XtGem Forum catalog
Thất Chủng Binh Khí 7 - Quyền Đầu

Thất Chủng Binh Khí 7 - Quyền Đầu

Tác giả: Cổ Long

Thể loại: Truyện kiếm hiệp

Lượt xem: 323312

Bình chọn: 7.00/10/331 lượt.

phải một cú dưới hạ bộ, đau muốn gập cả lưng lại, nước mắt nước mũi mồ hôi nước dải tiểu tiện đại tiện đồng thời đổ một đống ra ngoài.

Chỉ còn lại một gã đại hán cuối cùng đang đứng đối diện với y, toàn thân trên dưới mồ hôi chảy ra đầm đìa.

Tiểu Mã nhìn y, nói:

- Bây giờ ngươi còn muốn ép ta theo các ngươi nữa không?

Đại hán lập tức lắc đầu, liều mạng lắc đầu.

Tiểu Mã nói:

- Tốt lắm.

Đại hán không dám mở miệng.

Tiểu Mã nói:

- Lần này sao ngươi không hỏi ta “tốt lắm” có nghĩa là sao?

Đại hán lắp bắp:

- Tôi... tiểu nhân...

Tiểu Mã hỏi:

- Ngươi không dám hỏi?

Đại hán lập tức gật đầu, liều mạng gật đầu.

Tiểu Mã bỗng vênh mặt lên, trừng mắt nói:

- Không dám cũng không được, không hỏi là ăn đòn!

Đại hán đành phải mặt dày mày dạn, lắp ba lắp bắp hỏi:

- Nghĩa là sao tốt lắm... Tốt lắm nghĩa là sao?

Tiểu Mã bật cười, nói:

- Tốt lắm có nghĩa là, hiện tại ta đã chuẩn bị theo các ngươi.

Y còn tự kéo cửa xe ra, đang tính chui vào, bỗng quay đầu lại nói:

- Đưa đây!

Đại hán lại giật nãy mình lên, hỏi:

- Đưa... đưa gì?

Tiểu Mã nói:

- Đưa cái khăn màu đen đây, cái khăn màu đen trên tay ngươi đó, đưa đây cho ta bịt mắt lại.

Đại hán lập tức lấy cái khăn màu đen bịt mắt mình lại.

Tiểu Mã nói:

- Đưa cái khăn không phải là bịt mắt ngươi, mà là bịt mắt ta.

Đại hán kinh ngạc nhìn y, y không biết gã này là một tên khùng, hay đã uống đến mê man cả thần trí không còn biết gì.

Tiểu Mã đã giựt lấy cái khăn, bịt mắt mình lại, sau đó y ngồi xuống ghế một cách thoải mái, rồi than thở:

- Dùng vải đen bịt mắt lại, quả thật là tốt không cách gì chê được.

Tiểu Mã không hề điên, y cũng không hề say.

Chỉ bất quá, người ta ép y làm chuyện gì, dù trên người y có bị đâm mười bảy mười tám lỗ thủng xuyên thấu, y cũng không làm.

Cả đời y làm chuyện gì, cũng đều là do y muốn làm, thích làm.

Y ngồi trên cổ xe, chỉ vì y cảm thấy chuyện này không những có vẻ thần bí, mà còn hứng thú nữa.

Vì vậy hiện tại dù người khác có muốn đuổi y đi cũng không xong.

Ngựa vừa bắt đầu chạy, y đã nằm đó ngáy khò khò, ngủ như một con heo chết:

- Lúc nào tới đó thì kêu ta tỉnh lại, nếu có tên nào phá giấc ngủ của ta, ta đập vỡ đầu nó ra.

Không có ai dám phá giấc ngủ của y, vì vậy, lúc y tỉnh lại, ngựa đã ngừng ở trong một cái sân rộng mênh mông.

Tiểu Mã không phải là một người chưa từng trải giang hồ, nhưng cả đời y chưa bao giờ thấy một nơi nào quyền quý mỹ lệ như vậy, y cơ hồ tưởng rằng mình đang còn trong giấc mộng.

Nhưng bọn đại hán đã mở cửa xe ra, cung kính mời y xuống xe.

Tiểu Mã nói:

- Có muốn ta lấy khăn bịt mắt lại nữa không?

Bọn đại hán nhìn nhau, chẳng ai dám mở miệng.

Tiểu Mã lấy khăn bịt mắt mình lại, y cảm thấy như vậy càng tăng thêm vẻ thần bí và hứng thú.

Y vốn là người yêu chuộng kích thích, yêu chuộng mạo hiểm, không những vậy còn là người đầy mơ mộng.

Truyền thuyết không phải đã có nói rằng có vô số các cô công chúa phi tần mỹ lệ, thích sai người đi bắt cóc những chàng trai tráng trẻ tuổi, đem về khuê phòng, liên hoan một trận qua đêm. Không chừng y không được coi là một người đẹp trai, nhưng ít nhất y cũng trẻ tuổi lực lưỡng, cũng không đến nỗi xấu xí gì.

Có người đã đưa cho y cây gậy, để y cầm một đầu, y bèn đi theo bọn họ, bước cao bước thấp, quẹo qua quẹo lại đi một hồi thật lâu. Đi tới một gian phòng mùi thơm sực nức.

Y cũng không nhận ra, đây là mùi gì, chỉ cảm thấy mùi thơm ở nơi đây cũng là thứ y chưa bao giờ từng trải qua.

Y chỉ hy vọng lúc tấm khăn màu đen được mở ra, y sẽ lập tức nhìn thấy một người đẹp y chưa từng được thấy qua.

Chính ngay lúc y đang tưởng tượng đến chỗ thích thú, bỗng có hai tiếng dộng xé gió, một trước một sau đâm vào người y. Tốc độ đã nhanh, mà còn nhanh hơn bình sinh y đã từng gặp phải.

Tiểu Mã từ lúc còn nhỏ đã thích đánh nhau, nhất là ba tháng trời nay, y đánh nhau hầu như còn nhiều hơn người ta cả đời đánh nhau ba trăm lần.

Y uống rượu chẳng chọn lựa thứ gì, Mâu Đài cũng được, Trúc Diệp Thanh cũng tốt, Đại Khúc cũng ngon, dù có rượu mạnh ba tiền một lượng, y cũng cứ uống sạch.

Y đánh nhau cũng cùng một cách.

Chỉ cần trong bụng không được thoải mái, chỉ cần có người đòi đánh nhau, ai cũng được.

Dù là Thiên Vương lão tử, y cũng đánh xong rồi tính sau, dù đánh không lại người ta, y cũng cứ liều mạng trước đã.

Vì vậy kinh nghiệm đánh nhau của y rất phong phú, số cao thủ y đụng độ, người trong giang hồ ít có ai được bằng y.

Vì vậy y vừa nghe có tiếng gió rít lên, đã biết hai người ám toán y, đều là tay đệ nhất lưu cao thủ trong giang hồ, chiêu thức họ đang sử dụng không những nhanh nhẹn chính xác, mà còn hiểm ác vô cùng.

Tuy y đang đau khổ, đau khổ muốn chết đi được, đau khổ đến độ muốn mỗi ngày tự đánh mình ba trăm cái bạt tai, y còn chưa muốn chết, y còn muốn sống để gặp lại người đã làm cho y đau khổ, làm cho y vĩnh viễn không quên được đó.

Cái người đàn bà vừa mỹ lệ, vừa tàn bạo, vừa đa tình, lại vừa ác độc đó.

... Tại sao đàn ông lúc nào cũng phải bị đau khổ vì đàn bà?

Tiếng động của binh khí xé gió dồn lại phía sau ngực và chỗ eo lưng của y, chiêu thức