Lâu đài kinh hoàng

Lâu đài kinh hoàng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ma

Lượt xem: 322653

Bình chọn: 7.5.00/10/265 lượt.

m theo ngay.

Đi theo những tiếng kêu ấy, chú tài xế và Bob trở vào hành lang mà 2 chú cháu đã vào trước đó, khi đuổi theo người phụ nữ thoáng nhìn thấy. Trong lúc vội vàng, 2 chú cháu không nhìn thấy 1 cánh cửa bên hông, và giờ 2 chú cháu dễ dàng mở cửa ra.

Cửa này dẫn vào 1 xà lim thật sự, có những khoen sắt gắn trên tường. Peter và Hannibal nằm dưới đất, bị cột chặt như những khúc xúc xích. Thay vì cảm ơn những vị cứu tinh của mình, 2 cậu phản đối: tại sao không nghe thấy tiếng kêu của 2 cậu sớm hơn?

Trong khi cắt dây trói, Warrington giải thích rằng tiếng ồn mà chú đã gây nên khi đập phá cánh cửa bê tông đã át tiếng kêu của 2 tù nhân.

- Phải ra ngay khỏi đây và báo cảnh sát - chú tài xế kết luận trong khi Hannibal và Peter, đang phủ áo quần, lại được tự do và trong tư thế thẳng đứng - những người này nguy hiểm. Chúng bỏ các cậu vào phòng giam này để cho các cậu chết luôn trong đó.

Hannibal không chú ý đến lời nói của chú. Cậu đang lắng nghe Bob kể chuyện về cuộc chiến đấu với những con chim.

- Loại chim gì? Thám tử trưởng hỏi.

- Loại chim gì hả? Bob tức giận nói lại. Mình không hỏi chúng. Nhưng xét theo cung cách của chúng, thì đó là những con chim săn mồi!

- Thật ra chúng vô hại, Warrington nói tiếp. Chúng chỉ bị thu hút bởi ánh đèn. Thưa cậu Hannibal, dường như là két.

- Két!

Hannibal giật nảy mình.

- Vậy thì hãy theo mình, cậu la lên. Phải hành động nhanh!

Rồi cầm lấy cái đèn, cậu bước ra khỏi hầm giam theo nhịp bước chạy đua.

- Cớ gì mà cậu nổi nóng lên thế? -Peter hỏi Bob.

- Chắc là có ý nghĩ gì mới - Bob nói. Dù gì, bọn mình không thể cậu ấy đi 1 mình, dù cậu ấy có đi đâu đi nữa.

- Chắc chắn rồi, Warrington nói thêm. Ta hãy đi theo, các cậu ơi!

Đó thật sự là cuộc chạy phi nứoc đại theo Hannibal, tuy chân bị băng nhưng cậu ta đã đi trước được 50 mét rồi. Peter đi theo cậu; Warrington ở lại phía sau để giúp Bob. Khi 2 chú cháu bước vào đường hầm, họ nhìn thấy đèn của 2 cậu kia rất xa ở phía trước, đang nhảy nhót trong bóng tối.

Không chú ý đến những con két bay xung quanh, 3 cậu thám tử và chú tài xế mạnh ai nấy chạy, leo bò. Cuối cùng Warrington và Bob đến 1 khúc đường hầm thẳng, ở cuối có 2 ánh đèn đi trước đang dừng lại. Hai chú cháu nhanh chân lên, bước qua cánh cửa mở và vào 1 cái lồng chim rộng lớn, đầy két. Hannibal và Peter đang ở trong đó.

- Chúng ta đang ở trong lồng chim nơi ông Rex nuôi két, - Hannibal thông báo. Nói cách khác, đầu vực hẻm đen và đầu Valley Road nằm cách nhau 30 mét, chỉ bị phân chia bởi 1 sườn núi không thể nào vượt qua được. Vì vực hẻm và thung lũng có đầu ra cách nhau hàng chục cây số, mình klhông nghĩ đầu vào có thể gần nhau đến thế.

Sau khi đưa ra lời giải thích đầu tiên này, thám tử trưởng đẩy cổng sắt đóng lồng chim và phóng ra ngoài, cùng tất cả các bạn đồng hành. Khi đó mọi người đang đứng trước cửa nhà ông Rex. Qua cửa sổ, có thể nhìn thấy chính ông Rex đang thản nhiên chơi bài với 1 người vóc dáng nhỏ và tóc bù xù.

- Tắt hết ánh sáng! - Hannibal ra lệnh. Chúng ta sẽ gây bất ngờ cho Kẻ Thì Thầm.

Mỗi người tắt đèn pin đi. Hannibal đi vòng qua ngôi nhà và bấm chuông ở cửa vào. Vài giây sau, cánh cửa mở ra. Ông Rex, vẻ mặt dữ tợn, xuất hiện trên thềm. Lần đầu tiên, Bob có thể chính mình nhận thấy cựu ông bầu có vẻ hung dữ như thế nào, với cái đầu cạo trọc và vết sẹo khủng khiếp ở cổ.

- Sao? Chuyện gì vậy? Người đàn ông thì thầm, nét mặt không thân thiện.

- Chúng tôi muốn xin được nói vài lời cùng ông, thưa ông Rex, Hannibal giải thích.

- Thế nếu tôi trả lời là tôi không thích bị quấy rầy bất kỳ giờ nào ban ngày và ban đêm?

- Nếu thế, thì chúng tôi sẽ buộc phải yêu cầu cảnh sát can thiệp - Warrington nói.

- Không cần, không cần, Rex thì thầm lo sợ. Xin mời vào.

4 vị khách bước vào phòng, nơi 1 người đàn ông khác - rất nhỏ, chỉ cao hơn 1 mét rưỡi 1 chút - vẫn còn đang ngồi trước bàn chơi.

- Bạn thân của tôi, Charles Grant, Rex giới thiệu. Charles ơi, đây là những cậu quan tâm đến Lâu Đài Kinh Hoàng. Sao các cháu đã tìm thấy ma chưa?

- Dạ, rồi ạ - Hannibal trả lời bằng 1 giọng cương quyết. Chúng tôi đã giải được bí ẩn lâu đài.

Cậu có vẻ tự tin đến nỗi Peter và Bob kinh ngạc nhìn bạn. Phải chăng các cậu đã giải được 1 cái gì đó? Nếu có, thì Peter và Bob đã giải mà không hề hay biết.

- Thế à! Kẻ Thì Thầm nói. Vậy thì bí mật ấy là gì?

- Thế này. Chính ông và ông Grant là những con ma của lâu đài làm cho mọi người sợ. Ngoài ra, cách đây vài phút, các chú đã trói Peter Crentch và cháu, và các chú đã bỏ tụi cháu trong hầm kín.

1 nét hung dữ thoáng qua trên gương mặt của Kẻ Thì Thầm, hung dữ đến nỗi Warrington nắm chặt hơn tay cầm của cái búa.

- Cậu đưa ra 1 lời tố cáo rất nghiêm trọng, cậu ạ - Rex thì thầm. Và tôi dám cá cậu không đưa ra bằng chứng được.

Đó chính là điều Peter đang nghĩ. Phải chăng Hannibal đã mất trí? 1 người phụ nữ Anh và 1 bà già Bôhem đã trói 2 tù nhân lại mà, có phải không?

- Các chú hãy nhìn xuống đôi giày mình, Hannibal đáp. Cháu đã đánh dấu hiệu của tụi cháu vào đó, trong khi cá


XtGem Forum catalog