
iấu mẹ tới bao giờ hả?”
-”Dạ?”
Vy Vy tròn xoe mắt. Mắt Ken cũng không kém. Nhưng mẹ Vy Vy chỉ đứng
dậy, đi vào buồng, lấy ra một bức ảnh. Ảnh cưới của ba mẹ Vy Vy.
Vừa nhìn thấy ảnh cưới, Ken đã thốt lên khe khẽ.
-”Thưa bác???”
……………….
Lúc ba Vy Vy về nhà đã là giờ ăn trưa. Vy Vy vẫn chẳng hiểu có chuyện gì khiến Ken nhìn thấy bức ảnh lại ngạc nhiên đến thế. Trưa hôm đó là
buổi trưa hiếm hoi ba Vy Vy về nhà. Ông bao giờ cũng bận rộn bên ngoài,
buối tối về nhà thì Vy Vy đã ngủ từ lâu. Mặc dù vậy, ba Vy Vy chưa bao
giờ không về nhà. Dù có muộn mấy, Ba cô cũng dành thời gian cho vợ mình . Từ nhỏ, Vy Vy đã quen với cảnh vắng ba. Chỉ có mẹ cô là thân thiết với
cô nhất. Trưa hôm đó, vừa nhìn thấy Ken, ba cô đã lập tức nghiêm mặt.
-”Cậu là Ken?”
-”Dạ.”
-”Cậu là con trai Quỷ Vương?”
Vy Vy há hốc miệng. Sao ba cô lại biết chuyện này? Ken dường như không mấy ngạc nhiên.
-”Đã lâu không gặp, bác Phong.”
Ba Vy Vy mỉm cười một cái.
-”Đã lâu không gặp. Lúc tôi bỏ đi cậu còn nhỏ quá.”
Mãi một lúc sau, Vy Vy mới hiểu chuyện gì đang diễn ra. Trong khi Ken nói chuyện với ba cô thì mẹ cô cũng rủ rỉ với cô. Thật ra hôm đó mẹ cô
đã chụp lén Ken rồi đưa cho ba cô. Ba cô chỉ cần nhìn qua đã biết ngay
Ken là ai. Trước đây ba Vy Vy vốn dĩ là bạn thân Quỷ Vương. Mặc dù là
con người, thế nhưng tình bạn giữa ông và Quỷ Vương vẫn rất khăng khít.
Sau này lúc bạn mình không tránh khỏi được truyền thống của gia tộc,
càng ngày càng trở nên độc ác, ba cô đã bỏ đi. Lúc đó mẹ Ken cũng tự vẫn vì không chịu đựng được sự tàn ác của chồng mình. Ken chỉ mới sinh được 6 tháng. Quỷ Vương tuy mất đi lòng tốt nhưng không mât đi tình yêu với
người vợ quá cố. Tình yêu của ông ta dồn cả vào Ken.
-”Vậy mà ba giấu con.” Vy Vy phụng phịu nói với ba.
Ba Vy Vy không đáp lời cô. Chỉ im lặng. Nhìn chiếc nhẫn trên tay con
gái, ông cũng biết được chuyện gì xảy ra. Bây giờ có muốn ngăn cản cũng
không được nữa. Bao nhiêu năm làm bạn Quỷ Vương, ông cơ hồ cũng rèn được sự bình tĩnh đáng ngạc nhiên.
Vy Vy vui vẻ vào bếp phụ mẹ cô dọn thức ăn ra. Cô dường như không tài nào đoán được ba cô đang nghĩ gì. Ánh mắt khó hiểu của ông nghiêm nghị
nhìn Ken đang săm soi mấy thứ đồ điện.
-”Vy Vy. Cái này là gì???????”
CHAP 14: Ngày lễ valentine.
Cái tết nhà Vy Vy trôi quá khá là êm. Ngoại trừ việc đưa Ken ra ngoài chơi ra thì cũng chẳng có gì đặc biệt. My My quyết định ở lại ăn tết
trong nhà Ken vì nhà cô bé tết nào cũng đầy ắp người tới nịnh nọt bố cô
bé. Bọn người đó, theo lời My My, “Cứ làm um sùm lên như một lũ ruồi làm tớ chóng hết cả mặt”. Vy Vy cũng không có nhiều bạn lắm. Thế nên ngày
nào cũng đi với Ken về nhà cậu chơi. Avi bây giờ chẳng khác gì một con
người chính gốc. Chỉ có điều, dù là con người nhưng vẫn xuất chúng tới
mức chói loà. Chẳng hiểu cậu ta học từ bao giờ mà nấu ăn phải gọi là cao thủ. Chẳng bù cho Ken, suốt ngày gào Kun rằng đói quá. Trước nay Vy Vy
chưa từng biết ác quỷ nào lạ như Ken. Cậu nói thường thì Ác Quỷ thích
máu hơn. Thế nhưng từ nhỏ cậu chưa từng thử. Đơn giản chỉ vì cậu không
thích màu đỏ.
Vừa ra tết khoảng một tuần, Vy Vy với My My đã rục rịch rủ nhau chuẩn bị sô cô la. Phong bếp lập tức được trưng dụng. Kun trở thành thầy dạy. 2 cậu chàng kia bị cấm không cho vào bếp không thương tiếc, mặc cho 2
cậu năn nỉ cỡ nào, dẻo miệng cỡ nào, Vy Vy cũng nghiêm mặt nhất quyết
không cho 2 người vào.
-”Này. Cậu có thấy hai người này đang âm mưu gì đó không?”
Ken khều khều Avi lúc vừa mò vào phòng bếp đã bị Vy Vy đá cho bay
thẳng ra ngoài, đáp xuống chiếc ghế mà Avi đang nằm dài lười biếng đọc
báo.
-”Âm mưu gì cơ?”
-”Tôi cứ thấy nghi nghi. Không phải 2 người đó định pha chế thuốc độc đấy chứ? Hồi tôi còn ở địa ngục, thỉnh thoảng cũng thấy cha chui vào
cái phòng to to, pha pha chế chế mấy ngày, sau đó hớn hở ló mặt ra bắt
bọn tiểu quỷ uống thử. Kết quả là đứa nào cũng lăn ra chết giấc. Có khi
nào…”
-”Không có đâu.” AVi cười cười, gấp tờ báo lại. “Chắc là học nấu bánh trái gì chứ gì?”
-”Học thì cần gì phải giấu chứ?”
-”Chắc là ngại.”
Avi vừa dứt lời, trong bếp đã vang lên một tiếng Bùm, kèm theo đó là tiếng của Kun.
-”Ối giời ơi, tôi đến chết mất thôi. Sao tiểu thư lại dùng phép chứ???????”
Ken với Avi trợn tròn mắt. Mãi một lúc sau, Ken mới nói nhỏ, đủ cho Avi nghe thấy mà bật cười.
-”Tôi không vào đó nữa đâu. Tính mạng của tôi rất quý giá. Không thể hi sinh trong nhà bếp được.”
……………..
Vy Vy lấm la lấm lét nhìn Kun. Mặt cậu nhóc bây giờ chuyển thành đen
sì. Hai chiếc răng nanh nhe ra doạ nạt. Quần áo thì cháy xém, tóc tai
thì dựng ngược. Kun lườm lườm My My đang ôm bụng cười lăn lê ra trong
góc nhà bếp, sau đó ném cho Vy Vy một cái nhìn căm hờn. Từ lúc cha sinh
mẹ đẻ tới giờ, cậu chưa thấy ai làm sô cô la mà lại dùng phép. Bảo Vy Vy đun nóng sô cô la, cô cũng bẻ bẻ sô cô la, cũng cho vào chiếc nồi thuỷ
tinh xinh xắn, thế nhưng thay vì dùng bếp, Vy Vy lại lầm rầm đọc thần
chú gọi lửa. Nếu chỉ gọi thôi thì ok. Không sao hết. Đằng nào chẳng phải đun cho nó chảy ra. Thế nhưng Vy Vy lại đọc l