
mặc giật một cái thật mạnh làm hắn ngã ngửa xuống đất.Lúc này sự buồn bã ẩn trên đôi mắt nó đi đâu hết thay vào đó là sự tứcgiận vô cùng của một Quỷ Vương. Nó giật lấy sợi dây chuyền trên tay hắnrồi quay đi xuôi theo ánh mắt hắn cứ thế bước không cần biết hắn đangnghĩ gì.
Hắn cười đau khổ vì nó là người đầu tiên đuổi được tốc độ củahắn và cũng người duy nhất cướp lại được món đồ mà hắn đã cướp. Cuốicùng thì tên trộm lừng danh cũng có người hạ gục được chính là nó đâyNhật Hạ Ngọc Dương.
Hắn cũng tức lắm nên đứng bật dậy đi theo nó. Cảm nhận đượccó người đang đi theo mình nó vội bước nhanh rồi chạy một mạch. Hắn cũng dùng tốc độ của mình và đuổi theo. bất chợt nó dùng lại làm hắn suýtnữa đâm vào tường nhưng "tránh vỏ dưa lại gặp vỏ dừa", hắn đâm vào cộtđiện và đang hiện trạng đang ôm cột điện cứ như sợ chó đuổi bất đắc dĩphải leo lên đó. Nó cười, cười gượng gạo.
- Tại sao cậu đuổi theo tôi???.- Nó hỏi lạnh nhạt.
- Ờ thì sợi dây chuyền đó. Trả lại đây. - hắn một tay ôm cột một tay giơ về phía nó.
- Tại sao??? Nhưng mà tôi cho tôi hỏi cậu biết Đôn Ki-hô-tê chứ???
Hắn đơ vài giây rồi trả lời:
- Biết. Nhưng ông ta liên quan gì tới sợi dây chuyền và liên quan tới tôi.
- Cậu giống hệt tính cách của ông ta. Nực cười. Trẻ con. Khéo tưởng tượng và có khiếu hài hước.
Hắn gật đầu đồng ý rồi nhìn nó quát:
- Cái gì??? Tôi mà giống ông ta chắc thế giới này loạn rồi.
- Hơ. Chả phải cậu quá mê Kid trong Conan nên đã nghĩ mình là Kid và học thói trộm đồ hay sao??? bộ đồ trắng kìa. Cánh diều trắng kìa. Cả cái mũ nữa. Không phải là muốn trở thành nhân vật Kid đấy chứ.
Hăn đuối lí rồi thả tay tụt xuống dưới đất đứng nó chuyên với nó với một vẻ kiêu hãnh.
- Chà. Cô là thám tử hả??? Công nhận suy luận giỏi thật. Good. Good.Good. Nhưng mà đáng tiếc là bây giờ tôi phải đi. À quên tên cô là.... ỒNhật Hạ Ngọc Dương. Tên hay đấy.- Hắn nhìn phù hiệu của nó rồi gật đầuđắc ý.
Hắn nhấc cánh và bay vụt đi. Vừa đi hắn vừa nghĩ: Đúng làsố nhọ. Gặp phải cao thủ. Nhưng mà Nhật Hạ Ngọc Dương sao nghe giống tên Việt Nam thế nhỉ. Cơ mà tóc cô ta màu đỏ mà. Phải là người nước ngoàichứ. Sao phải nghĩ nhiều như thế hả Lãnh Hàn Phong. Thất bại là mẹ thành công mà. Công nhận cô ta thú vị thật biết cả Kid cơ đấy chứng tỏ cô tarất giỏi tiếng Việt Nam và cũng mê truyện trinh thám như mình. Gặp lạicô ta lần nữa thì chắc mình bọ lộ tẩy quá. Phải cẩn thận mới được. Cô ta chạy nhanh như chớp vậy. Mình gắn động cơ không tiếng ồn với tốc độ180km/h thế mà cô ta cũng đuổi kịp đúng là không phải tốc độ của ngườimà.
Hắn đi trên đường cứ vậy khen nó, chê nó. Còn nó đang đi trên đường cứ bay hắt xì hoài mà không biết tại sao. Bởi Quỷ không thể ốm.Đó là một quy luật không ai thay đổi được.
- Thôi chết muộn giờ đi làm rồi phải tới đó ngay. Nó dùng tốc độ nhanhhơn tàu hỏa, máy bay của mình phi đến quán cà phê nổi tiếng-Cream.
Một bóng người quen thuộc mà nó từng gặp trước đây đangngồi trong quán đó. Nó mặc bộ đồ nhân viên cực kì dễ thương ra đó để hỏi quý khách muốn uống gì. Nhưng người đó lẩn tránh quay mặt đi chỗ khác.
Điều đó càng làm nó tò mò hơn.
Mạnh dạnbước đến nơi người đó ngồi. Người đó mang dáng dấp của một người trungtuổi. Mái tóc đã điểm những sợi bạc. Khuôn mặt quay về phía cửa kínhnhưng bị cuốn menu che mất gần hết khuôn mặt.
- Ông gọi món gì???- Nó hỏi.
Ông ta không trả lời. What??? Sao thế nhỉ??? Không lẽ...
Nó lay người ông ta nhưng không thấy động tĩnh gì. Ông ta ngất ư??? Hay là đã bị nhồi máu cơ tim bất thường mà ngất rồi.
Nó vội khoác một tay ông lên vai rồi đưa ông tới bệnh viện.
Đến nửa đường, ông ta tỉnh. Khuôn mặt lúc này không giống người vừa bị ngất. Còn nó thì được một phen hốt hoảng.
- Cô là Nhật Hạ Ngọc Dương.
Nó ngơ ngác rồi cũng gật đầu nhẹ.
- Nhưng ông là ai???
- Cô không cần biết. 2 năm nữa cô sẽ phải rơi fkhoir trần gian trở vềtrốn quỷ. Quỷ Vương đã chọn cô làm người thế vị. Vì vậy, tôi khuyên cônên chuẩn bị tinh thần sớm trước khi trở thành hình dạng thật của Quỷ.Nó sẽ thật khủng khiếp nếu như cô biết cách kiềm chế.
- Ý ông là sao??? Tại sao ông biết tôi???
- Điều đó không quan trọng. Cô không được nhẫn nhịn tất cả mọi người như 15 năm qua nữa. Điều đó rất nguy hiểm. Cô phải cười thật nhiều và cũngphải tức giận thật nhiều để sau này trở thành một Quỷ Vương tốt. Cô hiểu chứ. 12h đêm rồi đến lúc tôi phải đi. Cô nên cẩn thận hơn với tai mắtcủa Diêm Vương. Ông ta đã phái người tới trần gian để giết cô để loàiQuỷ sẽ biến mất mãi mãi trên thế giới loài người. Mặc dù vong linh ởdưới lòng đất, quỷ ở trên trần nhưng luôn có sợi dây liên kết giữa haithế giới. Nếu như cô bị sát hại thì coi như thế giới quỷ cai quản nhữngvong linh bị cô đơn, nghèo đói sẽ hỗn loạn và Diêm Vương sẽ lên ngôi vua cai quản tất cả vong linh. Điều đó là nguy hại đến an ngy của loàingười bởi người cai quản vong linh dưới lòng đất không thể làm chủ những vong linh trên trần được. Cô hiểu chứ???. Bởi vậy cô nên cẩn thân. Sứcmạnh cản phá và phá hoại của cô rất lớn nên biết kiềm chế một chút. Tôiđi đây.
Rồi người đàn ông có dáng dấp quen quen