
Ken chưa kịp nói hết cậu đã bị Vy Vy chặn lại. Ken cứng đơ người. Đôi môi bị Vy Vy ép chặt. Cậu bị cưỡng hôn a. Trước nay chỉ có cậu cưỡng
hôn Vy Vy, làm gì có chuyện ngươc đời thế này chứ?
Vy Vy nhẹ nhàng hôn Ken, nụ hôn như chất chứa những bực tức trong
lòng. Ken có chút ngạc nhiên. Không phải đang giận cậu sao? Sao lại hôn
cậu chứ?
Môi Vy Vy lướt nhẹ trên môi Ken. Cánh tay vòng ra sau, hôm lấy Ken.
Ken cũng đáp trả lại Vy Vy. Ngọt ngào xiết lấy môi cô. Ngay sau đó, Vy
Vy ngừng hôn Ken, nhìn thẳng vào mắt cậu.
-”Em giận lắm đó.”
Cái này Ken đương nhiên biết. Cậu lúng túng gãi đầu.
-”Không phải như cô ta nói đâu. Anh chẳng có chút tình cảm gì với cô ta hết.”
-”Chuyện này sao em không biết chứ? Nhưng nhìn thấy nam nhận của mình bị người ta bám riết, lúc đó chỉ hận không giết được cô ta luôn thôi.”
-”Ớ…” Ken đứng lưỡi. Không giận cậu sao? Còn muốn giết Ngọc Điệp Sao? Hỏng rồi hỏng rồi. Không ngờ Vy Vy của cậu lại có máu ghen đến thế.
“Thế không giận anh sao?”
-”Tất nhiên là không.”
Ken nghe Vy Vy nói như thế, không thể đừng thở phào một cái được. Cậu vuốt vuốt ngực.
-”Thật may quá a. Anh cứ sợ…”
-”Nhưng mà vì anh không dứt được cô ta ra sớm hơn nên sẽ bị phạt.”
-”Phạt???”
………………..
Vy Vy khoan khoái thưởng thức tay nghề của Ken. Cũng không tồi đâu.
Sau này nhất định sẽ tận dụng cậu triệt để. Ken đương nhiên bây giờ mới
hiểu rõ ánh mắt gian xảo Vy Vy nhìn cậu khi bảo cậu sẽ bị phạt. Cậu
trước nay còn chưa biết thế nào là mát xa, nay bị bà xã chỉ trỏ này nọ,
một lát sau cũng có thể làm cho cô vừa ý.
Một lát sau, Ken cuối cùng cũng được tha. Cậu nằm xuống một bên Vy
Vy, xoa xoa bàn tay của mình. Mỏi nhừ. Vy Vy cười khúc khích nhìn Ken,
sau đó nhẹ nhàng cầm lấy tay cậu, mát xa một chút. Tay nghề Vy Vy quả
không tồi chút nào. Cả người Ken lúc này cứ gọi là lâng lâng. Chỉ một
lát sau đã ngủ mất lúc nào không hay. Vy Vy cũng chẳng khá khẩm hơn,
thiếp đi lúc nào không hay.
Sáng ra tỉnh giấc đã không nhìn thấy Ken đâu. Vy Vy vươn vai một cái, bước ra khỏi giường thay y phục, vệ sinh cá nhân. Hôm nay cô sẽ ra
ngoài một chút. Tới đây đã lâu, vậy mà cô chưa đi thăm thú nơi này chút
nào. Phía trước lâu đài là một thị trấn khá sầm uất. Hôm nay sẽ ra đó
mua sắm một chút xem sao.
* * *
* * *
Khu phố sầm uất quả thật là nơi lí tưởng nhất ở đây để đi dạo. Vy Vy
cứ như lạc vào xứ phù thủy vậy. Những ác quỷ ở đây chẳng khác gì những
người thợ thủ công tài tình. Vy Vy thậm chí còn nhìn thấy một tiểu quỷ
dùng phép tạo ra mấy cụ bong bong phát sáng bay lượn để bán. Bây giờ mới biết, địa phủ có khi còn hơn trên trần. Chỉ có điều, những ác quỷ này,
một số thì đẹp mê hồn, một số khác thì đúng chất ác quỷ.
Tới trước một quán bả có vẻ rất lớn nhưng khá tối đề biển Hell, Vy Vy đột nhiên nảy ra ý định muốn vào. Ở trên trần cô thỉnh thoảng cũng cùng My My đi bar. Thế nhưng cô thật sự rất tò mò muốn biết quán bar ở địa
ngục là như thế nào. Vừa bước vào đến nơi, Vy Vy đã cảm thấy choáng ngợp bởi cái không khí trầm lặng ở đây. Bản Canon in D nhẹ nhàng sâu lắng.
Những ác quỷ ở đây hầu hết đều mang dáng vẻ khá đáng sợ, thế nhưng lại
ngồi yên ắng cầm li rượu của mình lắc lư theo điệu nhạc.Vy Vy bây giờ
mới nhận ra. Ác quỷ không phải lúc nào cũng độc ác. Cư dân địa phủ vốn
dĩ là hồn ma của người chết hóa thân thành. Nhân tính lại có vẻ tốt hơn
rất nhiều. Vy Vy cười khẽ. Trên trần làm gì thiếu những con ác quỷ đội
lốt người chứ? Chẳng trách Ken yêu quý cư dân ở đây như vậy.
Lúc Vy Vy vừa ngồi xuống, một tiểu quỷ có khuôn mặt rất ư là xinh
trai hóa thành cuộn khói, tay bê một chiếc khay có đựng menu ra, đặt
xuống trước mặt cô, nở một nụ cười tươi rói.
-”Thái Tử Phi dùng gì ạk?”
-”Sao ngươi biết ta là Thái Tử Phi?” Vy Vy ngạc nhiên. Để tránh
chuyện mọi người tỏ ra kính trọng cô, Vy Vy đã cẩn thận không cho bất cứ người nào theo hầu.
-”Hi’” Tên tiểu yêu cười tinh nghịch. “Sắc đẹp của Thái Tử Phi e rằng ở đây ai cũng không có nổi. Hơn nữa bọn tiểu dân đã được diện kiến
người trong lễ cưới của người và Thái tử, đương nhiên là rất dễ để nhận
ra.”
-”Hjx. Chẳng trách ai gặp ta cũng cúi đầu một cái rồi cười với ta. Hóa ra là lộ ngay từ đầu.”
-Bọn tiểu dân tuy là quỷ thế nhưng cũng rất hiểu biết. Thái tử Phi
xuất cung một mình, dĩ nhiên là vì không muốn ai nhận ra. Chúng thần
dành sự tôn trọng tuyệt đối cho Người và Thái Tử.”
-”Vậy sao?” Câu nói làm Vy Vy có phần đỏ mặt. Chồng cô đúng là lợi
hại quá rồi. Còn có thể làm cho người dân tôn trọng mình như thế. “Vậy… ở đây có loại rượu nào ngon ngon một chút không?”
Nhắc đến chuyên môn là phải. Tiểu yêu mắt lập tức sáng rỡ. Quả thật làm người ta nhìn mà muốn bẹo má cho một cái.
-”Quán bar này là nổi tiếng nhất địa phủ đấy ạk. Đủ các loại rượi
ngon. Hồng đào huyết, nữ nhi huyết, nam nhi huyết, nhi đồng huyết…”
Vy Vy kinh hãi, mở to mắt nhìn tên tiểu yêu. Cái gì mà huyết, huyết.
Sao toàn là huyết như thế chứ? Cô vốn dĩ là người mà. Làm sao có thể
uống huyết được?
Tên tiểu yêu nhìn Vy Vy mà bật cười to.
-”Tiểu nhân chỉ đùa thôi. Thái tử Phi cứ