
thức dậy, ánh sáng le lói chiếu sáng địa phủ đã tắt hẳn.
Chắc là đã khuya lắm. Vy Vy với tay bật chiếc đèn ngủ bên cạnh giường,
kéo chăn lên kín cổ rồi quay sang nhìn người con trai đang say giấc bên
cạnh. Ken chìm trong mộng, bình yên đến lạ thường. Đôi mắt có đuôi khép
nhẹ, thỉnh thoảng lại rung lên. Cánh mũi phập phồng như khiêu khích. Vy
Vy bỗng nhiên mỉm cười, không thể đừng đưa tay lên vuốt mấy sợi tóc lòa
xòa trước mắt Ken.
Ken đưa tay nắm lấy tay Vy Vy, mắt vẫn không thèm mở ra. Cậu đưa bàn
tay lên, đặt vào đó một nụ hôn rồi mới từ từ mở mắt nhìn Vy Vy, cười với cô. Vy Vy ngượng ngùng, rúc vào ngực Ken, ôm chặt lấy cậu, khe khẽ
trách
-”Ken đáng chết. Dám trái lời em”
-”Anh không có. Em có dặn gì anh đâu.”
-”Nhưng em đã cảnh báo là không được rồi mà vẫn tiếp tục.”
-”Chẳng phải em cũng phối hợp với anh rất ăn ý sao?”
(Rin Lala: Ken ca ca dần dần hiện nguyên hình ồi. Haha)
Vy Vy nhất thời cứng họng không nói được gì. Cô muốn mắng, nhưng
không biết mắng cái người đang cười thầm kia thế nào. Vô sỉ? Háo sắc?
Nham hiểm? E răng mấy từ ngữ thông thường đó cũng không miêu tả được một góc của Ken. Ken không tự chủ được, khóe môi cong lên một nét cười. Ở
với Vy Vy lâu, cơ hồ cũng học được cách đáp trả lại cô. Sau này nhất
định không thể để cô bắt nạt được.
“ọc… ọc…”
Bụng Vy Vy bắt đầu lên tiếng biểu tình. Cô đỏ bừng mặt, còn Ken thì
sững người một lát rồi cười to. Vy Vy ngượng quá hóa khùng, buống Ken ra quay mặt ra nơi khác. Dám cười cô. Ken đáng chết. Bụng cô kêu chẳng
phải là do cậu ta sao? Vậy mà bây giờ lại cười cô. Còn ôm bụng lăn bên
này, lăn bên kia như thế. Thật đáng ghét. Ken như cảm nhận được cơn giận nguy hiểm của Vy Vy, cố gắng nín cười, vòng tay ôm lấy chiếc eo thon
nhỏ của Vy Vy, nói giọng run run vì đang cố nhịn cười
-”Vy Vy. Giận anh đấy àk?”
-”…”
Vy Vy nhất định chống đối đến cùng, tuyệt đối không mở miệng. Ken năn nỉ hết lời này đến lời khác cũng không được. Thế nhưng chỉ một câu duy
nhất chốt hạ, Ken đã có thể kéo Vy Vy ngoan ngoãn dậy, mặc lại y phục
cho cô.
-”Vy Vy. Đưa em đi ăn nhé.”
Vy Vy lười biếng để mặc Ken mặc lại trang phục cho cô. Thật ra thì
nếu giận nữa cũng chỉ có cô thiệt thôi. Cái bụng đói quá đang quặn đau
rồi. Thế nên nữ nhân này buộc phải thông minh một chút, có thực mới vực
được đạo. Ken phải cố gắng lăm mới có thể nén cười được. Cậu mặc lại y
phục cho Vy Vy xong, lập tức cũng tự mặc đồ. Sau đó, tất nhiên là cả 2
cùng dùng bữa. Vy Vy không muốn ra ngoài, vì thế nên Ken gọi người đưa
thức ăn vào cho cả 2. Cô bất chợt nghĩ thầm. Cứ cái đà được yêu chiều
này cô sẽ béo phì mất. Về sau Vy Vy có nói với Ken cái lo lắng nho nhỏ
này. Ken ngay lập tức cười gian xảo, trả lời cô
-”Đừng lo Vy Vy. Hoạt động ban đêm của cả anh và em rất có ích trong việc loại trừ mỡ bụng.”
Vy Vy lúc đó quả thật không biết nên dùng từ nào mắng Ken mới phải
đạo. Cô chỉ còn biết đảo tròn con mắt, lảng qua chuyện khác ngay tắp lự.
Sáng hôm sau thức dậy Vy Vy đã không nhìn thấy Ken đâu. Chỉ thấy một
mảnh giấy cậu ghi lại bảo cô dậy thì gọi người đem thức ăn vào, ăn xong
ngoan ngoãn chờ cậu về. Vy vy vươn vai ngáp dài. Cứ như bị bao dưỡng
vậy. Cô vào phòng tắm, vệ sinh cá nhân một chút, trang điểm một chút,
thay một chiếc váy màu đen nhẹ nhàng rồi ra phòng, lên tiếng gọi người.
Lúc cánh cửa mở ra, Vy Vy đang gấp lại chăn màn. Thế nên cô không
nhìn thấy được đứa con gái đó đang nhìn cô với ánh mắt nguy hiểm. Chỉ
khi cô ta khóa cửa làm vang lên một tiếng cách, Vy Vy mới nhíu mày quay
lại nhìn.
Ely chăm chú đánh giá Vy Vy. Cô gái trước mặt cô có khuôn mặt khá sắc sảo. Thế nhưng lại rất xinh đẹp. Dáng người cũng rất chuẩn. Như thế này chẳng trách Ken chết mê chết mệt. Ely có phần tự ti một chút. Mặc dù bộ đồ da bó sát cô mặc trên người rất tôn dáng, thế nhưng quả thật không
thể nào sánh được bằng cô gái này.
-”Cô là…?”
Vy Vy nghi hoặc lên tiếng hỏi cô gái đang nhìn mình chăm chú. Chút
thắc mắc len lỏi trong cô. Người này trông không giống người hầu. Lại có thể vào được đây mà vẫn mang theo Kéo Ma sau lưng, chắc chắn không phải lính quèn. Cô ta trông cũng thật xinh đẹp.
-”Cô chắc hẳn là tiểu thư Vy Vy?”
Ely cuối cùng cũng chịu lên tiếng, thận trọng hỏi Vy Vy.
-”Đúng. Có chuyện gì sao?”
-”Là vợ của Ken?”
Vy Vy khẽ nhíu mày. Con người này là người thứ 2 ở địa phủ sau Quỷ
Vương dám gọi thẳng tên Ken. Cô ta rốt cuộc có liên quan gì đến Ken, Vy
Vy thật sự không thể đoán.
-”Cô là ai?”
-”Nữ thần báo tử đời thứ 5 Ely”
-”Nữ thần báo tử?”
Vy Vy trố mắt nhìn cô ta. Trong cuốn sách về quái vật địa phủ cũng có ghi chú về cô ta. Thế nhưng lại không có hình ảnh. Vy Vy quả thật không tài nào tưởng tượng được là cô ta lại xinh đẹp như thế này/ Cô cứ tưởng cô ta phải rất gớm ghiếc. Như thế mới xứng với những tội ác của cô ta
chứ.
-”Ngạc nhiên lắm sao?”
Ely nhếch môi, thong thả ngồi xuống chiếc ghế trong phòng. Nhìn thấy
vẻ bàng hoàng của Vy Vy, trong lòng cô có chút hả hê. Chỉ mới nghe đến
thanh danh của cô mà đã có phản ứng như thế. Vậy thì cô gái này quả thậ