
ì đó mềm mềm và ấm ấm.........Không gì khác,đừng nghĩ bậy chính là người đó ạ !
Nàng đã đè lên một phu nhân cao quý rồi,bà ta trong hơi già,nói thế chứ bà ấy 63 tuổi rồi đấy!Thân phận thật là một bí mật,chỉ cần biết là một người hoàng tộc thôi ạ !
- Ta xin lỗi,xin lỗi,ta bất cẩn quá-Nàng đứng phắt dậy,lấy khăn phủi hết bụi cho phu nhân rồi cúi đầu liên tục,tỏ rõ lòng thành của mình
-Không sao đâu...
~ từ nay tác giả viết cấp tốc đây,thỏa mãn đọc giả với lại phải nhanh Full mới được @@(còn nữa từ đây tác giả viết mỗi chương dài hơn 1 xíu nha-'
==========
-Không sao đâu...
-Nhưng....áo của người bị bẩn rồi,hay để ta mua đồ mới cho người ạ- Nàng nhìn qua cách ăn mặc của phu nhân rồi hỏi han,chắc hẳn bà ta rất cao quý,nếu đụng phải thì nàng có chín cái mạng cũng không thể trả giá nổi cho sự xâm phạm lần này!!
-Không sao mà...-Bà ta từ chối
-Nhưng...ta thấy hổ thẹn lắm ạ,xin hãy cho ta bồi thường-nàng nhíu mi,với ánh mắt đáng yêu
Mong rằng bà ta đồng ý đi mà,nếu không nàng sẽ tự kỷ cho đến khi điên lên mới thôi đó phu nhân à....
-Ta đã nói không cần,cô làm gì pải hổ thẹn chứ
-Vậy....người cần gì không ạ?
- ta chỉ cần cô mời ta một bữa ăn do tự tay cô nấu là được..Đã lâu ta chưa thử món do một cô nương nấu..-Phu nhân cười xòa,rồi nhìn nàng với ánh mắt dịu dàng và ân cần nhất,yêu cầu một việc khó khăn,đến nỗi nàng muốn đập đầu xuống đất mà chết @@
Hic hic,tội nghiệp nàng-nàng chỉ mới được học nấu các món ăn ở hiện đại,còn cổ trang thì nàng đâu có biết tý nào đâu....Vậy là...chết chắc,biết ăn nói làm sao với người ta bây giờ?
-Ta...ta...ta chỉ nấu những món ta tự nghĩ ra thôi,nên...chắc...phu nhân không hợp khẩu vị đâu ạ...-Nàng gãi đầu gãi tai viện cớ ,mặt đỏ như gấc,một lần nữa nàng lại nói 1 câu thông minh tuyệt đỉnh nữa rồi..
Bà ta nghe xong thì ngạc nhiên? Ồ....món tự nghĩ ra sao? Có vẻ hay đấy,ta muốn ăn thử.Và đây chính là suy nghĩ của phu nhân đó ạ !! ^_^
-Ta về nhà của cô được chứ?-Bà ta đề nghị..
-Không....không...ta...ta không có nhà..-Nàng lắp bắp trả lời,lại 1 lời nói dối trắng trợn
-Kỳ lạ vậy?Cô không có nhà ư?
-Không...Ý ta...là ta vừa bỏ nhà ra đi-Nói xạo lần 2 nhé Yên Linh :3
-Bỏ nhà?Cô có chuyện gì sao?
-Không , ta chỉ...bị ép hôn......-Lần này nói thật :3 nàng cũng bị ép hôn mà
-Chuyện hôn nhân cô bắt buộc phải nghe theo cha mẹ rồi,đâu trách được-Không ngờ bà ta không nghĩ theo hướng của nàng mà còn đồng tình với quan niệm cổ hũ này nữa,chắc nàng chết!
-Phu nhân...ta không nấu ăn được rồi,để ta mời bà một bữa nha-Nàng cười gượng rồi đề nghị
-Ừ,ta cũng chưa ăn...
-Ủa..?Phu nhân vừa đi ra từ đây mà?
-Thực ra,nơi này ta chỉ đến để xem qua thôi...chứ bây giờ ta định đi ăn nơi khác-Bà mỉm cười
-Vậy để ta mời ạ,phu nhân vào trong đi-Nàng kính cẩn nói
-Thôi được,ta sẽ ăn ở đây-Nói rồi,bà nhìn qua cô nương đi bên cạnh bà rồi nháy mắt nói thầm:''Hiên Ly,cô gái này có thể làm phi của hoàng thượng được chứ''?
''Thái hậu à,người đừng hại đời của cô ấy nữa,cô ấy không hợp đâu''Vị cô nương kia đáp,rồi mỉm cười
''Ừm,ta đùa thôi'' Thái hậu cười thân thiện quay sang chỗ nàng và bước vào trong quán ăn trước chọn món dùng bữa
-Họ vừa nói gì thế,Tiểu Phi?-Nàng nhìn qua cô rồi thắc mắc
Hình như nàng nghe được chuyện gì liên quan đến nàng và hoàng thượng thì phải? Điềm xấu hay tốt đây?
-Không có gì,công chúa đi vào đi-Tiểu Phi đã nghe được,nhưng vô tình che giấu để nàng không lo lắng,cùng nàng đi vào trong.
***Quay lại với y****
-Cốc cốc
-Vào đi-Y như nhận biết được thuộc hạ đã điều tra xong vội vàng truyền vào
Trong lòng y mong rằng sự thật không thay đổi và mong đây không phải hiểu lầm.Tên thuộc hạ đưa một bức thư kèm trong là một số giấy tờ tiền án với lại danh sách,kèm cả dấu vân tay nữa
Y lật từng thứ ra xem và vô tình giật mình,chẳng lẽ.....y đã bắt nhầm người? Không phải là Tam vương gia mà là Nhị Hoàng Tử ư?
Không...không thể nào,đây là sự thật ư?Nhưng trước khi qua đời Đô Ty cha y đã bảo chính tam vương gia làm mà,việc này là sao?
-Nhầm rồi,sao ngươi làm việc kỳ cục thế? chính cha ta bảo tam Vương gia cố ý gây ra vụ cháy mà-Y đập bàn rồi ánh mắt hình viên đạn nhìn tên thuộc hạ
- Thiếu gia,đây là sự thật,hơn nữa....lúc đó là do cha người nhìn nhầm,thực ra Nhị Hoàng tử đã mượn y phục của Tam vương gia mặc thử ,đó không phải vương gia...-Tên thuộc hạ gục xuống và chân thành bẩm báo
Vậy...y đã trách nhầm người sao? Bắt người vô tội để kẻ thù sống trên đời trong vinh hoa phú quý sao? Thật nực cười,một thiếu gia sao có thể làm việc hồ đồ như vậy...
-Ra ngoài đi-Y ra lệnh
Bây giờ y cần yên tĩnh,cần một chút thời gian,làm sao để báo thù tiếp đây? Hắn không phải người giết cha mẹ y,mà chính là Nhị hoàng tử -Mạc Liêu sát hại và gây ra vụ cháy ư?
**** Trở lại nàng với phu nhân kia***
- Phu nhân thấy đồ ăn có hợp vị không ạ?-Nàng mỉm cười hỏi,món ăn trông cũng được nhưng không biết vị phu nhân kia thấy thế nào nữa..Mong là ngon miệng
-Rất ngon đấy-Bà cười rồi gắp tiếp một miếng