Ác Bá Cửu Vương Gia

Ác Bá Cửu Vương Gia

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323444

Bình chọn: 10.00/10/344 lượt.

ơng.

Nếu nàng có được mỹ mạo như hai vị tỷ tỷ, có lẽ sẽ không cần phải nhọc lòng để bảo vệ tính mạng của chính mình cùng đệ đệ, cũng sẽ không tự mình rước lấy một gánh nặng phiền toái như Trác Tam Liễu.

Nhắm mắt lại, nội tâm bỗng dâng lên một trận chua sót, Thượng gia sẽ không từ bỏ ý niệm diệt cỏ tận gốc, chẳng lẽ nàng sẽ quên mối cừu hận của Liễu gia hay sao?

Không, nàng sẽ không quên, cũng không thể quên, đại nương treo cổ tự vẫn, nhị nương cùng với các tỷ tỷ chết thảm, mỗi khi nhắm mắt lại cảnh tượng đó lại hiện ra trước mắt.

Đôi mắt một lần nữa mở ra, lại trở về với vẻ cô độc, thanh khiết, lãnh ngạo, hiện tại nàng phải kiên cường, chỉ có kiên cường mới có thể bảo hộ được cho ấu đệ Văn Sinh.

Hai đứa trẻ đang say ngủ ở đầu giường, cả hai khuôn mặt đều đậm chất trẻ thơ, nhưng vận mệnh của chúng lại hoàn toàn bất đồng.

“Hy vọng vương phủ sớm một chút thỉnh bà vú đến.” Nàng thì thào tự nói với mình, duỗi tay xoa xoa khuôn mặt nhỏ nhắn của Trác Tam Liễu, hồn nhiên không hề hay biết nhất cử nhất động của mình đều rơi vào một đôi mắt đang ẩn trong bóng tối. (Cesia: sao anh này hay thích đi rình người ta thế)

Nhìn hai cánh cửa sổ khép lại, một bóng đen từ trên cây trong sân nhảy xuống, không hề phát ra tiếng động, ánh trăng rọi sáng khuôn mặt hắn, đây chẳng phải là Trác Phi Dương vốn được xem là đã an giấc từ lâu rồi hay sao.

Từ lúc ở Thanh Nhã Các nghe được những tin đồn về nàng, hắn liền cảm thấy nữ nhân này thực không đơn giản, sự thật đã chứng minh trực giác của hắn là đúng, nàng tựa như một quyển sách, không lật đến trang cuối cùng sẽ không biết được kết cục.

Đêm nay hắn đã nhìn thấy gì? Hắn cư nhiên lại có thể nhìn thấy được vẻ thê lương trên mặt nàng, tuy rằng rất đạm, nhưng như thế cũng đủ.

Nữ tử mang tên Liễu Ti Vũ, người cũng như tên, giống như sợi tơ lay động trong mưa xuân tinh tế lại nhu tình, là tơ liễu phất phơ theo gió, rõ ràng yếu ớt nhu nhược như thế lại muốn gánh vác quá nhiếu thống khổ, bi thương….

Hắn chưa bao giờ tin nàng giống ngoại giới đã nói, đối với mọi chuyện của Liễu gia đều thờ ơ, không hề động tâm, nếu thật sự như thế, Liễu nhị nương trước khi lâm chung cũng sẽ không ủy thác Liễu Văn Sinh cho nàng, đối với một danh kỹ một thời, duyệt qua không biết bao nhiêu người như Liễu nhị nương, tất nhiên sẽ nhìn ra được vị tam tiểu thư quái gỡ lại thiếu ngôn này có thể kham nổi trọng trách –

Mắt của Trác Phi Dương bỗng dưng nheo lại. Quái gỡ lại thiếu ngôn là do nô tỳ của Liễu gia nhận xét đối với Liễu Ti Vũ, nghe nói nàng ở trong phủ cũng rất ít trò chuyện với người của hắn, như thế nào ở trong ấn tượng của hắn nàng lại luôn là một kẻ nhanh mồm nhanh miệng, dễ dàng khơi mào lên hứng thú của hắn?

Một đạo lông mày nghiền ngẫm nhướn lên, hắn liếc về phía cánh cửa sổ đang đóng chặt, ánh mắt sâu kín lộ ra tia thích thú. Trò chơi này quả là càng lúc càng thú vị.

~~~~~

Khói bếp lượn lờ, chậm rãi phiêu tán lên trên bầu trời xanh, lẫn vào với những cụm mây trắng.

Ánh mặt trời rọi xuống mặt đất, để lại từng chùm sáng li ti, làm nổi lên những đốm váng dầu nổi lềnh bềnh trên mặt nước, một đôi tay trắng bệch đầy bọt xà phòng đang bận rộn rửa bát đĩa.

Cách giếng nước không xa trên bãi cỏ, Liễu Văn Sinh không ngừng nhổ cỏ, nhặt lấy lá cây đem bỏ vào trong nôi, mà kẻ đang nằm trong nôi chính là tiểu vương gia tôn quý của Thụy vương phủ. (Cesia: chậc, anh vương gia này bỏ mặc cho con bụi đời luôn)

Mãi cho tới khi cỏ với lá cây bao phủ đầy người của đứa trẻ vô tội, Liễu Ti Vũ rốt cuộc cũng theo ánh sáng phản xạ từ bát đĩa ngẩng đầu lên, nhìn thấy màn buồn cười đó.

“Văn Sinh!” Thật sự làm người ta dở khóc dở cười, mà hai đứa trẻ vẫn còn chưa dứt sữa kia vẻ mặt lại còn vô cùng hạnh phúc.

Lau khô tay vào tạp dề, nàng kiểm tra xem Trác Tam Liễu có tè dầm hay không, sau đó mới ôm hắn vào trong lòng.

Trác Tam Liễu. Nàng trong lòng âm thầm nghiến răng, cái tên Cửu vương gia kia rõ ràng cố ý, Tam Liễu, tam nha đầu, Liễu gia tam nha đầu, một kẻ luôn lãnh đạm với mọi việc như nàng, càng ngày càng khó khống chế được cơn kích động muốn rống người.

Nhẫn!

“Tỷ tỷ, ôm.” Liễu Văn Sinh mở ra hai cánh tay muốn tranh sủng.

Mỗi tay ôm một oa nhi, nàng đi về hướng phòng bếp.

“Tam nha đầu, cháo thịt đã nấu nhừ rồi, ta múc cho ngươi.”

“Đa tạ.”

“Thật sự kỳ quái, chỉ là thỉnh một nhũ mẫu thôi sao lại khó như vậy?” Từ bá một bên giúp nàng múc cháo, một bên lải nhải.

Điểm này nàng cũng không hề cảm thấy kỳ quái, nghĩ đến người nào đó hạ quyết tâm muốn nhìn xem nàng tay chân luống cuống, bộ dạng chật vật thảm hại, nàng sớm nên biết Trác Phi Dương không phải là người tốt.

“A, cháo thịt thơm quá, ta vừa lúc cũng đói bụng.”

Vừa nhìn thấy một cẩm y nam tử trên mặt mang theo ý cười bước vào phòng bếp, Từ bá thạch hóa ngay tại chỗ.

Tôn quý tiểu vương gia của bọn họ xuất hiện tại phòng bếp đầy dầu mỡ đã đủ kinh người, không nghĩ tới ngay cả Cửu vương gia càng thêm tôn quý của bọn họ cũng xuất hiện ở nơi này, cũng khó trách toàn bộ người ở bên trong lại kinh hãi tới thế.

Muỗng cháo th


Duck hunt