
ụ cười tà mị: " Em có biết không , tôi ghét nhất bị người khác lừa gạt , cho nên những người lừa tôi thì thường có kết cục không tốt ...... Em nói xem , bây giờ tôi nên làm gì với em?"
Tư Đồ Viêm mặc dù đang cười nhưng ánh mắt của anh lạnh như tảng băng , một chút lo lắng cũng không có.
Cô ta biết Tư Đồ Viêm không phải nói giỡn , vì thế nhất thời luống cuống: "Van xin anh đừng làm hại tôi , tôi cũng chỉ là bị người khác nhờ vả mà thôi , chỉ cần anh buông tha cho tôi , tôi nguyện ý làm tất cả mọi việc cho anh!"
"A? Bất cứ chuyện gì sao?" Khoé môi của anh gợi lên , trong mắt xẹt qua một tia tàn ác.
"Vậy em cứ làm như vậy......" Tư Đồ Viêm ghé sát vào bên tai người đó , đem kế hoạch nói ra.
Không lâu sao , công ty cạnh tranh cùng công ty của anh bởi vì tư liệu bị lộ ra ngoài nên sụp đổ trong thị trường chứng khoán , cuối cùng dẫn tới kết quả phá sản rồi bị Tư Đồ Viêm thu mua lại , mà chủ tịch công ty đó vì không chịu nổi đả kích liền vào bệnh viện tâm thần.
Mọi người sau lưng biết được một chút tình hình , đều gọi Tư Đồ Viêm là ác ma , còn địa phận của anh là Thương giới ác ma.
Nhớ tới quá khứ đó , Tư Đồ Viêm nhìn khuôn mặt của Lâm Khả Tâm , anh không khỏi hoài nghi , rốt cuộc , người phụ nữ trước mắt này tới gần anh có mục đích gì?!
Cô là gián điệp do công ty nào phái tới? Hay là do công ty lúc trước bị anh phá cho tan nát nên phát cô đến đây báo thù? Hay cô là người phụ nữ thấy tiền là sáng mắt rồi tự biên tự diễn ra màn kịch này , vọng tưởng rằng qua một lần hiến thân sẽ thay đổi số phận? Dù sao thì những loại phụ nữ đó anh cũng đã gặp qua rất nhiều rồi . . . . . .
Tư Đồ Viêm lại nhìn Lâm Khả Tâm , bất quá ánh mắt thưởng thức lại biến thành ghét bỏ , người phụ nữ này nhìn bộ dạng bên ngoài thật đơn thuần , không nghĩ tới tâm kế vô cùng giỏi , nhưng nếu chính cô ta đã đưa đến cửa thì đừng trách anh không khách khí ! .. Nếu cô nghĩ có thể đạt tới mục đích , thì cô đã đánh sai chủ ý .. Từ lúc sinh ra đến giờ , Tư Đồ Viêm chỉ có lợi dụng người khác chứ
không có người nào có thể lợi dụng anh ...
Nghĩ đến đây , Tư Đồ Viêm nở một nụ cười khinh bỉ , sau đó cúi người , hôn lên môi của Lâm Khả Tâm ..
Anh dùng đầu lưỡi mở hàm răng của Lâm Khả Tâm ra , rồi quấn lấy cái lưỡi , không rời , bởi vì đây là nụ hôn đầu của Lâm Khả Tâm , nên cô không có kinh nghiệm gì , chỉ có thể theo sát sự dẫn dắt của Tư Đồ Viêm , không lưu loát mà đáp lại ..
Cảm nhận được Lâm Khả Tâm không có lưu loát , Tư Đồ Viêm dừng lại , không dám tin trừng to mắt , anh thập phần rõ ràng như vậy thì còn trúc trắc cái gì ...?
Nghĩ vậy , có thể đây là người đầu tiên động lòng anh , anh có chút không khỏi kích động , anh cảm giác chính mình trở nên khẩn trương , tuỳ ý va chạm dục vọng của anh ..
Tư Đồ Viêm dùng lực một chút một . . . . . . "Đau ——!!!"
Cảm giác như chính bản thân mình bị xét rách , ngoại trừ thét to thì Lâm Khả Tâm cũng chẳng tìm được lời nào để diễn tả sự đau đớn đó ..
Lo lắng , đây là lần đầu của Lâm Khả Tâm , Tư Đồ Viêm cũng không dám làm bậy mà anh cố gắng tận lực kiềm chế ..
"Hô. . . . . .Hô" Sau khi xong việc , Lâm Khả Tâm nằm trên giường , cô giương miệng thở dốc , trên trán cũng thấm ra mồ hôi ..
Nhìn thấy bộ dáng của cô gần như hồn khỏi xác , Tư Đồ Viêm bỗng cảm thấy sinh ra một cổ thương tiếc , anh theo bản năng vươn tay , muốn lấy chăn che người cho cô nhưng vừa lúc này. . . . . .
"Cố ca ca. . . . . ." Tiếng nói được thốt ra từ miệng Lâm Khả Tâm , một câu thanh thiển nỉ non.
Nghe được Lâm Khả Tâm gọi , Tư Đồ Viêm không biết tại sao trong tâm lại biến
mất sự thương hại mà ngược lại trở nên tức giận "Đằng" một tiếng , liền nhảy lên
Đáng chết , cô cư nhiên lên giường với anh mà dám gọi tên người đàn ông khác?!?
Tư Đồ Viêm lấy tay kéo kéo tóc của Lâm Khả Tâm , đem túm lấy : "Cô vừa rồi nói gì ? Nói lại lần nữa cho tôi nghe xem?"
Lâm Khả Tâm căn bản không biết chuyện gì xảy ra , sự đau đớn làm cho cô theo bản năng thốt ra: "Đau quá"
Tuy rằng , anh biết vừa rồi cô không cố ý kêu ra nhưng anh cũng không định sẽ tha thứ cho hành động đó của cô , nếu cô dám ở trước mặt anh kêu tên người đàn ông khác , kia anh làm sao mà không trừng phạt cô một chút được?
Lúc này , Tư Đồ Viêm tách hai chân của cô ra , tiến hành hiệp 2 . . . . . .
Bởi vì đau đớn , nên Lâm Khả Tâm cự tuyệt , một tay đẩy đẩy, đánh đánh Tư Đồ Viêm , nhưng tay cô bị anh bắt lấy , không thể giãy dụa được ..Chỉ nghe "Đông" một tiếng , Lâm Khả Tâm hoàn toàn nằm trên giường , mà lúc này anh phóng thích xong mới buông tha cô .
Anh lấy điếu thuốc , đốt sáng lên trong bóng đêm , nhìn những điểm đỏ , anh không thể nào thoát khỏi lúc Lâm Khả Tâm kêu tên "Cố ca ca" , dù cho là một câu đơn giản của cô cũng khiến cho anh càng thêm nghi ngờ ..
Đáng chết , rốt cuộc anh làm sao vậy? Anh cũng không hiểu được vì sao chính mình trở nên như thế , vì không thể ngủ , nên anh lấy di động gọi cho một dãy số: "Alo , Đại Vĩ."
Bên đầu điện thoại kia , chính là người tên Đại Vĩ đang say giấc mà bị anh đánh thức , giọng nói của Đại Vĩ có chút mệt mỏi , nghe như chưa t