Biệt Thự Của Người Đã Khuất

Biệt Thự Của Người Đã Khuất

Tác giả: Alfred Hitchcock

Thể loại: Truyện ma

Lượt xem: 323452

Bình chọn: 7.00/10/345 lượt.

g, Peter, chỉ là sự gom góp của những lời khẳng định không liên quan với nhau. Mà cả với cậu, Bob, mình cũng đã mong chờ là cậu sẽ điềm đạm tỉnh táo hơn. Chúng ta thậm chí không một lần biết cái giọng Phantom kia là có thực hay không.

- Nhưng mà Justus, tất cả bọn mình đã nghe thấy cái giọng đó! - Peter cãi lại.

- Hay là không hả?

- Nghe thấy thì có đấy.

- Và chúng ta không nghe thấy gì trong suốt thời gian ghi âm, - Peter nói tiếp.

- Tới đây thì đồng ý chứ

- Đồng ý, - Justus nóng nảy đáp.

- Mình rõ là các tang chứng dán tiếp trỏ về hướng chúng ta đang nghe thấy một giọng Phantom. Mặc dầu vậy, việc đầu tiên là mình vẫn muốn đưa cái băng nầy đi phân tích một lần cho kỹ lưỡng, trước khi chúng ta tin chắc vào một điều gì đó.

- Cậu bước đến bên dàn máy Hi-Fi, rút băng cassette ra ngoài.

- Như thế là thế nào? Bà O Donnell hỏi.

- Chẳng lẽ các cậu lờ đi những lời nói của Dora? Chỉ thiếu một chút nữa thì cô ấy đã cho chúng ta biết tên của kẻ giết người! Đó mới là thứ các cậu phải điều tra chứ!

- Chỉ khi nào chúng tôi có được bằng chứng về sự nhận diện của giọng nói được ghi âm, - Justus quyết định.

- Và thành thật mà nói, hiện giờ tôi vẫn chưa tin vào chuyện nầy.

- Thế cậu cần bao nhiêu bằng chứng nữa hả, Justus Jonas? - bà O Donnell rít lên.

- Các cậu phải tìm cho ra kẻ đã giết Dora, thay vì phí thời gian vào việc nghi ngờ băng ghi âm.

- Thưa cô O Donnell, nếu cô Dora Mastratonio thật sự đã bị giết chết, thì vụ án nầy đằng nào cũng quá sức chúng tôi. Chừng nào chúng tôi nhận được bằng chứng, chúng tôi sẽ đưa vụ nầy sang cho chú thanh tra Cotta.

- Nếu tới lúc đó thì quá muộn, - bà O Donnell rít lên.

- Rất có thể gã giết người đã trốn đi từ lâu rồi. Hay là ả giết người.

- Ả giết người? - Bob hỏi. - nhưng bên cửa sổ rõ ràng là một gã đàn ông, theo những gì mà tôi nhìn thấy.

- Cái đó có thể đúng. Nhưng Dora không nói là kẻ giết cô ấy đứng bên cửa sổ. Cô ấy chỉ nói, thủ phạm ở rất gần. Vậy là không nhất thiết đó phải là một kẻ lạ.

- Người đàn bà đưa mắt quét qua vòng tròn người đang ngồi rồi hạ giọng xuống. Người ta thấy rõ là khó nhọc tới mức nào bà mới nói được thành câu: - Có thể thủ phạm là người trong bọn chúng tôi.

Chương 12 - Dora hay không phải Dora?

- Tôi đã nhìn vào mắt nó trước khi ngã xuống… trước khi tôi chết… kẻ đó ở rất gần… gần lắm… gần lắm!

Justus nhấn nút Stop, ngưng băng ghi âm, cuốn cuộn băng trở lại rồi phát lại đoạn nầy lần nữa.

- Mình thất sự không hiểu, cậu làm thế để nhằm mục đích gì, Justus, - Peter càu nhàu, cậu đang ngồi cạnh thám tử trưởng trong Bộ tham mưu. - Ít nhất bọn mình cũng nghe cuộn băng nầy năm lần rồi.

- Sáu lần, - Bob sửa lại.

- Rồi sau đó nghe lại từng câu của cô Dora, Thế cậu định tìm cái gì?

- Justus chỉ lắc đầu, ánh mắt vẩn không rời khỏi chiếc máy ghi âm. - Mình không biết. Nhưng trên cuộn băng nầy phải có một cái gì đó, cho chúng ta biết những âm thanh nầy được tạo nên như thế nào.

- Mà nếu… ừ thì… thế nếu cậu đơn giản chấp nhận rằng đó thật sự là hồn ma của cô Dora thì sao? - Peter rụt rè hỏi.

- Thôi đi nào Thám tử phó, mình cần phải nói với cậu bao nhiêu lần nữa hả? Đúng là chuyện nực cười.

- Nhưng những hiện tượng của giọng Phantom rõ ràng là tồn tại, - Bob chen vào.

- Và thậm chí, đã có người viềt sách về chuyện nầy…

- Thì sao? Cũng có những cuốn sách người ta viết rằng Kim tự tháp của đất Ai cập là do người ngoài trái đất xây nên. Toàn trò dối trá! Đằng sau nó phải có một cái mánh nào đó!

- Nhưng mà là mánh gì mới được? - Peter nóng nảy.

- Tất cả bọn mình không nghe thấy một cái gì! Vậy mà trên băng vẫn có giọng nói! Máy ghi âm không bị chỉnh sửa! Thế thì mánh ở đâu mới được chứ!

- Mình không biết! - Justus bực bội quát lên.

- Và mình chắc chắn sẽ không thể nào tìm ra nếu cậu cứ làm cho mình phát điên lên như thế nầy! - Cậu lại để cho băng chạy tiếp, rồi nhắc lại thêm, nhắc lại thêm đoạn có ghi giọng nói Phantom.

- Kẻ giết tôi ở đây, bên các bạn… bên chúng ta… gần lắm!

- Thế các bạn nghĩ sao về phản ứng của bà O Donnell trước câu nói nầy? - sau một hồi, Bob hỏi.

-Ý cậu muốn nói tới việc bà ấy khẳng định rằng rất có thể một người trong số bọn họ là thủ phạm, - Peter hỏi.

- Bà ấy gan quá đấy. Tiến sĩ Jones và bà Adams lúc đó đã nhìn bà ấy như thể bà ấy là người điên. Ít nhất thì tình cảm của bọn họ sau đó cũng bị sứt mẻ.

- Mặc dầu vậy, mình không cho lời phỏng đoán đó là kỳ quặc đâu, - Justus nói và cuối cùng cũng quyết định thôi không hành hạ cái máy ghi âm nữa.

- Sao kia? Ý cậu nói rằng, một trong ba người đó là tội pham?

- Ta hãy suy xét mọi việc cho logic, - Thám tử trưởng yêu cầu.

- Dữ liệu là: Giọng nói Phantom chỉ là một lời mách bảo. Mà lời mách bảo cho một trong những người có mặt - cho chúng ta, cho bà O Donnell bà Adams hoặc tiến sĩ Jones. Thậm chí cho tất cả chúng ta gộp lại. Dù kẻ dàn xếp cho giọng nói Phantom lọt vào cái băng ghi âm nầy có là ai đi nữa - ngay cả khi kẻ kia là một hồn ma - kẻ kia cũng muốn báo cho chúng ta biết một điều gì đó. Kẻ giết người ở rất


XtGem Forum catalog