
tiện giặt băng gạc luôn, thay một cuộn băng sạch khác quấn mắt.
Cuộc sống của cô luôn chỉnh tề nề nếp, sạch sẽ, cho dù không nhìn thấy cũng không làm bản thân lôi thôi lếch thếch.
Lục Diệp ngồi xổm xuống bồng Vân Thường lên đặt lên giường, liền đó cẩn thận đè người lên, cho dù uống rượu anh vẫn không quên, trong bụng cô còn có một quả trứng.
Vân Thường hơi sửng sốt, óc cô còn chưa phản ứng được Lục Diệp muốn làm gì, thế là ngơ ngáo hỏi “Anh làm gì thế?”
Lục Diệp nheo mắt, không trả lời câu hỏi của cô, ngược lại cúi đầu chặn môi cô lại, mượn ba phần men rượu đùa bỡn lưu manh, thuận tiện dùng hành động trả lời vấn đề của Vân Thường.
Lục Diệp hôn luôn mạnh mẽ nhiệt liệt, chỉ hôn sâu không thôi đã làm Vân Thường nhũn người ra.
Đại khái ở phương diện này đàn ông có thiên phú trời cho, tuy Lục Diệp làm không nhiều lần lắm nhưng đã nắm chắc tinh túy trong đó.
Biết trước khi làm phải lấy lòng Vân Thường trước, dỗ Vân Thường cao hứng rồi mình mới thoải mái được.
Anh vừa hôn cô, tay vừa vạch vạt áo ngủ Vân Thường ra luồn vào, chụp lên mềm mại của cô xoa nắn tới lui, cuối cùng hai ngón tay kẹp lấy đầu vú dần cứng lên của cô xoa nắn.
Ngực Vân Thường là nơi nhạy cảm, nào chịu được giày vò như thế, chỉ chốc lát mặt đã đỏ bừng, thở hổn hển nói đừng.
Cũng không phải không muốn thật mà là lo lắng cho bé cưng trong bụng. Mang thai ba tháng đầu phải đặc biệt chú ý, nếu không cẩn thận sẽ sẩy thai, Vân Thường không dám lấy con mạo hiểm.
Một tay Lục Diệp bợ sau lưng Vân Thường, khẽ nâng nửa thân trên của cô lên, nhanh nhẹn cởi váy ngủ cô ra, hôn lần từ khóe môi xuống dưới, đồng thời còn không quên dỗ dành cô, nói anh có chừng mực, sẽ không làm bé cưng bị ảnh hưởng.
Vân Thường hãy còn lưỡng lự, bé cưng chưa đầy tháng trong bụng là máu là thịt trong lòng cô, không ai có thể động.
Chỉ là cô còn chưa kịp phản đối, đầu vú đã bị Lục Diệp ngậm vào miệng, mút liếm chụt chụt, thỉnh thoảng đầu lưỡi còn khéo léo xoay tròn bên trên.
Người Vân Thường run rẩy, cảm giác tê dại nháy mắt lan khắp toàn thân, eo mềm oặt, không gợi dậy nổi chút sức lực nào, lần này hoàn toàn mặc Lục Diệp muốn làm gì thì làm.
Ngực cô trắng nõn cao vút, độ lớn vừa phải, đầu vú hồng nhạt, vừa đẹp vừa dễ thương. Tuy lúc này không nhìn thấy nhưng chỉ riêng dư vị lần trước đã đủ làm Lục Diệp kích động rồi.
Tay anh từ từ trườn xuống dưới, bàn tay mạnh mẽ chỉ trong mấy giây đã cởi bỏ quần lót của Vân Thường, ngón tay cũng mò xuống dưới.
Mặt Vân Thường đỏ ửng, đôi mắt hạnh đen nhánh ướt rượt, theo động tác của Lục Diệp, tiếng thở hổn hển, tiếng rên rỉ yêu kiều bật ra không dằn nổi.
Ở trên giường, Vân Thường không quá cởi mở, luôn thích kềm nén âm thanh động tình của mình, lúc không nhịn nổi nữa mới hừ hừ mấy tiếng bằng mũi.
Mềm dịu đáng yêu đè nén đến cực điểm, Lục Diệp nghe mà đầu đầy mồ hôi, bên dưới đã sắp bùng nổ rồi, người như ngọn lửa, hận không thể lập tức tiến quân thần tốc, hung hăng càn quét một trận.
Song cần phải nhịn, ít nhất phải để cô chuẩn bị tốt.
Cuối cùng, lúc tiến vào được cả hai người đều thở phào. Lục Diệp là nhịn dữ quá, còn Vân Thường là bị Lục Diệp hôn dữ dội đến phát hoảng.
“Nhẹ chút…” Một tay Vân Thường vòng qua cổ Lục Diệp, một tay thân mật vuốt ve cơ bụng anh, giọng mềm mại dịu dàng, quyến rũ làm tim Lục Diệp như muốn nổ tung.
Không thể nhịn hơn được nữa!
Thiếu tá Lục chờ cô vừa thích ứng liền chống hai tay bên hông cô mà cử động.
Anh không dám làm mạnh quá, đành nhẫn nại chậm rãi tiến lên.
Vân Thường quen với cách làm tình như gió táp mưa sa của anh, lần này dịu dàng lại có cảm giác khác biệt.
Dần dần cô cảm nhận được động tác của anh, lĩnh hội được cảm giác nước sữa giao hòa giữa họ. Hình như mỗi một giác quan đều theo động tác của anh từ từ khuếch đại, ngay cả khoái cảm cũng tăng lên gấp mấy lần.
Dáng người Lục Diệp rất đẹp, lúc làm tình, cơ ngực cứng rắn lên, phủ một lớp mồ hôi mỏng, nhìn đặc biệt gợi cảm. Tuy Vân Thường không thấy song luôn thích vuốt ve cơ ngực và cơ bụng anh.
Lục Diệp không chịu nổi cô trêu cợt như thế, lại không dám làm quá dữ, đành một bên ra vào, một bên hung hăng hôn cô, nhanh chóng hôn ra một đám dâu tây nho nhỏ trên ngực cô.
Có lẽ là trong tiềm thức động vật giống đực luôn có ý tưởng đánh dấu lãnh địa của mình thế này. Lục Diệp đặc biệt thích lưu lại dấu hôn trên người Vân Thường, nhìn vết hồng do mình tạo ra phủ trên làn da trắng nõn của cô, cảm giác thật đặc biệt.
“Ôm chặt anh.” Giọng Lục Diệp trầm thấp khàn khàn, hòa với tiếng rên rỉ mê hồn của Vân Thường, quả thật là hấp dẫn đòi mạng.
Đầu óc Vân Thường đã u u mê mê, Lục Diệp nói sao hay vậy, nghe lời quấn cánh tay mềm mại của mình lên thắt lưng cường tráng của Lục Diệp, hùa theo động tác càng lúc càng nhanh của anh.
Tư vị cao trào thật sự là quá quá tuyệt vời, Lục Diệp chỉ cảm thấy lông tơ toàn thân dựng hết lên, mỗi lỗ chân lông đều mở hết cỡ tham lam hít lấy không khí mới mẻ.
Sướng đến run cả người, hồi lâu anh mới hoàn hồn lại.
Lục Diệp đói lâu quá, song chỉ làm một lần. Anh thật sự không có kinh nghiệm, sợ không tốt cho con