Polly po-cket
Thung Lũng Ma - Full

Thung Lũng Ma - Full

Tác giả: Linh

Thể loại: Truyện ma

Lượt xem: 323874

Bình chọn: 8.5.00/10/387 lượt.

cúp. Tôi còn muốn hỏi hắn nhiều điều, hoặc ít nhất tên, địa chỉ hay số phôn ... Tuy vậy, hắn nói sẽ tới thăm thì chắc sẽ giữ lời.

Về tới nhà, tôi sực nhớ tới tên "Nguyễn Văn Độcé, nên hỏi tụi nhỏ:

- Tối nay có ai điện thoại cho bố không?

- Dạ không!

Thực lạ ... Vậy tại sao hắn biết tôi còn trên văn phòng mà gọi chứ?

Nhưng một điều làm tôi ngạc nhiên hết sức vì trong đống thư từ chiều hôm đó nhận được, có thư gửi từ một trại tỵ nạn ở Thái Lan, trong đó có một lá thư của em gái tôi viết từ Việt Nam, và mấy hàng chữ của một người nào đó, nội dung như sau: "Thưa ông, một người bạn của tôi bị tử nạn trên đường vượt biên. Trước khi mất, có nhờ tôi chuyển lá thư này cho ông."

Tên "Nguyễn Văn Độc" đã chết? Thế lúc nãy ai đã gọi điện thoại cho tôi? Hồn ma của hắn chăng? Kể chuyện này, ai cũng bảo là ma ...

Từ đó, tôi không dám làm việc khuya tại văn phòng nữa ... vì chỉ sợ phải nghe tiếng điện thoại.

Và tôi đã ghi lại truyện này ... như là một trường hợp gặp ma ..."

Chú thích: Một thời gian sau đó, chuyện tưởng như đã quên đi. Nhưng trong một buổi tối văn nghệ, khi ra về, tôi bắt gặp một thanh niên ngoài bãi đậu xe. Vì tối quá, tôi không nhận ra nét mặt, nhưng cái giọng khàn khàn tôi chưa quên ... Hai hàm răng của hắn trắng dã. Hắn cười khẩy, rồi nói nhanh:

- Anh đã viết truyện về hồn ma Nguyễn Văn Độc chưa?

Hắn nói xong, cười lớn bỏ lên xe, đi liền ...

Tôi ngẩn người ... Thì ra có người diễu cợt cái nghề viết truyện ma của tôi. Nghĩ thực mắc cở. Nó xưng tên là Độc, kể cũng độc thực! !!

Tuy nhiên, truyện đã viết rồi thì không thể bỏ đi.

Chín giờ đêm. Con đường lên dốc cao, càng nhỏ dần. hàng cây ở hai bên như gần lại. Tay lái của Tâm vững và quen đường lắm mới có thể lái được lên khúc đường này? Một chập sau, xe vào một khu đất trống và khá bằng phẳng. Tâm ngừng xe lại. Chúng tôi mở cửa bước ra ngoài. Trên cao, thực thoáng. Tâm kéo tay tôi ra đứng bên mép hàng rào nhìn xuống phía dưới thung lũng. Dưới kia, ánh đèn rực rỡ, tôi có cảm tưởng như một mâm kim cương. Bên mặt là vùng Milpitas, ở giữa là San Jose, qua bên trái chắc là Cupertino và xa hơn là vùng kỹ nghệ điện tử Sunnyvale ...

Tâm đưa tay chỉ xuống phía dưới, giọng giảng giải như đang đứng trên bục gỗ trong một lớp học:

- Anh thấy không ... khu kỹ nghệ này bây giờ là ''top'' về high technology, chỉ vài năm nữa sẽ dẫn đầu thế giới về kinh tế ... Mình may mắn lắm mới được ở một nơi đặc biệt như thế này ...

Tính Tâm vẫn muốn nói những chuyện phô trương như vậy .... Tiếp theo là một lô thống kê mà Tâm đọc được ở đâu đó, trong sách vở hay báo chí để chứng minh những nhận định ''sâu xa'' của mình. Tôi đứng nhìn xuống thung kũng kia, nghĩ rất mông lung về cái lá bùa mới nhận được mấy bữa nay... Ông bạn già tù trong trại cải tạo đã được thả về ... và mới gửi sang cái lá bùa mà ông hứa hồi trước. Tôi nhớ đến cái chết của một người bạn năm nào ... mắt bị móc, tim bị nổ tung ...

- Nó bị trùng giết ... thứ trùng này giống như ma cà rồng ...người thường không biết được. Phải có lá bùa mới khám phá ra nó ... Có khi chính con ma cũng không biết nó là Ma ... Ông thầy tôi có thể vẽ lá bùa này ...

Truyện tưởng như là hoang đường, nhưng không ngờ ông ấy gửi lá bùa sang cho tôi thật. Lá bùa hiện đang nằm trong túi áo. Trong khi Tâm đang thao thao bất tuyệt thì tôi lén lấy nó ra nắm chặt nơi tay.

''Cậu sẽ thấy nơi nào ánh đèn trở nên tím ngắt, nơi đó có 'nó' cư ngụ đấy ...''

Tôi từ từ xiết chặt lá bùa trong tay ... mắt dõi nhìn xuống thung lũng ... Định thần một lúc, tôi ngạc nhiên hết sức vì ở một nơi nào đó, có ánh sáng tím ngắt nhoáng lên ... nhoáng lên như những làn chớp rồi tắt. Thế ra câu chuyện là thực ... Vài tháng trước, đi một đám ma người quen, tôi ngạc nhiên khi thấy người chết đeo kính dâm ... Tôi không tiện hỏi. Có lúc đã nghi... nhưng không chắc lắm nên bỏ qua. Không ngờ bây giờ, nghĩ lại, thì chắc đó là một trường hợp ... như anh bạn trong trại cải tạo.

Cất lá bùa trong túi, trong long hết sức thắc mắc. Tôi giục Tâm ra về .

Đêm hôm đó, tôi trằn trọc mãi không sao ngủ được. Thì ra, thung lũng này đã bị một thứ ma trùng này xâm nhập. Rồi đây, biết bao nhiêu người sẽ bị hại. Theo lời dặn, tôi chỉ cần nắm lá bùa trong tay phải, đưa tay trái bắt tay trái của kẻ khác, nếu cảm thấy có một luồng điện nhè nhẹ chạy qua thì là "chính hắn" rồi ... Sỡ dĩ phải nắm tay trái vì lúc đó, theo như ông già cho biết, ngực trái của con ma sẽ hiện ra một nốt son nhỏ, là chỗ tích tụ cái tinh chất "ma" của nó khiến đủ sức phát ra luồng điện lạ ... để ta có thể cảm nhận được...

Tôi định bụng sẽ làm một cuộc điều tra toàn diện xem những đứa nào là Ma ở cái thung lũng này ... để trừ hại cho đời. Tôi vào sở làm ngồi bên các đồng nghiệp, mắt cứ lắm lét nhìn họ, lòng thắc mắc không biết trong số này, ai là Ma đây ... Cả những người thân nữa, nếu tôi khám phá ra họ là Ma thì tôi sẽ phải đối phó ra sao chứ? Tôi lưỡng lự suốt buổi để rồi chẳng lấy lá bùa ra thử một lần nào cả. "Chính con ma cũng không biết nó là Ma ..."

Mùa Halloween vừa rồi, báo chí địa phương réo lên vì