
ứ đều đặn, một tuần hoặc 2 tuần một lần anh ta lại rủ hắn đi ăn hoặc đi bar, nhiều lần hắn hỏi, anh ta cũng chả trả lời gì nhiều, đánh vào đầu nó và bảo anh thích, em quan tâm làm gì. Hắn nhấc máy, vẫn cái giọng đó - Này, cu có khách chưa, đi chơi bar với anh đi, xong mình về nhà anh được không, hôm nay nhà anh không có người.- Em chưa, bar nào đấy anh?- Thì cũng bar hôm trước thôi- Hay sang Infinity đi, em chán GC lắm rồi, nghe electronic nhiều cũng nhạt, sang bên Infinity kiếm chút Vinahouse quẩy cho đã.- Oke , chiều cu, anh qua đón nhé- Thôi, đường bẩn lắm, để em gọi cái taxi rồi qua đón anh luôn.- Oke , sang thế à, lại mất thêm tiền taxi- Khỏi cần anh ơi, em đang giàu, bao anh taxi luôn- Haha , khá nhỉ, 9h45 có mặt nha.- Oke anhHắn cười tủm, choàng dậy và bắt đầu chuẩn bị , tủ đồ hắn đẹp, nhiều đồ nhìn cũng kiểu sang chảnh công tử hotboy, đi chơi với anh , hắn biết anh thích hắn mặc gì, mặc dù cũng chỉ là danh nghĩa khách chơi, nhưng anh quan tâm hắn nhiều hơn những người khác. Chiếc quần Hàn xắn gấu với chiếc áo sơ mi màu trắng chủ đạo và vài vệt đen ở eo và vai, nói chung đi với đôi giày bóng nữa thì nhìn hắn đẹp hơn bao nhiêu so với bình thường, tóc vuốt ngược, mặt mày nhẵn nhụn và hắn không bao giờ quên dùng kem che khuyết điểm để lấp đi vài chiếc sẹo mụn nhỏ ngày hắn tuổi dậy thì để lại. Hắn đứng trước gương, nhìn qua một lượt, dùng hai ngón tay vuốt lại phần dựng của tóc mái rồi khóa cửa đi ra, trước cửa khu hắn ở có vài chiếc taxi đậu sẵn, chả cần gọi hắn vẫy ngay một chiếc taxi giá rẻ, hắn ít đi Mai Linh hay Group, bởi, cũng chả khác gì là mấy mà tiền thì đắt hơn đôi chút. Xe lướt đi, Hà Nội sau một cơn mưa, se lạnh nhưng thoáng hơn lúc chập tối nhiều. Xe tới, vài câu với nhau xong, anh lên xe cả hắn và anh tới cái nơi, Infinity không phải là bar sang chảnh bậc nhất Hà thành nhưng đủ để hắn và nhiều người trẻ có thể xả hết những bực dọc hay chán chường trong người qua những tiếng nhạc theo vài người thì chát chúa nhưng theo hắn là làm người ta phê. Cuộc chơi, có đủ rượu, hoa quả và shisha, những thứ mà vào bar không thể thiếu, một vài người bạn quen sơ sơ cũng join nhóm của hắn, họ lắc lư theo điệu nhạc và thỉnh thoảng ôm hôn nhau, có cả những cặp đồng tính sẵn sàng thể hiện tình cảm dù cho có những ánh mắt nhìn họ không hề thoải mái, hình như họ đang muốn nói với thiên hạ , bọn tao là đồng tính đấy, làm được gì nào, ở một góc độ nào đó, hắn cũng không thấy thoải mái, bởi đơn giản, có những thứ không cần phải khoe, phải thể hiện thì thiên hạ mới nể, hắn vốn trầm tính và ôn hòa…
Cuộc chơi kết thúc, khi rượu không còn, anh và hắn ra về, vài ba chiếc taxi vẫn hay lượn xung quanh đó, nhưng hôm nay không có, anh ta phải gọi điện và họ đứng vào tường để chờ, hắn vẫn tỉnh táo như chưa uống một giọt Chivas nào, hai tay khoanh vào ngực, chân chống vài tường, hắn hút điếu thuốc cuối cùng và nhìn xuống đất, mọi người chả ai nhìn ai, họ đều chờ xe và mệt, riêng anh ta vẫn nhìn hắn, cười rồi tỏ vẻ quan tâm, hắn vẫn thế, cười gượng và nhìn về chiếc taxi đang đến, có người khác đón nó và hắn lại phải chờ, trời hơi lạnh, thực tế là có thể làm vài kẻ say rượu ốm nếu không có áo khoác ngoài, anh ta cũng chả mặc thêm gì ngoài chiếc áo phông và quần jean ống côn quen thuộc.Xe của họ đến, con đường về nhà anh vẫn thế, qua đèn đỏ và rẻ trái rồi đi thẳng, căn phòng quen thuộc, mùi hương quen thuộc, anh ta vẫn còn độc thân nhưng nghe nói cuối năm sẽ kết hôn, bố mẹ là công chức nhà nước nặn mãi mới được thằng cậu quý tử, thế mà đời hài hước, lại bắt anh ta sống như một người có hai luồng cảm xúc. Anh ta gọi hắn đi tắm và đơn giản hắn cũng có ý định đấy trước khi bắt đầu với một ai, nước ấm, mọi thứ như trôi đi khi được chiếc vòi hoa sen phun vào đầu, hắn bước ra chiếc giường của anh ta, chờ, chờ những gì đã từng xảy ra giữa anh với hắn nhiều lần trước, hắn chả có ý nghĩ gì nhiều cả, bởi quen rồi, những gì anh ta làm, nhiều lúc hắn như vô hồn, tủi thân và thèm khát một vòng tay thực sự, hắn nghĩ về anh, nghĩ về ngày mai, ngày mai là ngày tiếp theo của hôm nay nhé, chứ không phải là cái tương lai xa xôi kia đâu, anh quan tâm hắn như thế, tôn trọng hắn như một người thân yêu của anh chứ không phải là một thằng làm tiền rẻ mạt, nhưng chưa bao giờ anh nói yêu hắn, anh chỉ muốn có một mối quan hệ không rõ ràng, một mối quan hệ khi anh cần thì nó có mặt và vẫn trả tiền cho nó như một khách hàng.
Anh đã tắm xong, mọi thứ lại diễn ra như thế, cuộc vui kéo dài hơn bình thường bởi có lẽ hôm nay anh ta uống hơi nhiều, họ lại đi tắm và cuộn tròn trong chăn, anh quàng tay ôm nó ngủ ngủ, còn nước mắt nó thì ứa ngứa ra… Trời se lạnh, hắn thấy ấm áp, thấy ngọt ngào và đương nhiên là hắn sợ trời sáng, hắn sẽ lại ra về dù cho anh ta sẽ đưa hắn đi ăn và chở hắn về tận nhà như nhiều lần trước. Hắn nghĩ về ngày mai rồi lại nghĩ về tương lai, hắn cứ mãi như thế này thì rõ ràng khi già nua, hắn sẽ chẳng còn có gì nữa mặc dù ngày đó còn xa lắm. Hắn thờ ơ với cuộc sống, với tình yêu bấy lâu nay, và rồi giật mình nhói lòng khi c