
“Mẹ, sao lại gọi cho con ?”
Buổi chiều, Đường Tiểu Oánh cùng đồng sự mua đồ uống đang đi vào công ty thì vừa lúc mẫu thân nàng gọi điện thoại đến, nàng tạm thời đem đồ
uống đặt tới trước, cùng mẫu thân nói chuyện điện thoại.
“Tiểu Oánh, lần trước con nói cuối tuần này sẽ về nhà, đúng không?” Đường mẫu hỏi.
“Vâng.” Cha mẹ Đường Tiểu Oánh ở Nghi Lan, trấn La Đông, phụ thân mở
gian ngũ kim(TN: buôn vàng chăng??), nàng một người đến Đài Bắc học đại
học. Năm trước vừa tốt nghiệp liền ở lại công tác.“Mẹ, có phải phát sinh chuyện gì hay không?” Bình thường mẫu thân buổi tối liên lạc với nàng,
rất ít gọi lúc nàng đang đi làm.
“Không có việc gì, con không cần vội.” Đường mẫu cười nói:“Chính là
tiểu a di vừa mới đến nhà chúng ta mua này nọ, nói muốn giới thiệu bạn
trai cho con, con của hàng xóm nàng công tác trong khu hồ khoa học
viên, điều kiện không tệ.”
Vừa nghe đến vấn đề giới thiệu bạn trai, Đường Tiểu Oánh tâm thình
lình thu hạ, theo bản năng không muốn cùng đối phương gặp mặt.“Mẹ, không cần, con chưa muốn có bạn trai, mẹ thay con cám ơn hảo ý của tiểu a
di.”
“Ngươi… đứa nhỏ này, làm chi cự tuyệt? Cũng không phải muốn ngươi lập tức cùng đối phương kết hôn, chỉ là gặp mặt làm bằng hữu, hơn nữa các
ngươi đều công tác ở Đài Bắc, quen biết nhau cũng tốt, có thể chiếu cố
lẫn nhau.”
“Mẹ, con hiện tại công việc bề bộn, không có rảnh giao lưu bạn trai.”
“Con cũng không phải đại lão bản, có thể có nhiều việc?” Đường mẫu biết đây chỉ là nữ nhi thoái thác.
“Mẹ -”
“Ta mặc kệ, dù sao ta đã đáp ứng tiểu a di.”
“Mẹ, loại sự tình này mẹ phải hỏi trước con, làm sao có thể tùy tiện
đáp ứng……” Không biết là hôm nay ngày quá nóng, hay là mẫu thân trong
lời nói uy lực rất mãnh, làm cho nàng cảm thấy đầu có chút choáng váng.
“Tóm lại, cuối tuần này con phải nhớ trở về sớm một chút.”
“Mẹ……” Điện thoại bên kia đã cúp.
Ai! Đường Tiểu Oánh nhìn di động, khẽ thở dài, không biết làm sao bây giờ, lo lắng không biết tìm cớ gì để không về nhà. Nàng cúi đầu, long
mày khẽ nhíu, vẻ mặt hiện lên khổ sở cô đơn.“Ta hiện tại thật sự một
chút cũng không muốn kết giao bạn trai……”
Bất quá cũng không thể để mẫu thân nàng đáp ứng tiểu a di loại sự
tình này, bởi vì các nàng cái gì cũng không biết, bao gồm chính mình
từng có bạn trai, nhưng không lâu đã chia tay……
“Quên đi, không nghĩ chuyện trước kia.” Nàng lại thở dài, điều chỉnh
cảm xúc một chút, nhắc chính mình không được phép nghĩ chuyện trước kia. Ngẩng mặt lên, nụ cuoif yếu ớt mà ngọt ngào một lần nữa xuất hiện trên
khuôn mặt nhỏ nhắn.
Cầm lấy đồ uống sắp nguội bên cạnh , bảo trì mỉm cười đi vào công ty
đại lâu lý, hy vọng mọi người không nghĩ nàng mua đồ uống nóng.(TN: đoạn này làm ko tốt lắm, hic) Nàng hoàn toàn không phát hiện phía sau có đôi mắt đen vẫn nhìn nàng.(TN: bravo ^^ nam 9 đã xuất hiện)
Tôn Hạo Trạch thân hình cao lớn dựa tường lặng lẽ, hắn cũng không
phải là cố ý nghe lén điện thoại của trợ lý mới này. Hắn đứng ở chỗ này
từ trước, là nàng không có phát hiện thôi. Bất quá nàng không phát hiện cũng thực tự nhiên, bởi vì nàng luôn thiếu đề phòng. Nhớ tới những lời
nàng vừa nói trong điện thoại, vẻ mặt và bộ dáng khổ sở, thật đúng là
hiếm thấy, bởi vì lần đầu tiên nhìn thấy Đường Tiểu Oánh đến vừa mới đây thôi, khuôn mặt nhỏ nhắn kia luôn tươi cười. Hắn đưa tay quăng đầu mẩu
thuốc lá vào thùng rác, chậm rãi đi vào công ty.
“Tiểu Oánh, giúp ta đem đơn đặt hàng này truyền khẩn cấp cho Hán Thương.”
“Hảo.” Đường Tiểu Oánh chạy đến bên tiền bối A Tuấn nhận lấy đơn đặt hàng, vừa mới đi lại bị gọi lại.
“Tiểu Oánh, đem bản thiết kế trên bàn kia đưa cho ta.”
“Được, Duẫn Hàm tỉ.” Đường Tiểu Oánh lập tức lại chạy đến chỗ ngồi La Duẫn Hàm, cầm lấy bản thiết kế chuẩn bị đưa, thanh âm kêu nàng lại lần
nữa vang lên.
“Tiểu Oánh, thuận tiện giúp ta đem bản kế hoạch này photo làm hai.”
“Hảo, không thành vấn đề.”
Đường Tiểu Oánh chạy tới chỗ Tiểu Lý bên kia, lấy bản kế hoạch, quay
người lại,“Phanh” nàng đâm phải một khuôn ngực rắn chắc, nhất thời ngã
ngồi đến xuống đất, đồ đạc trên tay rơi tứ phía. Nàng giương mắt lên, là khuôn mặt lạnh bang của tổng tài, kinh hoảng không thôi.
“Thực xin lỗi, tổng tài, ta không phát hiện ngươi đứng ở đằng sau,
thật sự không cố ý.” Nàng vừa giải thích lại rất nhanh nhặt lên giấy tờ, ngọt ngào cười.
Bị cấp dưới lén xưng là “Dã thú”, Tôn Hạo Trạch giờ phút này sắc mặt
cứng ngắc nghiêm nghị, đôi mày rậm nhướn lên. Hơn nữa trên đầu mái tóc
ngắn hỗn độn, làm cho nguyên bản cũng rất cường thế, có chút dã tính,
ngũ quan mười phần nam tính, càng có mang vẻ phóng túng, bất quá nhìn ra được biểu tình khó coi của dã thú. Quả nhiên, lập tức nghe được một
trận rống.
“Các ngươi có phải phế vật bất thành?? Ta ở bên ngoài nghe nguoif này Tiểu Oánh, người kia Tiểu Oánh, công tác của ai người đấy làm!”
Nhìn thấy tổng tài nổi điên, Đường Tiểu Oánh vội vàng nói:“Không phải tổng tài, đây vốn chính là công tác của ta.”
Dã thú phát hỏa, nhưng cấp dưới làm việc nhiều năm đi theo bên người
hắn, sớm đã rèn được thành thói quen, người ng