
thế thì bạn có thể trở về nhà hưởng một chút
niềm vui của cha con nhé!
Chín quá hóa nẫu, vật cực tất phản. Có một số cha mẹ yêu thương con
cái đến mức độ chiều chuộng quá cưng, từ trước đến nay không hề dạy bảo
nghiêm khắc. Vô số sự thực đã chứng tỏ những đứa trẻ được nuông chiều,
quá cưng cũng là những đứa trẻ hư, không xứng đáng. Tính tự do phóng
khoáng không thể chung sống bình thường với người khác được, sợ khổ sợ
bẩn, sợ mệt, tính độc lập kém là đặc trưng nổi bật của nó. Yêu thương nó đã biến thành hại nó, lại có thêm một ví dụ muốn một đàng thành một nẻo của cuộc sống.
Hay là bạn cho rằng nếp sống xã hội không tốt, nếp sống ở nhà trường
không tốt, môi trường bên ngoài tồi tệ làm cho con bạn trở nên hư hỏng.
Nhưng bạn cũng rõ rằng con cái người ta có triển vọng và con cái không
xứng đáng của bạn đang sống trong hoàn cảnh xã hội như nhau, cùng học
trong một lớp. Có thể tiêm nhiễm nếp sống không tốt hay không, có thể
học lấy cái xấu ở bên ngoài hay không, xét đến cùng ở con cái là đã nhận được sự nuôi nấng và dậy dỗ như thế nào của bạn. Nguyên nhân cuối cùng
vẫn là ở bạn: ở chỗ bạn dạy con cái nhận ra và thích nghi với môi trường bên ngoài như thế nào.
Hay là bạn nói bản tính của đứa bé này không phải là người hữu dụng,
dù bạn đã dùng hết sức mình để dạy dỗ, nó vẫn không thành người. Tạm
thời không nói luận điểm này là không có một chút căn cứ, hoàn toàn
hoang đường, cho dù như bạn nói, trời sinh như vậy, không phải vẫn là do bạn sáng tạo ra sao? Nguyên nhân cuối cùng chẳng phải vẫn là do bạn
sao?
Ảnh hưởng của cha mẹ đối với con cái có thể là trực tiếp, hữu hình,
điều này có thể là cha mẹ thông thường đều cảm thấy, nhưng vẫn có nhiều
ảnh hưởng gián tiếp, vô hình mà nói chung cha mẹ không cảm nhận ra.
Lời nói, cử chỉ của cha mẹ, phẩm cách tính tình, quan hệ giữa cha mẹ, thái độ cha mẹ xử lý các quan hệ nhân sự, tất cả mọi việc làm và ngôn
ngữ của cha mẹ đều trong vô hình soi chiếu vào thâm tâm của con cái,
phát sinh kích thích và tác dụng biến đổi ngấm ngầm đối với con cái, từ
đó hình thành nhân cách và tâm tính của đứa trẻ.
Cha mẹ là người thầy giáo đầu tiên, là tấm gương đầu tiên của con
cái. Gia đình sẽ là học đường đầu tiên của con cái - Trường Mẹ chân
chính. Sự nhào nặn đầu tiên của trẻ con bắt đầu từ đây.
Cho nên, cha mẹ thực hiện dạy dỗ; trước tiên ở chỗ tự xét lại mình.
Tự xét lại mình là trí tuệ sâu xa nhất lại mang theo tính chất căn bản
của loài người. Về mặt giáo dục con cái đã từng được nghiệm chứng vô số
lần.
Cha mẹ của những đứa con không xứng đáng cần xem lại những hành vi
của mình, uốn nắn lại trạng thái tâm lý của mình, từ đó tìm ra phương
pháp đúng đắn, hợp lý để thực hiện lòng yêu thương con cái, con cái của
bạn nhất định sẽ biến thành xứng đáng hơn.
* Cái mà bạn khổ tâm theo đuổi, rút cuộc đã thành tai họa.
* Người ta không thể có thói kiêu ngạo, nhưng không thể không có tính ngông nghênh.
* Chúng tôi vì không biết rõ mới kết hôn, vì biết rõ nên chia tay.
Tiểu thuyết viết đến một trình độ nhất định, ly hôn. Vẽ đến một trình độ nhất định, ly hôn. Đạo diễn đến một trình độ nhất định, ly hôn. Ra
nước ngoài đến một thời gian nhất định, ly hôn. Kiếm tiền đến một số
lượng nhất định, ly hôn.
Ly hôn. Ly hôn. Ly hôn!
Làn sóng ly hôn đang ầm ầm đổ tới!
Lý do ly hôn có nghìn vạn lẽ, đây mới chỉ đưa ra một phương diện -
một bên nam (nữ) giành được một chút thành tựu trong sự nghiệp, nên
thích mới nới cũ, tiếp nhận người thứ ba, vứt bỏ một bên khác.
Đây là một kiểu ly hôn bị trách móc nhiều nhất, một kiểu ly hôn một phía đau khổ nhất.
Bạn đã bị vứt bỏ. Một kẻ qua cầu rút ván, lạnh lùng khắc nghiệt không có tình người, thích mới nới cũ đi tìm niềm vui mới khác.
Đời người thường thường lâm vào dòng xoáy lốc mâu thuẫn như sau: Cái
bạn khổ tâm theo đuổi, rút cuộc lại biến thành tai họa. Năm ấy bạn một
lòng mong muốn anh ta (cô ta) thành đạt sự nghiệp, nổi trội hơn người.
Vì thế, bạn đã đứng sát ngay sau anh ta, không mệt mỏi ngấm ngầm hiến
dâng tất cả.
Đến nay, anh ta đã thành công, đã nổi tiếng. Đã đứng cao hẳn trên
hàng vạn người. Bạn chỉ có thể đứng sau anh ta cách xa vời vợi, xa đến
nỗi anh ta hầu như không nhìn thấy bạn nữa.
Người ta nói trong thế giới đàn ông, phía sau mỗi người thành công đều đang đứng một người vợ hiền giỏi giang tài cán.
Còn trong thế giới đàn bà thì phía sau mỗi người thành công càng chẳng phải là đang sừng sững một người chồng vĩ đại sao?
Người thành công là làm cho người ta khâm phục.
Một người thành công cùng với việc lăn lộn gian nan của anh ta, không ngừng tiến công, từng bước hướng tới con đường thành công, tính chất
tâm lý của anh ta, cảm giác của anh ta, cá tính của anh ta, việc theo
đuổi của anh ta cũng tương ứng biến đổi theo. Nhưng một người phẩm hạnh
thanh cao, xem linh hồn và nhân cách cao hơn thể xác, một người trong
đời sống vợ chồng đã từng giành cho đối phương tình yêu chân chính, bất
kể anh ta giành được thành công như thế nào, bất kể mọi cái của anh ta
phát sinh thay đổi bao nhiêu, an