XtGem Forum catalog
Thiên Đế Kiếm

Thiên Đế Kiếm

Tác giả:

Thể loại: Truyện kiếm hiệp

Lượt xem: 328205

Bình chọn: 9.00/10/820 lượt.

ng đang buồn rầu ngồi trên giường . Cả mấy ngàynay Hắc Băng chẳng thèm nói với hắn câu nào .

Thiên Ma không có ý muốn về Tích VũThành . Nhưng tại Hắc Băng đã lâu không về đây, và hắn lại không muốn Hắc Băngđi một mình, hắn sợ cô đi một mình, Thiên Ma không thích một mình, đi đâu hắncũng giữ rịt Hắc Băng bên cạnh . Mà lễ Thanh Lâm đâu có ngắn ngủi gì, vui chơigần hai tuần chứ ít à ? Mà hai tuần thiếu Hắc Băng ở bên cạnh là Thiên Ma khôngthể nào chịu đựng nổi . Thế nên hắn đành chấp nhận cùng Hắc Băng về Tích VũThành vậy .

Về tới đây rồi, Thiên Ma chỉ ngồi ởtrong phòng, hắn suy nghĩ miên man mãi không chán, hắn nghĩ về mọi thứ, nhữngchuyện đã qua, những chuyện dự định, nhưng nhiều nhất là những chuyện hắn đangchuẩn bị làm . Tích Vũ Thành chứa đựng nhiều bí mật, hắn muốn tìm hiểu nơi đây,có khi chính nó cũng là một nơi cất giấu Hắc Đế Ấn cũng nên, biết đâu có thểtìm được Tàn Dương nữa thì quá ổn . Thế nên Thiên Ma đã lò dò tới thư viện củaTích Vũ Thành vào ngày hôm qua để moi móc một số thông tin có thể rơi rớt trongmột vài cuốn sách nào đó .

Hôm qua Hắc Băng đã phải đi chơi mộtmình . Cô không muốn cắt ngang dòng suy nghĩ của Thiên Ma, không muốn hắn phảibận tâm sang chuyện khác mà trong khi đầu óc hắn đang căng ra để nghĩ về Hắc ĐếẤn . Vì vậy , Hắc Băng đành chấp nhận đi chơi một mình, và tất nhiên là cô buồn. Nhìn những đôi nam thanh nữ tú khác tay trong tay, cô cảm thấy mình thật lẻloi , thật cô đơn .

Thiên Ma ngồi xuống, Hắc Băng quayngoắt sang một bên tỏ ý giận dỗi . Thiên Ma cười :

-Sao thế ?

Hắc Băng không nói gì, mắt cô đangchăm chú một cách kỳ lạ vào góc phòng .

Thiên Ma vuốt nhẹ tay lên má HắcBăng :

-Sao thế, đứng có im lặng mãi nhưvậy chứ .

-Bỏ ra ! - Hắc Băng bực mình , côgạt tay Thiên Ma sang một bên .

Thiên Ma cười, hắn nói :

-Đi chơi không ?

Hắc Băng thấy lòng mình tự nhiênphấn chấn lên một cách khó tả, tuy vậy, cô vẫn làm ra vẻ mặt nặng nề :

-Đi đâu ?

Thiên Ma ôm lấy Hắc Băng, hơi thởlạnh buốt của hắn phả vào mặt cô :

-Đi chơi mà cũng cần phải có địađiểm sao ?

-Nói tóm lại là đi đâu ?

-Vì công việc – Thiên Ma cười rần .

Hắc Băng bực, thì ra tên Thiên Manày đang lỡm cô . Cô đẩy hắn ra xa mình, rồi thu mình vào một góc giường .

Thiên Ma nói :

-Ngươi thông cảm cho ta một chút đi. Nói thật lòng là ta chẳng thích quái gì cái lễ Thanh Lâm này cả .

-Thế sao ngươi còn đi theo ta làmcái gì ?

Thiên Ma chồm người tới, hắn ghé sátmặt vào Hắc Băng :

-Ngươi có hiểu ta không đấy ? Ngươiphải hiểu rằng, có một cảm giác rất, ngươi hiểu không ? Rất khó chịu ! Nó nhưmuốn thôi thúc ta phải làm một cái gì đó cho dịu bớt đi, nếu ta không cùngngươi về Tích Vũ Thành, thì cái doanh trại Liên Quân giờ này nát như tương rồiđấy ! Ngươi có hiểu ta không ?

Ánh mắt của Thiên Ma loé lên dướitấm mũ trùm rất đáng sợ . Hắc Băng không thích ánh mắt ấy . Thiên Ma quả thựcrất yêu cô, hắn yêu với cái cách của hắn, dễ khiến người ta lầm tưởng rằngThiên Ma đang làm cho cô đau khổ . Yêu nhiều, đau cũng nhiều . Hắc Băng chấpnhận yêu Thiên Ma, cô biết trước yêu hắn có thể sẽ có kết cục như thế nào, côcũng biết những nỗi khổ khi phải phải yêu một người như hắn . Nhưng Hắc Băngvẫn chấp nhận, cô không giận gì Thiên Ma cả, đó là công việc chung của tổ chức,công việc có ảnh hưởng tới sinh mạng của các thành viên trong Bất Kiếp Viện .Thiên Ma sống là vì lẽ đó . Có điều rằng Hắc Băng cảm thấy đôi lúc mình quá côđơn, cô đơn vì cô sợ rằng một ngày kia Thiên Ma sẽ từ bỏ cô, cô muốn níu kéo ,muốn nén lại từng kỷ niệm với Thiên Ma trong trái tim mình, cô muốn cùng ThiênMa đi chơi, đi thăm thú đâu đó nhưng Thiên Ma quá chú tâm vào công việc đến nỗinhiều khi hắn quên mất là có Hắc Băng ở bên cạnh .

-Ta biết… - Thiên Ma nói - … ngươirất buồn . Nhưng ta hứa đấy, hôm nay ta sẽ về sớm, ta chỉ qua chỗ thư viện mộtlát thôi . Rồi chúng ta sẽ đi chơi ! Nhé !

Hắc Băng không nói gì , cô chỉ lặnglẽ thở dài .

-Thế nào ? – Thiên Ma hỏi – Có đượckhông ? Hay là ta không tới thư viện nữa vậy ? Chúng ta đi chơi luôn !

Thú thật là Hắc Băng thích Thiên Mađưa cô đi chơi hơn, nhưng lại nghĩ đến công việc, cô không muốn vì cô mà ThiênMa phải nghĩ sang việc khác .

-Ngươi cứ tới thư viện đi… - HắcBăng nói - … Ta chờ ở nhà cũng được…

Thiên Ma ôm chặt lấy Hắc Băng :

-Ta biết là ngươi buồn lắm...nhưngta hứa đấy…ta sẽ về ngay thôi…

-Ừ… - Hắc Băng nói nhỏ .

-Thôi nào ! Cười lên đi chứ ! Cứ mặtmày ủ rũ thế thì làm sao mà ta đi được ?

Hắc Băng quay người lại, nhìn ThiênMa :

-Mặc dù…ta là một thành viên BấtKiếp Viện…

…nhưng ta vẫn chỉ là một người congái…

-Ừ…

-Ngươi phải hiểu là…một người congái khi yêu thì có dâng hiến tất cả tấm lòng của cô ấy chứ ?

…ta biết công việc của Bất Kiếp Việnlà quan trọng nhất, nhưng…

…ta chỉ mong ngươi quan tâm đến tamột chút thôi…

…thế là được rồi…

Thiên Ma vuốt nhẹ mái tóc của HắcBăng sang một bên, đôi mắt hiền và sâu thăm thẳm hút hồn hắn . Thiên Ma yêu đôimắt ấy, hắn vuốt nhẹ lên lông mày của Hắc Băng rồi nói :

-Ta không phải là một người tốt…

…nhưng ta sẽ tốt với ngươi…

Thiên Ma ôm Hắc Băng vào lò