pacman, rainbows, and roller s
Ách Ba

Ách Ba

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324433

Bình chọn: 8.00/10/443 lượt.

phải một đống phân ngựa. Ánh mắt của nàng

không có dừng ở trên người đệ đệ mình, mà rơi ở tại trên người Ách Ba,

gương mặt khó coi kia của Ách Ba làm cho nàng chỉ nhìn một cái liền chán ghét chuyển ánh mắt, cuối cùng dừng ở tảng đá lộ ra trên cổ hắn.

Nàng biết đó là cái gì, đó là đồ vật tối trọng yếu trong sinh mệnh của Cốc

Thiếu Hoa. Tuy rằng thực bình thường, thậm chí không đáng giá một văn,

nhưng là từ sau khi hắn quên mất tất cả chuyện trước kia, lại chỉ muốn

tảng đá này mang ở trên người xem ra chỉ biết, cũng không phải tất cả

hết thảy Cốc Thiếu Hoa đều đã quên. Có lẽ hắn đã không nhớ rõ lai lịch

của tảng đá này, nhưng là lại lúc nào cũng đeo nó.

Tuy nhiên hiện tại, Cốc Thiếu Hoa lại đem vật vận mệnh của mình, cho một tên câm xấu xí.

Sắc mặt Cốc Như Hoa càng thêm khó coi.

“Tìm một cơ hội, chúng ta cũng đi nếm thử mì sợi, có lẽ...... Đặc sắc......” Quân Lâm Hải nhẹ nhàng nở nụ cười, ánh mắt hắn cũng dừng ở trên người

Ách Ba, hình như phát hiện cái gì thú vị, trên mặt ý cười càng đậm, đậm

đến phảng phất không biến mất được, như là dán lên mặt nạ khuôn mặt tươi cười.

“Không cần trêu chọc Thiếu Hoa.” Cốc Như Hoa phẩy tay áo bỏ đi, “Đây là cảnh cáo......”

“Nàng hiện tại thật giống một tỷ tỷ thật là tốt quan tâm đệ đệ......” Quân Lâm Hải như trước cười như không cười.

Ở trên người Ách Ba, Quân Lâm Hải thấy được một bóng dáng giống như đã

từng quen biết. Đó là chuyện trước kia bao lâu rồi? Hắn có chút nhớ

không rõ, chỉ nhớ rõ khi đó, hắn vẫn là thiếu niên huyết khí phương

cương (hay gọi là trẻ trâu), đúng là thời điểm tương lai rộng mở thiếu

niên nóng nảy.

Năm đó, hắn lần đầu tiên đến Hoàng Thiên Cung thăm viếng cậu mình, ở trong đại đường, hắn lần đầu gặp được Cốc Thiếu Hoa.

Người có tư cách ngồi ở đại đường cũng không nhiều, ngồi giữa là đại cữu cữu

(cậu lớn) của hắn, Cung chủ Hoàng Thiên Cung năm đó, ngồi hàng thứ hai

chính là Các chủ Trấn Long các, tiểu cữu cữu (cậu thứ) của hắn, ngồi ở

bên cạnh đại cữu cữu của hắn, chính là Cốc Thiếu Hoa, ngồi ở tiểu cữu

cữu bên người chính là Cốc Như Hoa.

Nhưng là lúc ấy, Quân Lâm Hải

hoàn toàn không có chú ý tới Cốc Như Hoa, cứ việc cô gái đang tuổi dậy

thì thanh xuân động lòng người như vậy.

Hắn chỉ thấy Cốc Thiếu Hoa, thiếu niên mà toàn bộ lực chú ý đều đặt ở trên người thị đồng phía sau.

“Hải nhi, đây là sư đệ Thiếu Hoa của ngươi. Thiếu Hoa, đây là Quân sư huynh

của ngươi, chính là thiên tài hiếm có nha! Hai đứa cần phải ở chung cho

tốt.” Đại cữu cữu phát hiện giữa hai thiếu niên có điện quang như ẩn như hiện, mặt mang mỉm cười giới thiệu.

Ở trong mắt Cung chủ Hoàng Thiên Cung, giữa thiếu niên có chút tranh cường háo thắng, hoàn toàn có thể

lý giải, đây là chuyện tốt, không phải chuyện xấu, đương nhiên, hắn

không thể làm cho cháu ngoại trai của mình đảm đương một bên nhiệt tình.

Ánh mắt Cốc Thiếu Hoa, như trước dừng ở trên người thị đồng mi thanh mục tú kia, đúng là ngay cả lời nói của sư phụ mình cũng cho rằng như không có nghe, càng không có liếc Quân Lâm Hải một cái.

Quân Lâm Hải phẫn nộ

rồi, nhưng là hắn cố nén xuống, bảo trì phong độ tiến lên từng bước, nho nhã lễ độ nói: “Thiếu Hoa sư đệ, lần đầu gặp mặt, thỉnh nhiều chiếu

cố.”

Thị đồng kia mặt lộ vẻ bất an, không muốn làm người chú ý kéo

kéo ống tay áo Cốc Thiếu Hoa, Cốc Thiếu Hoa lúc này mới miễn cưỡng quét

Quân Lâm Hải một cái, lạnh như băng nói: “Quân sư huynh hảo.”

Nói xong, ánh mắt lại trở xuống trên người thị đồng, dường như có chút lấy lòng.

Quân Lâm Hải sắc mặt đều xanh, hung hăng trừng thị đồng kia. Hắn không thể

dễ dàng tha thứ người được mình coi là đối thủ đáng giá Cốc Thiếu Hoa,

thế nhưng hoàn toàn không có đem hắn để vào mắt, đối với một tên thị

đồng so với hắn càng dụng tâm.

Đây là sỉ nhục, là sỉ nhục hắn Quân Lâm Hải cả đời đều không thể hủy diệt, hắn chặt chẽ nhớ kỹ bộ dáng thị đồng kia.

Hiện tại, Quân Lâm Hải trên người tên câm điếc xấu xí nơi đây, thấy được

bóng dáng thị đồng năm đó, mặc dù đã hoàn toàn thay đổi, nhưng là nhất

cử nhất động, thậm chí ngay cả trên môi lúc lơ đãng sẽ cong lên một chút đều cực kỳ tương tự.

Ách Ba...... Thị đồng......

Quân Lâm Hải lâm vào trầm tư.



Ách Ba cũng không biết, mình đã bị chú ý, hắn đang nhào bột, xoa xoa liền

nặn thành bộ dáng tiên nhân, sau đó hắn vươn hai cái ngón tay, ở trên

bột mì chọc chọc, chọc nát lại nhào, nhào xong rồi lại chọc.

Ngày này Cốc Thiếu Hoa ăn mì xong, vẫn đợi cho đóng cửa cũng không có đi, cũng

không cùng Yến Thanh Hiệp đánh nhau, nhưng là một đôi ánh mắt lúc nào

cũng chứa băng thẳng ngoắc ngoắc nhìn thấy Ách Ba, nhìn đến lông tơ Ách

Ba dựng thật thẳng. Không có ai để đánh, Yến Thanh Hiệp xoa đầu tóc, tự

động ở trong ánh mắt u oán của Ách Ba, đi rồi.

Trời tối.

Ách Ba bị nhòm đến sợ hãi, ngay cả đèn lồng đều đã quên đốt, Cốc Thiếu Hoa hình

như cũng thấy mình dọa đến hắn, vì thế mới có động tác đốt đèn lồng.

Ánh sáng mông lung, nổi lên tác dụng dịu đi không khí, Cốc Thiếu Hoa hướng

Ách Ba vẫy tay, Ách Ba cũng rất tự giác lấy cái ghế dài, lại đây ngồi

xuống.

Á