XtGem Forum catalog
Vương Phi 18 Tuổi Mang Tâm Hồn 13 Tuổi(Xuyên Không)

Vương Phi 18 Tuổi Mang Tâm Hồn 13 Tuổi(Xuyên Không)

Tác giả: Tiểu Yên

Thể loại: Truyện ma

Lượt xem: 324853

Bình chọn: 10.00/10/485 lượt.

* Kéttttttttttt

Rầm -Trên đường phố một cô bé học sinh trung học đang nằm dưới vũng máu đỏ,tay vẫn còn cầm cây kem đang ăn dở.Nếu chứng kiến cảnh này..,tất cả mọi người đều thấy ghê sợ bỏ chạy rồi,vì trên đường tràn ngập máu mà,nhưng ai nấy đều không quan tâm nhanh chóng đưa nó vào bệnh viện cấp cứu mặc cho tên thủ phạm đâm vào nó đã chạy trốn.

****

Trong phòng cấp cứu,vị bác sĩ trẻ đo nhịp tim cho nó,gắn máy trợ hô hấp rồi bắt đầu quá trình phẫu thuật,hình như có một mảnh kính đã đâm xuyên qua tim của nó,nếu không lấy ra kịp e rằng sẽ nguy hiểm đến tính mạng.Lúc này gia đình nó đã có mặt tại bệnh viện khi được những người đưa nó vào bệnh viện thông báo.Họ rất lo lắng,và sợ con gái mình có chuyện không hay xảy ra...Tai nạn đã cướp đi bố nó rồi,mẹ nó không muốn phải mất đi nó..không muốn đâu...

Ở bên trong,không khí ngộp đến nghẹt thở,tất cả bác sĩ và y tá đều chăm chú vào ca phẫu thuật này,người cầm dụng cụ,người xem xét theo dõi tình hình,họ làm việc rất chăm chỉ,lo lắng cho ca phẫu thuật,càng không muốn một cô bé trẻ tuổi như nó phải chết:

-Kéo

-Đây.Cô y tá đưa cho vị bác sĩ

-Cắt

...

-Khâu lại

...

-Cắt.

-Bác sĩ,mảnh kính vào sâu bên trong rồi,mất máu nhiều quá.- Cô y tá chợt tái nhợt,khuôn mặt xanh xao nói lại,làm mọi người ai nấy hoảng hốt...

Ở bên ngoài còn vội vã hơn,không một chút nào là gia đình nó không bước đi bước về suy nghĩ.Họ không muốn con bé có mệnh hệ gì,nó là tất cả đối với họ...

-Nhanh,chuẩn bị móc

-Vâng,đây

-..-

-Nhanh,máy trợ cấp cho tim đập lại..

-Vâng..

.

.

Tít tít...

-Không xong rồi..bác sĩ,hình như đã hết Oxi trong bình

-Bơm thêm..

-Vâng.

.

.

Tít tít tít,trên màn hình theo dõi tình trạng ngày càng yếu dần,một tiếng kéo dài rồi mất hẳn tín hiệu.tất cả bác sĩ và y tá thở dài lắc đầu:

-Thật tiếc cho cô bé.

-Nhưng cũng đã hết cách rồi..

...

Các bác sĩ và y tá bước ra với một tâm trạng cực xấu.Khẽ tháo cái bịt mặt ra,anh bác sĩ trẻ nhất cúi đầu ,thực ra anh cũng không muốn như vậy,đã hết cách rồi,giọng khàn khàn anh nói nhỏ:

-Chúng tôi đã...gắng hết sức....hãy gặp bệnh nhân lần cuối.

Mẹ nó nghe xong,ngất lịm đi,thật tình,làm sao người mẹ nào chịu được cú sốc này chứ,bà liền được bác sĩ đưa ngay đến phòng bệnh để làm tỉnh lại.

**Trong căn phòng nó nằm,một luồng sáng hiện lên rồi biến mất thay vào đó là một khu vườn rộng lớn hiện ra **

*-Ông..ông là ai?_nó sợ hãi lùi lại phía sau,nó rất sợ đó là một con ma*

*-Đừng sợ,ta là thần chết...nhưng ta không muốn cháu chết,cháu muốn đầu thai chứ?- Ông cười hiền dịu hỏi lại,làm lòng nó có chút an tâm,nhưng vẫn còn nghi hoặc:*

*-Ông nói dối,ông sẽ hại tôi_nó la lớn lên,định bỏ chạy nhưng bị ông kéo lại..*

*Không..đi theo ta_ nói rồi ông bế nó lên và cưỡi con ngựa bạch mã màu trắng chạy đi mất*

(thần chết cưỡi bạch mã cho nó oách ý mà ^^ đừng thắc mắc)

Một lúc sau,ông ta đỡ nó xuống ngựa rồi đưa nó đến một nơi rất kỳ lạ.Xung quanh đấy toàn là cỏ cây,nhưng khá âm u,không có một tý ánh sáng nào chói lọi xen qua,lạ thay lại có tiếng chim ca rất vui vẻ và tiếng xuống chảy róc rách,tiếng chuông kêu inh ỏi...

Phải chăng,đây là Thiên Đường..hay là địa ngục nhỉ?Nó tự hỏi...

Suy nghĩ mơ màng,nó nhìn quanh rồi bước theo ông ta,trong lòng không một chút lo lắng,có lẽ..nó đã chết rồi nên cũng không cần thiết phải sợ gì nữa.Phải rồi...nó sẽ thử đi với ông ta,cũng coi như là một cuộc hành trình chẳng hạn,nói là làm...nó chạy theo...ông như sợ ông đi mất.

Khi đến nơi,họ dừng lại một cánh cổng,mắt nó hơi khựng lại,ông ta chỉ tay vào kia rồi bảo nó,sau đó xoa đầu nhân hậu như với cháu của mình..:

-Bước vào đấy đi

-Sao...sao lại bắt bước vào?Ông không vào sao? -Nó ngạc nhiên,ông ta có ý gì đây?

-Nhìn vào trong đi,cháu sẽ hiểu tất cả

Nói xong,ông ta biến mất .Nó nhìn vào bên trong,kỳ thật,đó là một nơi trong rất cổ đại,nhưng cũng khá sang đối với thời cổ..lặng lẽ nép sau cánh cổng,nó nhìn thấy một cảnh tượng càng kỳ bí hơn.Một nữ nhân xinh đẹp tuyệt trần có đôi mắt đen láy to và đẹp y hệt nó,mũi rất cao,môi đỏ và căng mọng,kết hợp với bộ đồ trong rất đẹp,không giống như váy dạ hội mà là một bộ váy cổ.Cô ta nằm bất tỉnh trên chiếc giường và bên cạnh là một nữ nhân khác,có vẻ như đó là a hoàn,cô ta đang chăm sóc cho tiểu thư của mình thì phải? Ừm,đúng rồi là thế?Nó khẽ suy nghĩ

-Vào nhanh đi,cháu hãy làm nữ nhân đó_Giọng nói phía sau lưng nó bất ngờ vang lại,nó giật mình,không thấy bóng dáng ai sau lưng mình nhưng lại nghe thấy,nó hơi run.

-Nhưng.. phải nhập vào người đó sao?_Nó hỏi lại tiếng nói đó,cảm nhận được sự run rẩy trong thân tâm,ông an ủi lại nó rồi tạo nên không khí ấm áp nhất,đáp trả:

''Ừm,nhanh lên,không còn thời gian đâu''

Sau đó,một luồng gió mạnh thổi qua nó,nó bước nhẹ vào trong cánh cổng,nhắm tịt mắt lại,cảm thấy như thân mình được bay bổng và một ánh sáng hiện ra....cuốn chặt lấy nó.Ánh sáng chói chang ấy đưa nó lơ lửng nhẹ trong không trung,nó nhắm tịt mắt lại...khư khư giữ mình.Phải chăng nó đang trở thành một ai đó hay gì đó mà nó chưa nghĩ tới? rồi sau này cuộc đời nó sẽ đi về đâu?

(Giờ nó đã chính