
Sở Đề Nguyệt.
Sở đề Nguyệt cũng cảm thấy
kinh ngạc, bởi vì theo kinh nghiệm Viên Vô Song từ trước
đến nay, rất ít xin nghỉ, cũng không từng trốn công tác.
Khi hắn nghe được câu trả lời, bắt
đầu nóng nảy bất an, gọi điện thoại di động Viên Vô Song,
lại nghe được giọng nói hộp thư, cô có thể nói là
đoạn tuyệt tin tức. Quan Triệt giật mình thấy không
ổn, sau khi cùng bác A Quyền nói rõ lo lắng của hắn,
vội vàng ra cửa, đến những nơi cô có thể đi qua tìm
một lần.
Ước chừng một canh giờ sau,
hắn vẫn không có phát hiện bóng dáng của cô.
Cuối cùng, hắn không thể làm gì
khác hơn là đi tới đồn cảnh sát, hi vọng cảnh sát có
thể hiệp trợ tìm kiếm.
Hoàn hảo Hạnh Phúc Lý là một tiểu
hương lý, mọi người bình thường cùng nhau trông coi, mặc
dù cô mất tích không tới hai mươi bốn giờ, đồn cảnh
sát vẫn phái ra cảnh viên giúp một tay tìm kiếm.
Quan Triệt càng lúc càng bất an, mí
mắt cũng nháy liên tục, giống như là nói cho hắn biết, có
chuyện trọng đại sắp xảy ra.
Hắn giống như con ruồi không
đầu tìm kiếm khắp nơi, trực giác cô nhất định đã xảy ra
chuyện.
Tìm một buổi chiều không có thu
hoạch được gì, lúc hắn trở lại nhà bác A Quyền, Diệp Vận
Nhi đã ở cửa chờ hắn.
Hắn hiện tại bây giờ không
muốn cùng cô nói thêm cái gì, trực tiếp muốn vào
trong nhà.
Cô đưa tay bắt được hắn, suy sụp
hạ khuôn mặt nhỏ nhắn, vẻ mặt ủy khuất, bộ dáng điềm
đạm đáng yêu.”Triệt, anh còn không chịu hồi tâm chuyển ý
sao?”
“Tôi hiện tại không muốn dây dưa
với cô.” Hắn rút cánh tay về, Vô Song biến mất, đã đủ
để cho hắn phiền lòng bực bội.
Diệp Vận Nhi không vui nhìn chằm chằm
bóng lưng của hắn, không nhịn được cười lạnh một
tiếng, “Viên Vô Song bất cáo nhi biệt (không
từ mà biệt), có đúng hay không?”
Quan Triệt dừng bước lại, giật
mình xoay người, nhìn chằm chằm cô, “Cô nói lại lần nữa.”
Cô ta làm sao biết Vô Song
không thấy tung tích? Có người ngu cũng biết, Diệp Vận Nhi
nhất định không thoát được quan hệ.
“Như vậy không phải là rất
tốt sao? Cô ta nhất định là bởi vì biết mình đoạt
người đàn ông của người khác, cảm thấy rất mất thể diện,
xấu hổ nên trốn đi.” Diệp Vận Nhi cười ra tiếng, lại
khôi phục phong thái cao ngạo, không còn là bộ dáng cầu
khẩn đáng thương.
Cô nói qua sẽ cho Viên Vô Song
một bài học, hơn nữa không cho phép bất kỳ người phụ
nữ nào cướp đi Quan Triệt, sẽ từng bước diệt trừ
người phụ nữ có ý đồ với Quan Triệt.
Nói cô yêu điên cuồng cũng được, vì lấy
được Quan Triệt, cô không tiếc sử dụng bất kì thủ
đoạn hèn hạ nào. Hắn sãi bước đi tới trước mặt cô,
“Vô Song mất tích có phải có liên quan đến cô hay không?”
“Cùng em có quan hệ hay không, rất
quan trọng sao?” Cô hừ lạnh một tiếng, “ Loại người
thứ ba giống như Viên Vô Song, tốt nhất biến mất
khỏi thế giới này, đàn bà không biết xấu hổ vốn là trời đất
khó tha thứ.”
Hắn nhíu mày kiếm lại, khí chất ôn văn
nho nhã biến mất hầu như không còn, thái độ
ngang ngược bắt được bả vai của cô, ngữ khí mang đe
dọa hỏi: “Diệp Vận Nhi, tôi hỏi cô một lần nữa, Vô Song
mất tích rốt cuộc là có liên quan đến cô hay không?”
Diệp Vận Nhi lần đầu tiên nhìn
thấy bộ dáng hắn thịnh nộ như vậy, hai vai không nhịn
được co rụt lại, trong mắt xuất hiện kinh hoảng.
Trước kia bất kể cô ương ngạnh
hồ nháo thế nào, hắn đều chưa từng lộ ra vẻ mặt tức
giận ngất trời như vậy, hôm nay vì Viên Vô Song mà nổi đóa,
cô vừa giật mình lại oán hận.
“Tại sao? Tại sao em vì anh làm
nhiều như vậy, trong mắt của anh vẫn là chỉ có người
khác?” Cô nghẹn ngào hỏi, “Anh chẳng lẽ không biết em thích
anh đến mức nào?”
“Từ vừa lúc bắt đầu tôi đã nói rõ
với cô, tôi đây người duy nhất cả đời không thể
nào yêu chính là cô, cô tại sao cứ khăng khăng một
mực như thế?” Hắn gầm nhẹ một tiếng, “Cô can
thiệp vào cuộc sống của tôi mấy năm, tôi cũng
mặc cho cô hồ nháo, tại sao cô muốn tổn thương người
phụ nữ tôi yêu nhất?”
“Anh...... Anh......” Diệp Vận Nhi toàn
thân run rẩy, ánh mắt mờ mịt nhìn hắn, “Anh nói
người phụ nữ anh yêu nhất là...... Viên Vô Song?”
“Đúng, tôi yêu cô ấy! Cũng là bởi
vì tôi yêu Viên Vô Song, mới không có biện pháp tiếp
nhận cô, cô không hiểu sao?” Hắn rống to.
“Không...... Em không hiểu!” Cô
thoát khỏi kiềm chế của hắn, đau khóc thành tiếng,
“Em không muốn hiểu, em chỉ muốn anh biết, vì anh,
em chuyện gì cũng làm được hết!”
“Diệp Vận Nhi, cô đừng làm càng, mau nói,
Vô Song hiện tại ở nơi nào?” Hắn lo lắng hỏi tới.
“Nếu như cô không muốn tôi cả
đời hận cô, tốt nhất nhanh lên một chút đem tung tích Vô
Song nói cho tôi biết.”
Cô liều chết lắc đầu, nước mắt không
ngừng chảy xuống gương mặt, “Không muốn, cho dù em
để cho cô ta chết, cũng sẽ không để cho anh tìm được thi
thể cô ta.”
Quan Triệt nhìn thấy cô đột
nhiên lộ ra nụ cười lạnh, vẻ mặt trở nên dữ tợn, vì vậy
có thể khẳng định, Vô Song mất tích cùng cô
nhất định không thoát khỏi quan hệ.
“Cô rốt cuộc muốn tôi làm cái gì, mới
nguyện ý để cho Vô Song an toàn trở lại?” Hắn
bình tĩnh lại, ý đồ cùng cô thương lượng bàn bạc.
Diệp Vận Nhi lạnh lùng nhìn hắn,
“Em