Ác Ma Tổng Tài Anh Hổn Đản

Ác Ma Tổng Tài Anh Hổn Đản

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324865

Bình chọn: 7.00/10/486 lượt.

Có lầm hay không? Nói chuyện phiếm với anh sao? Cô không có thời gian rỗi đâu , bây giờ không ăn chắc cô sẽ chết đói mất ...sau đó , Lâm Khả Tâm không nói thêm gì , tiếp tục bước đến phòng bếp.

Tư Đồ Viêm không ngờ cô lại làm trái mệnh lệnh của anh , anh ngồi thẳng , mày cũng hơi hơi nhíu lại :" Lâm Khả Tâm , tôi gọi cô lại đây nói chuyện phiếm chẳng lẽ cô không nghe thấy sao?" Anh không chút che dấu sự hờn giận trong lời nói

Bình thường mặc kệ việc gì , anh nói một lần thì sẽ không ai dám làm trái ý anh , cho nên anh đã đủ khách khí với Lâm Khả Tâm , nếu như cô không nghe thì đừng trách ..

Chính là Lâm Khả Tâm dừng bước chân , nhưng vẫn không có ý đi lại :" Thật ngại nha Tư Đồ Đại Gia , lời nói của anh tôi có thể nghe được , cũng rất muốn đáp ứng mà đi nói chuyện phiếm với anh , nhưng nếu tôi quay lại mà nói chuyện chắc tôi sẽ xỉu vì đói , bây giờ tôi cần đi bổ sung năng lực , thứ lỗi tôi không tiếp anh." Nói xong , liền đi vào phòng bếp.

Bất quá , sự cự tuyệt của Lâm Khả Tâm cũng không làm cho anh giận , ngược lại còn trố mắt một lát , đã trễ như thế này sao cô lại chưa ăn gì?. . . . . . Chẳng lẽ , cô chờ anh trở về sao?

Ý thức được điều đó , trong lòng Tư Đồ Viêm cảm thấy ấm áp hơn , mà này với anh mà nói là chuyện rất hiếm thấy , anh đứng dậy , chậm rãi đi vào nhà ăn.

Trong phòng bếp , Lâm Khả Tâm đưa lưng về phía Tư Đồ Viêm , tuy rằng anh không thấy mặt của cô nhưng theo bóng dáng có thể nhận ra được giờ phút này cô “ngấu nghiến thức ăn” bao nhiêu , cô mặc kệ cả hình tượng của mình.

Bất quá nhìn thấy dáng vẻ của cô , anh không hề chán ghét mà lại trong lòng lại mỗi lúc ấm áp them.

Không nhịn được , anh đi đến choàng tay ôm cô từ đằng sau , bởi vì đột ngột nên Lâm Khả Tâm trong lòng cả kinh , thiếu chút nữa mắc nghẹn miếng thịt gà mà chết rồi.

"Khụ. . . . . .khụ khụ khụ khụ khụ khụ. . . . . ." Lâm Khả Tâm ho khan , một bên vỗ vỗ ngực của mình.

Mà Tư Đồ Viêm thấy vậy cũng buông cô ra , lấy tay đập đập sau lưng cô , sau một lát , không còn ho nữa , chuyện đầu tiên cô làm là xoa người . . . . . .thần tình ai oán nhìn Tư Đồ Viêm

Trời , rốt cuộc cô chọc ai mà để tự chuốt lấy vậy?Cô chỉ ăn một bữa cơm tử tế thôi mà cũng khó khăn vậy sao?

"Tư Đồ Đại Gia , tôi chỉ là ăn chút đồ thôi chứ không có ý cự tuyệt anh đâu , anh

đừng có mang thù trong lòng rồi dùng cái chiêu này hại chết tôi nha".

Đối với anh mà cô dùng từ 「mưu sát 」 thì anh chỉ ảm đạm cười , sau đó dùng tay ôm cô vào trong lòng ngực: " Tôi thế nào cam lòng hại chết em đâu?" (TT : hm , cái này đổi xưg hô xíu ~~)

Đúng vậy , trò chơi này chỉ vừa bắt đầu , anh còn chưa đùa đủ mà ...

Hành vi của Tư Đồ Viêm làm cho cô nhất thời cứng đờ , vì cẩn thận đề phòng ,

nên cô xiêu vẹo , ánh mắt cũng khẩn trương: " Anh. . . . . .Anh làm gì?"

Nhìn thấy vẻ mặt sợ hãi của Lâm Khả Tâm , Tư Đồ Viêm bỗng có tâm tình đùa giỡn " Em nói thử em tôi định làm gì , hả?" Anh vừa nói , vừa bổ nhào đến , sau đó vùi đầu vào cổ của cô.

"Thật thơm a~. . . . . ."

Ý thức được âm thanh rất gần , nên Lâm Khả Tâm không khỏi đỏ mặt , đang lúc lo lắng sợ anh sẽ làm gì thì câu tiếp theo anh liền tạt nguyên xô nước vào trong mặt cô: "Em đừng nghĩ nhiều , tôi đang nói thức ăn trên bàn thôi."

Tuy rằng Tư Đồ Viêm không nói thêm gì nhưng kia ý rõ ràng là nói cô đa tình , cô cảm thấy vừa thẹn vừa giận , nói chuyện cũng không dẫn theo cơn tức: " Vô nghĩa

, tôi đương nhiên biết anh nói đồ ăn , nhưng anh có nên phải nói một câu giải thích không?"

"Có." Tư Đồ Viêm dừng một chút , đứng thẳng người nhìn cô , nở nụ cười mị hoặc: " Bởi vì em cũng rất thơm."

Cái này chết , làm Lâm Khả Tâm hoàn toàn đỏ mặt , cô mở mắt ngượng ngùng nhìn anh: " Anh , anh nói này làm gì? Anh lại uống say à?"

Lâm Khả Tâm thuận miệng nói không nghĩ anh thật sự hồi đáp: " Ừ , có uống chút nhưng không tính là nhiều."

Kinh ngạc khi nghe anh nói vậy , lúc này cô mới phát hiện trên người anh có mùi rượu.

Mà anh nói anh uống rượu? Như vậy. . . . . .Anh có thể sẽ đối xử với cô giống tối hôm qua hay không. . . . . . Đừng a!

Tưởng tượng đến chuyện hôm qua , cả người Lâm Khả Tâm cứng đờ , cảm giác cô không được tự nhiên , Tư Đồ Viêm đại khái cũng biết cô nghĩ gì , dù sao cô là người đơn giản , nghĩ gì thì sẽ biểu hiện lên mặt , nên để muốn biết được cũng

không khó.

"Yên tâm đi , đêm nay tôi sẽ không bắt buộc em."

Nghe anh nói vậy , Lâm Khả Tâm mới thở phào nhẹ nhõm , nhưng cô ngượng ngùng thừa nhận chính mình lo lắng “chuyện kia” , vì thế cô không tự nhiên nói: "Ê , ai nói tôi lo lắng cái đó? Tư Đồ Viêm , anh nghĩ nhiều quá."

Lâm Khả Tâm khẩu thị tâm phi làm cho Tư Đồ Viêm nheo mắt lại. " A , tôi đây cũng không có ý tứ lý giải , em sở dĩ phản bác lời nói của tôi thật ra vì em hy vọng tôi muốn em?" Ngữ khí của Tư Đồ Viêm làm cho cô khiếp sợ , nên vội vàng xua tay nói: " Không không , tôi không có ý đó."

"Vậy ý em là gì?" Như là cố ý khiêu khích Lâm Khả Tâm , Tư Đồ Viêm tiếp tục ép hỏi.

Trong nháy mắt , khuôn mặt Lâm Khả Tâm đỏ bừng , qua một lúc sau , mới nhỏ giọng nói: " Nh


Snack's 1967