XtGem Forum catalog
Đau thương đến chết

Đau thương đến chết

Tác giả: Quỷ Cổ Nữ

Thể loại: Truyện ma

Lượt xem: 328400

Bình chọn: 9.5.00/10/840 lượt.

ộ đàm, gọi một chàng “vệ sĩ” của Tư Dao đang ngôồitrên xe cảnh sát đỗ ở ngoài ngôi nhà: “Cậu Kim! Tình hình ở đó thế nào?”

“Báo cáo anh Thụ, cho đến giờ tất cả vẫn bình yên, ngay cả một con ‘gâu gâu’ cũng không thấy lai vãng”.

“Hai cậu nên thay phiên nhau mà chợp mắt. Hãy chịu khó nhé!” Đồng Thụ biết, việc làm “vệ sĩ” thực là tẻ nhạt nhưng trách nhiệm lại lớn, bèn dặn dò: “Này, nếu thấy gì khả nghi phải báo cho tôi ngay!”

Chính vào lúc này chuông điện thoại ở bàn bên cạnh vang lên. Nhân viên trực máy đã tiếp nhận điện thoại báo cảnh sát, nghe xong liền nói: “Báo cáo anh Thụ, có tin báo về vụ Dolantin.” (1)

Vụ thất thoát Dolantin hiện đang là vụ án lớn, hội đủ các tội buôn lậu có vũ khí, trộm cắp, cướp của, giết người. Bọn tội phạm đã nắm được một lượng lớn thuốc giảm đau Dolantin có chất gây nghiện để tuồn ra thị trường chợ đen, trục lợi bất chính.

“Đầu mối là gì?”

“Một kho hàng”.

“Kho chứa Dolantin? Ghi lại địa chỉ và tra xem ai đã gọi điện. Trừ những người đang có nhiệm vụ, tất cả xuất phát!”

“Còn hai vệ sĩ thì sao ạ?” Câu hỏi vui vui, chỉ hai cảnh sát đêm nay phải canh gác ngôi nhà Tư Dao ở.

“Hai cậu ấy là ngoại lệ, cứ ở nguyên vị trí”.

Ở bên ngoài ngôi nhà, cảnh sát Kim phụ trách bảo vệ lại nhận được tin của Đồng Thụ gọi bằng máy bộ đàm: “Cậu Kim có nghe rõ không?”

Cảnh sát Kim ngáp dài: “Có!”

“Các cậu vẫn không có vấn đề gì chứ?”

Cảnh sát Dương bước tới trả lời: “Đã có tiến triển, hai con mèo hoang vừa đi qua!”

“Thôi nào, các cậu nghe tôi nói đây…”

Nhưng một tiếng nổ lớn truyền ra từ máy bộ đàm, tưởng như có thể vỡ cả máy.

Hai người kinh ngạc nhìn nhau, không dám tin ở tai mình nữa.

“Một vụ nổ!”

Trước đó, qua điện thoại riêng của cảnh sát, họ đã biết có một lực lượng lớn cảnh sát đi đến cảng sông Thanh An để vây bắt Dolantin, chẳng lẽ có kẻ dám liều lĩnh tấn công cả cảnh sát?

Hay là có chuyện gì khác?

Âm thanh trong máy bộ đàm quá hỗn loan. Lát sau, có người gọi trong maá vô tuyến: “Số 306 xảy ra vụ nổ, có thương vong. Sơ bộ nhận định có kẻ gây nổ; chú ý phong tỏa ba ngả đường ra vào cảng Thanh An, rất cần chi viện”.

Xe 306 là xe cảnh sát mà Đồng Thụ thường dùng!

“Anh Đồng thế nào rồi?” Hai người đồng thanh gọi vào máy bộ đàm, hi vọng có người nghe thấy.

“Cậu Kim đấy à? Anh Đồng… không còn nữa. Có kẻ giả danh báo tin ‘vụ Dolantin’, đã dụ anh ấy vào một nhà kho bỏ hoang…”

Sống mũi cay cay, nước mắt trào ra, họ cùng nhìn nhau, cùng một tâm tư: khỏi cần bàn nữa, phải đến ngay cảng Thanh An tham gia phong tỏa vây bắt đối tượng.

Chiếc xe phóng ra khỏi khu “ốc đảo quý tộc” yên tĩnh. Màn đêm ngày càng thêm tăm tối.

****************

Chú thích

(1). Pethidine Hyđrôclorua - Một loại chất gây nghiện, được dùng làm thuốc giảm đau trong y tế

Chương 26

GIẾT NHẦM

Tư Dao nhè nhẹ gõ vào tường. Trong đêm thanh vắng, tiếng cộp cộp vang lên khiến cô hơi rờn rợn.

Đã rất lâu không bị như hôm nay, rất khuya rồi mà không sao ngủ được. Tất nhiên, “rất lâu” chỉ là tương đối, thực ra mới chỉ vài tuần lễ gần đây.

Việc cô tìm khoảng trống trong tường, chỉ có Trương Sinh biết, ngoài ra cô không nói với bất cứ ai. Cô biết, vì mình mà bạn bè xung quanh đã phải gánh chịu rất nhiều. Lâm Nhuận bị xe đâm, nhà Diêu Tố Vân bị đột nhập, gần đây Trương Sinh và Điền Xuyên suýt nữa gặp nạn, Điền Xuyên còn bị mất cả “gia sản” quý báu vốn đã rất lèo tòe. Thật giống như lời thoại của một số bộ phim truyền hình: “đôi khi, biết quá nhiều lại là không hay”, hoặc là: “ngươi biết quá nhiều rồi đấy”!

Tư Dao rất mong được họ giúp đỡ, nhưng không thể để họ trở thành mục tiêu của kẻ ác.

Đồng thời cô có một linh cảm, nếu bức tường kép là có thật, thì dù trong đó cất giấu cái gì, vẫn là rất quan trọng, có thể nó sẽ là mấu chốt để đưa những điều bí hiểm ra ánh sáng. Mọi người xung quanh đều rất đáng tin cậy nhưng liệu có nên cho họ biết hay không?

Tư Dao viện lý do bảo Thường Uyển xuống tầng dưới ngủ ở căn phòng của Lâm Nhuận, như vậy, cô mới có thể tập trung nghiên cứu bức tường.

Cô gần như đã gõ hết mọi điểm, quan sát kỹ từng tấc một trên bề mặt bức tường nhưng vẫn chưa cảm thấy cỗ nào có thể là điểm đột phá. Một điều rất khó hiểu là, dù gõ ở điểm nào tiếng “cộp cộp” nghe cũng như nhau. Lẽ ra, nếu trong tường có khoảng trống thì âm thanh sẽ khác, nó sẽ kêu “bồm bộp” gì đó… tức là cảm giác rỗng.

Cô cúi xuống nhìn kỹ nơi tiếp giáp giữa tường và sàn nhà.

Cô còn nhớ, cấu tạo mô hình kia cho biết khoảng rỗng đó nằm giữa bức tường này và tường nhà tắm, hay là “lối vào” của nó nằm ở mặt tường nhà tắm? Sợ sẽ làm ảnh hưởng đến giấc ngủ của Thường Uyển, Tư Dao chỉ gõ nhẹ trên mặt tường của gian nhà tắm. Cô lại bóc cả lớp giấy dán tường nhà tắm nhưng vẫn không phát hiện thấy một điểm nào khả nghi.

Nếu ngay mai Thường Uyển hỏi đến chuyện này, thì đành nói là con mèo Linda dã cào rách, đành phải bóc hẳn đi, mai kia sẽ dán lại.

Vài giờ trôi qua, những điều cô nghĩ đến đều đã làm thử. Cô thấy toàn thân mệt mỏi rã rời, đành thất vọng lên giường nằm.