphải bị độc.
Nàng thương cho Dương Qua là một trang hiệp sĩ ưa gánh vác việc thiên hạ, và có thiện cảm với gia đình nàng nên mới tặng lễ, đáp lời như vậy, ngờ đâu trong đó lại chứa đựng một cuộc ân oán mang nặng đến 3 đời.
Quách Tường nghe mẹ nói xong, tâm thần hỗn loạn, như ngây như dại. Hoàng Dung buồn bã thở dài và nói :
- Lúc đầu ta có ý nghĩ sai lầm về Dương Qua. Ta không nghĩ nó quen biết với ngươi là có thành tín như thế này. Ta còn thua xa cha ngươi ở chỗ biết người. Dương đại ca của ngươi, tối nay đã làm 3 việc lớn lao, để chứng tỏ nó không có tà niệm, và có lẽ lòng nó không đuợc vui. Ta nghĩ đã mang ơn của nó không nhỏ., thật là cảm kích vô cùng.
Quách Tường lấy làm lạ, hỏi :
- Mẹ ! Dương đại ca tại sao không vui và tà niệm về việc gì ?
Hoàng Dung nói :
- Lúc đầu ta tưởng là nó nhớ đến cái hận lâu đời với Quách gia, tìm kế hại ngươi để báo cừu.
Quách Tường lắc đầu nói :
- Dương đại ca chắc không nghĩ như vậy. Nếu muốn giết chết con thì dễ như trở bàn tay. Như lúc tại Tây Sơn, đại ca chỉ cần búng ngón tay cũng đủ giết chế con rồi, cần gì phải phí tâm phí sức.
Hoàng Dung nói :
- Ngươi thật ngây thơ, chẳ ng hiểu gì. Dương Qua nó làm cho ngươi đau khổ và phiền muộn cả đời, như vậy còn ác hơn giết ngươi thập bội! ý ! Không cần nói ta cũng biết nó còn chứa chất trong lòng một thắc mắc. Cũng như trong tâm ta còn một chuyện lo nghĩ chẳng yên.
Quách Tường nói :
- Mẹ lo nghĩ làm gì ! Con thấy Dương đại ca nói với con rằng Long tỉ tỉ vì thọ trọng thương nên được Nam Hải Thần Ni cứu thoát đem về để chữa trị nội thương, và có hẹn ước với đại ca 1 6 năm sau hội ngộ. Vợ chồng Dương đại ca tình sâu nghĩa nặng thì làm thế nào họ cũng cố để gặp nhau.
Hoàng Dung nhíu mày nói :
- Ôi ! Khó quá !
Quách Tường lại hỏi :
- Dương đại ca có nói : Long tỉ tỉ lúc ở Đoạn Trường Nhai lấy kiếm rạch lên phiến đá một hàng chữ: Mười sáu năm sau hội ngộ tại đây. Vợ chồng nghĩa nặng, xin đừng lỗi hẹn, muôn ngàn trân trọng, cầu mong gặp mặt.
Chẳng lẽ hàng chữ này ai giả mạo ra hay sao ?
Hoàng Dung nói :
- Nét chữ thật là của Tiểu Long nữ không sai. Tiểu Long nữ yêu thương Dương Qua lắm. Do đó Dương Qua lúc nào cũng hy vọng gặp lại nàng.
Quách Tường không rõ ý nghĩa lời nói của mẹ, nên ngước mắt nhì n bà ra ý hỏi.
Hoàng Dung nói :
- Mười sáu năm về trước, vợ chồng Dương đại ca của ngươi đều bị thuơng nặng, phần Dương đại ca của ngươi có thuốc trị liệu, còn Long tỉ tỉ của ngươi thì chất độc đã ngấm vào xương tủy. Dương đại ca của ngươi thương yêu vợ của nó vô cùng, tin chắc nàng không sống được trừ phi có tiên đơn diệu dược, do đó Dương đại ca của ngươi từ chối không dùng thuốc để chữa bệnh.
Quách Tường nghe mẹ nói như vậy giật mình. Trong giây phút nàng ngập ngừng nói :
- Nếu gặp trường hợp này là con, con sẽ giả trang ra người khác, nhường cho chàng thuốc giải độc.
Hoàng Dung không ngờ con mình còn ngây thơ mà có tâm chính người lớn, liền bảo:
- Chẳng phải vậy đâu ! Ta chỉ nghĩ Tiểu Long nữ ngộ độc nặng, chớ không ngờ nàng lại bỏ Dương Qua mà đi như vậy. Nàng vạch lên đá những lời thống thiết, nào là vợ chồng nghĩa nặng, xin đừng lỗi hẹn, lại còn nói : Muôn ngàn trân trọng, mong cuộc đoàn viênÕ. Rồi nàng đột nhiên bỏ đi tuyệt tích, không ai tìm ra được.
Nàng ra đi, mục đích là để Dương đại ca của ngươi yên lòng uống thuốc, bình yên mạnh khỏe chờ đợi trong vòng 1 6 năm. Ôi ! Ta cũng nghĩ mười sáu năm qua, tưởng đâu mối tình cũ của nó đã nguôi ngoai theo ngày tháng, mặc dù Dương đại ca của ngươi đã chịu uống thuốc chữa bệnh, và không còn ý định tự tận nữa. Nhưng mối cựu tình của Dương đại ca ngươi không ngờ vẫn nóng bỏng như tự thủa nào.
Quách Tường hỏi :
- Còn việc Nam Hải Thần Ni thì sao ?
Hoàng Dung nói :
- Nam Hải Thần Ni, chính là câu chuyện do ta bịa đặt, và không hề có một người như thế bao giờ.
Quách Tường kinh hãi :
- Vậy ra không có Nam Hải Th