
điểm mà anh tìm đến cô vào kì nghỉ hè thì cô thật sự suýt bị hù chết, từ đó anh cứ
vào nghỉ đông và nghỉ hè hàng năm đều quay về Đài Loan nhất định sẽ tìm
đến vô, mãi cho đến hiện tại.
Cô biết bạn tốt vì cô mà suy nghĩ, nhưng mà nàng cũng không cảm thấy kết giao với Tuấn Bình như vậy có cái gì không ổn, hai người chỉ cần có thể ở cùng một chỗ là tốt rồi.
“Tâm Lăng, cậu không nên nghĩ rằng mình đang xúi bẩy cậu, nhưng mình hy
vọng hai người công khai kết giao là có nguyên nhân.” Cô thật sự lo lắng cho bạn bè: “Cậu vừa mới cũng nghe thấy chị Mĩ Lam các cô nói, nhà giàu thực sự chú ý đến môn đăng hộ đối, lúc sau công khai, vạn nhất…… Mình
nói là vạn nhất cha mẹ Hạ Tuấn Bình phản đối chuyện hai người kết giao,
như vậy cậu sẽ không thể ở cùng một chỗ với anh ta, mình sẽ giúp cậu
giới thiệu bạn trai mới.”
Tâm lăng là loại hình nữ sinh vui vẻ, cá tính ôn nhu lại thiện lương,
nhớ rõ khi đại học có rất nhiều nam sinh theo đuổi cô, trong đó đủ loại
gia thế cùng bề ngoài cũng không tệ, nhưng đều bị cô cự tuyệt, thật
không biết Hạ Tuấn Bình đã làm thế nào để tẩy não cô, làm cho vô đối với hắn một mực khăng khăng như vậy .
Bạn trai mới? Vu Tâm Lăng không thể tưởng tượng được người bên người
không phải là Hạ Tuấn Bình: “Nhã Viện, cám ơn cậu, mình biết cậu rất tốt với mình, nhưng, mình không nghĩ nhiều như vậy, chỉ cần cùng anh ấy ở
một chỗ, mình đều cảm thấy thực sự an tâm.” Anh đã như là một bộ phận
trong cuộc sống của cô.
Quả nhiên là bị tẩy não! Đinh Nhã Viện thật sự không biết nên nói cái gì nữa, kỳ thật cô cũng biết, nguyên nhân một mức khăng khăng như thế
không phải là bởi vì thực lòng thích đối phương.
“Tâm Lăng, cậu thật sự thích Hạ Tuấn Bình như vậy sao?” Yên lặng đi theo anh, một gót chân cũng chính là mười năm.
Vu Tâm Lăng không chút do dự gật đầu, cười khẽ; ” uh.”
Thấy bạn tốt dường như đem chuyện bất lợi trở thành chiếm tiện nghi,
Đinh Nhã Viện lắc đầu thở dài: “Mình đã nghe thế hệ trước nói qua, quyến luyến một người đến mất đi lý trí, cái gì cũng không để ý, rất có thể
là ăn phải bùa chú của đối phương. Mình xem cậu, quả thực chính là bị Hạ Tuấn Bình hạ cổ độc, không có thuốc chữa.” Mười năm nay, mỗi lần hạ
thêm một chút, đến cuối cùng làm cho Tâm Lăng hoàn toàn không thể rời
khỏi anh ta.
“Có lẽ.” Vu Tâm Lăng lộ ra một lúm đồng tiền thật to.
Lúc này di động trong túi của cô đột nhiên vang lên, nghe được âm nhạc
của tiếng chuông, cô biết là ai gọi tới, tâm không khỏi khẩn trương nhảy lên.
Mắt nhìn người đang “Thuyết giáo” bên cạnh mình. Thật là bạn tốt,cô đang do dự có nên ở trước mặt Nhã Viện nghe hay không, thì thấy Đinh Nhã
Viện không kiên nhẫn nói: “Nhìn mình làm cái gì, ồn ào quá, nhanh mà
nghe đi.”
Vu Tâm Lăng nhấn một nút để nghe, đều chưa có mở miệng nói chuyện, thì
chợt nghe thanh âm trầm thấp mà hơi mạnh mẽ từ trong điện thoại kia
truyền đến.
“Tan tầm rồi?”
“Vâng.”
“Anh ở N.T, em lại đây.”
“Được.”
Nghe thấy bạn tốt trả lời như vậy, tuy rằng chỉ là trả lời đơn giản,
nhưng Đinh Nhã Viện đại khái cũng biết là chuyện gì: ” Hạ Tuấn Bình gọi
cậu đi tìm anh ta?”
” Uh, anh ấy đang ở N.T.” Vu Tâm Lăng thành thật trả lời.
"Cho nên cậu lần này vừa muốn ngoan ngoãn nghe lời, tùy ý thì gọi tùy ý
đến, sau đó để mình một mình tại nơi này?" Mười năm nay, cái này không
biết là lần thứ bao nhiêu Tâm Lăng phải đón tiếp "Mệnh lệnh" của Hạ Tuấn Bình mà bỏ lại cô, đương nhiên đây chắc chắn cũng không phải lần cuối
cùng.
"Nhã Viện, cậu đừng như vậy nữa, lần sau mình mời cậu ăn cơm nhé." Vu Tâm Lăng hơi làm nũng cầu xin bạn tốt thông cảm.
"Tên kia nghĩ đến anh ta là ai vậy, cũng không phải là thiên hoàng lão tử,
chỉ cần mỗi lần gọi điện thoại, thì cậu sẽ lập tức đi tìm hắn, cậu là
bạn gái hắn, không phải là hầu gái của anh ta."
"Nhã Viện, cho
dù Tuấn Bình không gọi điện thoại cho mình, thì mình cũng muốn nhìn thấy anh ý, gần đây tâm tình của anh ý hình như không tốt lắm, mình thực lo
lắng cho anh ý." Có phải công việc áp lực quá lớn hay không? Làm cho
nàng thực sự lo lắng.
Nhìn thấy bộ dạng lo lắng của bạn tốt,
Đinh Nhã Viện thật sự đối với nàng dựng thẳng cờ lên hàng." Vu Tâm Lăng, mình thấy nữ nhân ngu ngốc nhất trên thế giới này chính là cậu, mình
thật sự không biết nên bắt cậu làm cái gì bây giờ, nên nói thế nào với
cậu."
Rõ ràng đã bị người sói tấn công gắt gao con cừu ăn đến
chết, cho dù bị ức hiếp vô lý cũng không nghĩ tới cừu nhỏ kia còn đang
lo lắng cho tâm tình của chó sói không được tốt, thật sự là quá mức rồi.
"Được rồi mà, Nhã Viện, mình phải đi trước, lần này cậu cũng sẽ giúp mình nhé?"
"Để mình suy nghĩ."
Cô cùng Tâm lăng giống nhau đều mồ côi một người, cha của cô là hướng dẫn
viên du lịch, thường thường hay không ở nhà, bởi vậy từ trước kia cho
đến bây giờ, mỗi lần Tâm Lăng đi tìm Hạ Tuấn Bình, đều là nói đến nhà
cô, ngẫu nhiên nàng cũng sẽ phối hợp diễn trò, gọi điện thoại cho bác
gái Vu, hại nàng mỗi lần nhìn thấy bác hái Vu, đều cảm thấy có tội.
"Nhã viện, mình van cậu đấy."
Đối với tương lai của bạn tốt cảm thấy lo lắng,