Old school Swatch Watches
Thất Chủng Binh Khí 6 - Ly Biệt Câu

Thất Chủng Binh Khí 6 - Ly Biệt Câu

Tác giả: Cổ Long

Thể loại: Truyện kiếm hiệp

Lượt xem: 323820

Bình chọn: 7.00/10/382 lượt.

n, giết người vô số, những người muốn giết y cũng không ít, chỉ có người này là chụp được thời cơ tốt nhất, cơ hội tốt nhất.

Y chỉ muốn biết người đó là ai.

Người này cũng nguyện ý cho y biết, nói nhỏ nhẹ bên tai y:

- Ta đã nói với ngươi, ta lại dây hại ngươi, ta đã điều tra rõ ràng về ngươi, đối với mỗi chuyện về ngươi, ta biết rất rõ ràng, không chừng còn rõ hơn cả ngươi, ta cũng biết nhất định ngươi muốn lại đây mửa.

Giọng người đó lạnh lùng mà hờ hững:

- Vì vậy ngươi chết cũng không oan uổng gì.

Vạn Quân Vũ đã biết người đó là ai, chỉ tiếc y không còn cơ hội để nói ra.

Cuối cùng y chỉ thấy có ánh đao nhạt nhẽo lóe lên, nhạt như một tia sáng mặt trời vừa hiện ra trong bình minh.

Sau đó y thấy lồng ngực nhói lên kịch liệt, một con đao đã đâm vào giữa lồng ngực mé bên trái, đâm sâu vào trái tim.

Một con đao mỏng như tờ giấy.

Không ai hình dung ra được con đao ra khỏi vỏ nhanh như thế nào.

Rút ra cũng nhanh như vậy.

Một con đao vừa quá nhanh vừa quá mỏng, đâm vào rồi rút ra như vậy, sẽ không có vết thương gì để lại.

Vì vậy sẽ không có ai báo thù cho Vạn Quân Vũ.

Bởi vì cái chết của y, chỉ vì do y uống rượu nhiều quá, theo quan niệm của đa số người, uống rượu nhiều quá thường thường sẽ bị chết rất đột nhiên.

Dĩ nhiên mọi người càng không thể ngờ được người vừa tặng cho y một con ngựa quý là Địch tiểu hầu, lại có liên quan gì đến chuyện này.

Vì vậy danh mã vẫn theo linh cửu đi, mỹ nhân vẫn theo Địch tiểu hầu về.

Đợi đến lúc Địch tiểu hầu xuất hiện lại lần nữa, mọi người vẫn sẽ đưa cặp mắt ngưỡng mộ nhìn y, vẫn không có ai tin rằng y vừa giết người, giết người trong khoảnh khắc, không một tiếng động.

Đấy là phương pháp và tiêu chuẩn giết người của Địch Thanh Lân.

oo Trong xe rộng rãi thoải mái, con ngựa kéo xe đã được huấn luyện kỹ càng, gã đánh xe giỏi cầm cương, ngồi trên chiếc xe của Địch tiểu hầu như ngồi trên chiếc thuyền hoa trên Tây hồ, vừa êm ái vừa thư thái, thậm chí còn không cảm thấy được mình đang đi trên xe.

Tư Tư mặc chiếc áo lụa mềm mại màu đỏ tươi, nằm cuộn lại trong một góc như con mèo, cô dùng hai bàn tay trắng ngần, ngón tay sơn nước Phong Tiên hoa màu đỏ tươi, bóc trái bồ đào được trồng trong nhà kín, mớm vào miệng người đàn ông của cô.

Cô là người đàn bà rất ôn nhu, thông minh và mỹ lệ, hiểu được cách hưởng thụ đời sống, và cũng hiểu được cách đàn ông hưởng thụ cô.

Cô không muốn đánh mất người đàn ông đang ngồi bên cạnh mình, nhưng hiện tại cô biết cô sắp mất y.

Địch tiểu hầu trước giờ không muốn bị lưu luyến bên một người đàn bà nào quá lâu.

Nhưng cô đã hạ quyết tâm, nhất định phải tìm cách giữ lấy y.

Địch Thanh Lân nhìn người đàn bà bên cạnh y, nhìn cặp đùi mềm mại hoàn mỹ lộ ra ngoài chéo quần.

Y biết phía sau lớp áo đó là một thân hình lõa thể thật hoàn mỹ.

Da thịt cô căng đầy và mềm mại, lúc cô đang nồng nhiệt, toàn thân đều biến thành ra lạnh ngắt, không những vậy còn run rẩy không ngớt.

Cô hiểu được làm sao thì đàn ông sẽ biết cô đã hoàn toàn bị y chinh phục.

Nghĩ đến tấm thân kiều diễm của cô, Địch Thanh Lân bỗng cảm thấy người mình có một luồng nhiệt khí xông lên.

Y đã biết rất nhiều đàn bà, chỉ có người đàn bà này mới hoàn toàn phối hợp được với y, làm y được hoàn toàn thỏa mãn.

Y quyết định để cô bên cạnh thêm một thời gian nữa, luồng nhiệt khí trong người y đã làm cho y quyết định như vậy. Bàn tay y nhè nhẹ luồn vào trong áo cô, bầu ngực của cô chắc nịch và vun đầy, nằm êm ái trong lòng bàn tay y.

Không ngờ cô bỗng nói với y một câu thật lạ lùng:

- Em biết anh với Vạn Quân Vũ đã quen nhau từ lâu.

Tư Tư nói với Vạn Quân Vũ:

- Hai người trước giờ có cừu hận gì với nhau không?

- Không.

- Trước giờ ông ta có làm chuyện gì đắc tội với anh không?

- Không.

Tư Tư nhìn y đăm đăm, hỏi chậm từng tiếng một:

- Thế thì sao anh giết ông ta?

Luồng nhiệt khí trong người Địch Thanh Lân bỗng tắt lịm.

Tư Tư còn đang tiếp tục:

- Em biết nhất định anh đã giết ông ta, bởi vì ông ta chết đúng lúc anh không có bên mình em, anh về lại rồi, người anh hứng lắm; một đêm anh làm tới ba lần, so với lần đầu tiên anh làm với em còn lâu hơn nhiều. Lúc trước em có nghe một bà chị của em nói, có kẻ chỉ có giết người xong mới biến ra như vậy, biến ra thật điên cuồng, thật man dại, như anh hồi hôm qua vậy.

Địch Thanh Lân yên lặng nghe cô nói, y không có lấy một tí phản ứng.

Tư Tư nói tiếp:

- Em còn biết anh giấu trong người một lưỡi đao thật là mỏng, bà chị của em có nói rằng, dùng thứ đao đó giết người, không dễ dàng gì nhìn ra vết thương ở đâu.

Địch Thanh Lân bỗng hỏi cô:

- Cái bà chị này của em sao lại biết những chuyện này?

- Bởi vì chị ấy có một người khách quen, một người bộ đầu rất nổi danh, về phương diện đó chẳng có thứ gì là qua khỏi mắt y.

Tư Tư nói:

- Người khác ai cũng nói trái tim của y như sắt đá, nhưng y đối đãi với bà chị của em rất tốt. Trước mặt chị ấy, y hiền như con chó nhỏ.

Địch Thanh Lân đang thở than trong lòng.

Cô không nên quen biết với một bà chị như vậy, một người đàn bà không nên biết quá nhiều.

Tư Tư nhìn y, sờ nhẹ trên gương mặt tr