
à), bước ra wầy tính tiền rồi kéo tay nó và Thế Du ra xe…
Nó ngỡ ngàng nhìn ngôi trường hết như 1 tòa lâu đài. Hắn và Du bước xuống xách vali của tụi nó ra. Vì nó là con gái, nên cả 2 thằng tranh nhau ga-lăng xách vali cho nó. Bước vào trường, mọi người đều nhìn nó ngỡ ngàng và với gương mặt sợ sếch, họ bắt đầu xì xầm bàn tán, chỉ chỏ về nó. Nó nghĩ, có lẽ vì ganh tị với nó khi nó đi với 2 anh chàng đẹp trai chăng, nhưng sao nó cảm thấy có cái gì đó không ổn với ngôi trường này. Hắn, vẫn khuôn mặt lạnh lùng như tảng băng, không biểu hiện 1 chút cảm xúc nào, hắn hiên ngang kéo chiếc vali đi.
Du chỉ khẽ mỉm cười vẫy chào mọi người, không quen nở nụ cười thiên thần của mình, có lẽ, nụ cười ấy đã làm điên đảo biết bao cô gái trong trường này rồi thì phải. Song, Hắn vẫn không biểu lộ cảm xúc, Du vẫn nở nụ cười vui vẻ chào mọi người nhưng cả 2 cậu cũng có linh cảm gì đó không tốt về ngôi trường này, và cậu cảm thấy có nỗi sợ nào cứ len lén trong tim của 2 cậu. Tiếng đến phòng hiệu trưởng, nó được hiệu trưởng đón tiếp rất nồng hậu. Qua cái nhìn sắc sảo, nó có thể thấy được hiệu trưởng là người tuy đã ngoài 40 nhưng rất xinh đẹp, nước da trắng hồng, điểm chút nếp nhăn nhưng trong bà vẫn đẹp ngời ngợi. Nó rất có thiện cảm với bà hiệu trưởng này nhưng Hắn và Du không hẹn mà tư tưởng lớn gặp nhau, 2 người vẫn cảm giác bà hiệu trưởng này cực kỳ « very very » nguy hiểm, họ chỉ khẽ nhìn nhau rồi gật đầu (2 tên này thân nhau từ bé, ăn chung ở chung, nên chỉ cần nhìn nhau cũng đủ hiểu cả 2 đang nghĩ gì « Bạn nối khố mà ») Bà Hiệu Trưởng mỉm cười vui vẻ, dẫn tụi nó qua ký túc xa gặp cô Lê Đạt để làm thủ tục nhận phòng. Tụi nó được ở chung cùng nhau (do ba mẹ 3 đứa vào xin), và chung với 1 người bạn nữa (Lý do là ký túc xá hết phòng, chỉ còn phòng này). Nó vui vẻ, vì ở chung phòng với 1 bạn nữ, vậy là nó lại có thêm 1 người bạn nữa. Dọn đồ vào phòng, nó hơi bất ngờ vì phòng ký túc xá rộng rãi, lại đầy đủ tiện nghi.
- Em chào cô - Cô bạn chung phòng khẽ cúi đầu chào bà hiệu trưởng và cô Lê Đạt.
- Ừm. Chào em. Đây là 3 bạn mới, sẽ ở cùng phòng em. Cô hy vọng cả 4 đứa sẽ làm quen với nhau. - Bà hiệu trưởng nở nụ cười thân thiện (như clq` chứ thân thiện='>'>)
- Chào bạn. Mong bạn giúp đỡ tụi mình - Nó nhanh chóng làm quen. Cô bạn cùng phòng khẽ gật đầu mỉm cười.
- Thôi. Em vào nghĩ đi, sáng mai em đến văn phòng cô làm thủ tục nhận lớp thế - Bà hiệu trưởng đặt tay lên vai nó rồi bước đi. Cô bạn khẽ gật đầu, rồi bước xuống bếp chuẩn bị bữa tối. Hắn và Du xách va-li nó vào. Rồi cả 2 nhanh chóng bay vào giường (4 giường dành cho 1 người nằm đối diện, 2 :2) thích thú. Đây là lần đầu tiên 2 người ở tập thể. Hắn lột lun cái mặt nạ lạnh lùng ấy, nở nụ cười rạng rỡ « như ánh ban mai ». Nó khẽ mỉm cười lắc đầu rồi dọn đồ vào tủ.
- Chào bạn, mình là Hàn Nhi - Vừa xong, nó bước xuống bếp, bắt chuyện với cô bạn cùng phòng.
- Àk, chào bạn. Mình là Lạc Thiên - Thiên mỉm cười nhìn nó.
- Còn 2 tên kia là Quốc Hy và Thế Du - Nó chỉ ra 2 tên hâm đang nằm nhải nhải trên jường như đứa con nít lên ba kia.
- Ừm, hỳ, 2 bạn ấy vui tính quá - Lạc Thiên phì cười khi nhìn thấy hình ảnh ấy. (Mất mặt quá mất mặt quá. Quốc Hy : nói gì đấy 0.o. Tác giả : ấy ấy, có gì đâu, khen cậu đẹp trai thôi mà - Xách ghế chạy luôn, ở lại k khéo hắn oánh mình lụm răng không kịp T^T)
- Để mình giúp bạn - Nó vui vẻ…
- Ừm, cảm ơn bạn nhaz…
Bữa tối được bày ra bàn thịnh soạn, 2 tên khẽ nuốt nước bọt nhìn những món trên bàn thèm thuồng.
- Chậc ! Hôm nay Lạc Thiên là đầu bếp chính, Nhi chỉ phụ thôi, mọi người ăn thử đi ha - Nó khen Lạc Thiên khiến cô nàng đỏ mặt ngượng nghịu. Ba đứa nó gắp thử 1 món bỏ vào miệng. Bỗng, cả 3 mở to mắt, nhìn Lạc Thiên 1 cách đắm đuối
- Sao vậy, bộ dở lắm sao. Để Thiên nấu món khác nhé - Thiên ngại ngùng hỏi…
- Trời ơi !! Thiên ơi, Thiên đừng lấy chồng có được không - Du nắm lấy bàn tay Thiên
- Hix, sao vậy, Thiên nấu ăn tệ đến mức không được lấy chồng sao - Thiên rưng rưng
- Không. Thiên đừng lấy chồng, ở đây làm đầu bếp cho tụi tui đi. - Nó rưng rưng nhìn Thiên. Cô nàng thở phào nhẹ nhõm
- Ngon quá !! - Hắn nói xong, cúi xuống ăn như hổ đói. Cả bọn cũng cúi xuống, vừa ăn vừa khen khiến cô nàng đỏ mặt. B) Oan hồn nữ sinh :
Tối hôm đó, đang ngủ, nó bỗng bị thứ gì đó ươm ướt rơi xuống mặt làm cho thức giấc( Nó nằm giường trong, kế bên cái cửa sổ). Khẽ sờ tay lên mặt, là máu, là máu sao… Nó mở to mắt nhìn lên trần nhà. Trời ơi, nó cứng họng, tay run run. Trên trần nhà là hình ảnh 1 cô gái, bị mái tóc quấn chặc hết thân người treo lơ lửng , chỉ lộ mỗi cặp mắt đỏ lòm nhìn nó trân trân, máu từ đôi mắt cứ khẽ nhỏ xuống trán nó. Nó chỉ ú ớ được vài tiếng… Rồi cô gái rớt xuống dưới góc giường, ánh mắt đối diện nhìn nó trân trân như muốn ăn tươi nuốt sống…
« AAAAAAAAA !!!!!! » - Nó hét lên. Cả bọn giật mình. Thiên chạy đến bậc công tắc đèn. Nhìn nó ngồi trên giường, đôi mắt mở to nhìn vào cái gì đó…
- Này.. Này… cậu bị gì vậy. Có chuyện gì vậy ? - Hắn lay lay người nó. Nó không nói gì, chỉ ú ớ chỉ tay vào góc giườ