
Cốc Thiếu Hoa đến tột cùng cắn miệng Ách Ba bao lâu, tóm lại, ánh mắt Ách Ba, từ một khắc kia bắt đầu thẳng đến Cốc Thiếu Hoa ý do
chưa hết buông ra hắn, ngoại trừ trợn tròn sẽ thấy cũng không có biến
hóa quá. Về phần gần nửa chén nước dùng, hình như Cốc Thiếu Hoa uống, so với Ách Ba uống được còn hơn rất nhiều.
“Đây là chén mì ngon nhất mà ta nếm qua......” Buông ra Ách Ba sau, Cốc Thiếu Hoa chép chép môi, nghiêm trang nói với Ách Ba.
Về phần Ách Ba, không cần suy nghĩ hắn suy nghĩ cái gì, bởi vì hắn cái gì
đều không có nghĩ, đầu đã trống rỗng thành một mảnh trắng toát, ý niệm
duy nhất không có biến mất trong đầu chính là, chết rồi! Hắn để cho tiên nhân đói bụng lắm, ngay cả nước dùng mình uống đến trong miệng đều phải đoạt.
Không thể trách Ách Ba không có thông suốt, thật sự là hắn
phản ứng trì độn, càng không biết cái gì tên là bị chiếm tiện nghi, tối
mấu chốt chính là, hắn đối Cốc Thiếu Hoa cho tới bây giờ sẽ không có tâm lý kháng cự. Liền ngay cả lúc trước khuya khoắt khi Cốc Thiếu Hoa lần
đầu tiên xuất hiện ở quán mì, giống quỷ làm hắn sợ tới mức chết khiếp,
hắn cũng không có kháng cự quá.
Cốc Thiếu Hoa chưa từng có quên hắn,
mà hắn, làm sao đối với Cốc Thiếu Hoa từng có nửa điểm bố trí phòng vệ
chứ? Giống như lờ mờ có một sợi tơ hồng, sớm đã đưa bọn họ ràng buộc lẫn nhau.
Đáng tiếc không khí mờ ám không có liên tục bao lâu, đã bị tin tức xấu mà nữ chưởng quầy mang đến tách ra.
“Yến công tử bị bắt.” Nữ chưởng quầy mặt không chút thay đổi nói. Hiển
nhiên, khi Cốc Thiếu Hoa cùng Ách Ba đêm qua ngủ ngon, nữ chưởng quầy
cũng không có nhàn rỗi, gần một đêm công phu liền tra ra chỗ của Yến
Thanh Hiệp. Nữ nhân này, không phải có khả năng bình thường.
Nhưng mà nói lại, nàng nếu không có khả năng, Yến Thanh Hiệp cũng sẽ không ngàn
vạn dặn dò làm cho Cốc Thiếu Hoa chạy nhanh mang Ách Ba đến nơi đây.
Ách Ba lắp bắp kinh hãi, hồ nghi nhìn về phía Cốc Thiếu Hoa.
Cốc Thiếu Hoa chột dạ nhìn trái nhìn phải, sau đó ho nhẹ một tiếng, nói: “Hắn không có việc gì.”
Sự thật chứng minh, người là không thể nói dối, một câu cũng không thể.
Lúc này lời nói của Cốc Thiếu Hoa ở trước mặt Ách Ba, đã mất đi độ tin
cậy.
Ách Ba không để ý tới Cốc Thiếu Hoa, trực tiếp lôi kéo ống tay áo nữ chưởng quầy, ở trên bàn viết:『 ở nơi nào? 』
Nữ chưởng quầy trầm ngâm một chút, mới nói: “Hiện tại còn không rõ ràng
lắm, bởi vì bị một đám người Hoàng Thiên Cung quấy nhiễu điều tra.”
Ách Ba còn không rất rõ ràng “người Hoàng Thiên Cung” đại biểu cái gì, mặc
dù ở phủ Hoàng Long trấn ở một trận, nhưng hắn đối với hoàn cảnh chung
quanh cũng không rất hiểu biết, bởi vì không thể nói chuyện, cho nên gần như không có quan hệ đáng nói, đương nhiên, liền càng không biết bên
người vị tiên nhân càng ngày càng không có tiên khí kia, đúng là nhân
vật số một số hai Hoàng Thiên Cung.
Cho nên Ách Ba vừa nghe xong lời
nói của nữ chưởng quầy, liền khẩn trương đến hai tay đều bắt đầu phát
run, trực tiếp cho một đám người Hoàng Thiên Cung kia trên đỉnh đầu chụp mũ, hắn dùng lực ở trên bàn viết xuống hai chữ “Người xấu”.
Mặt Cốc Thiếu Hoa lập tức bắt đầu trắng bệch.
Nữ chưởng quầy đáy mắt mơ hồ có mỉm cười.
“Không cần lo lắng.” Thanh âm của nàng tại một khắc sau chuyển hướng sắc bén,
“Không ai có thể động người của Chú Kiếm Sơn Trang.”
Ách Ba bị khí thế của nàng trấn trụ, cúi đầu trốn được phía sau Cốc Thiếu Hoa.
Cốc Thiếu Hoa ho nhẹ một tiếng, liếc nữ chưởng quầy một cái, sau đó vỗ vỗ
lưng Ách Ba, chậm rãi nói: “Có ta ở đây, không có việc gì.”
Nữ chưởng quầy hừ lạnh một tiếng nói: “Trước khi sự tình biết rõ ràng, còn thỉnh
Các chủ đại nhân không cần chạy loạn, ra gian khách điếm này, thứ lỗi
thiếp thân vô năng bảo toàn tánh mạng nhị vị.”
Nói là là bảo hộ, kỳ
thật cũng là giam lỏng. Nữ chưởng quầy điều tra đã bị Hoàng Thiên Cung
quấy nhiễu, làm cho nàng trực tiếp hoài nghi Yến Thanh Hiệp gặp chuyện
không may cùng Hoàng Thiên Cung có quan hệ. Nhưng Cốc Thiếu Hoa lại là
cầm Yến Thanh Hiệp tín vật tới cửa, nữ chưởng quầy biết, tín vật kia đối Yến Thanh Hiệp có bao nhiêu trọng yếu, nếu không phải Yến Thanh Hiệp
tận tay giao phó, không ai có thể từ trên tay hắn đoạt qua.
Trước khi biết rõ là địch hay là bạn, nữ chưởng quầy lựa chọn thực hiện có vẻ ổn thỏa chút.
Đương nhiên, đối với lời nói ẩn hàm uy hiếp của nữ chưởng quầy, Cốc Thiếu Hoa toàn bộ làm như không có nghe đến, chỉ lo thấp giọng an ủi Ách Ba, ngay cả nữ chưởng quầy rời đi đều không có để ý.
Chỉ tiếc, hiện tại độ
tín nhiệm của Cốc Thiếu Hoa ở trong lòng Ách Ba đã xuống tới điểm thấp
nhất, hắn an ủi nửa điểm cũng không có tác dụng, ngược lại càng thêm
trầm trọng lo lắng của Ách Ba. Nhưng mà Ách Ba cũng biết mình lo lắng
không giúp được Yến Thanh Hiệp, cho nên thừa dịp khi Cốc Thiếu Hoa không chú ý chuồn đến hậu viện khách điếm, dưới tàng cây lại đắp một cái
tượng đất đeo bội kiếm. Tuy rằng bộ mặt mơ hồ không rõ, nhưng thanh tú
kiếm này tuyệt đối là bắt mắt.
Tin tưởng người khác không bằng tin
tưởng chính mình, Ách Ba hai tay chập vào nhau, đối với t