XtGem Forum catalog
Ai Bảo Chỉ Hoàng Tử Mới Là "chân Mệnh Thiên Tử"

Ai Bảo Chỉ Hoàng Tử Mới Là "chân Mệnh Thiên Tử"

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327840

Bình chọn: 7.5.00/10/784 lượt.

t an, phải tìm được 1 lý do sắc

đáng. Suy nghĩ đã 1 ngày mà Tâm Di vẫn chưa tìm được lý do, tới tối ngày hôm sau, Tâm Di ngày càng hoảng hốt, không nhịn được, Tâm Di kêu Đại Hổ Nhị Hổ cùng xuất cung

Tới Nạp Lan gia, người trong phủ nói Nạp Lan Đức Duật đã xuất môn từ lâu, Tâm Di vội cùng 2 người đuổi tới tiểu điếm

Bên trong tiểu điếm, Tần Phong vội chạy vào gọi Khiếu Tuyền: "đà chủ, Nạp Lan Đức Duật đến rồi!"

"hảo, Tần hương chủ, đánh ta 2 chưởng"

"đà chủ, người tìm người khác đi"

"không lề mề, nhanh lên!" Khiếu Tuyền đã ra mệnh lệnh, Tần Phong đành phải đánh Khiếu Tuyền 1 chưởng, Khiếu Tuyền căn bản không có cảm giác

gì, "không được, toàn lực!"

Tần Phong khẽ cắn môi, xuất ra toàn lực đánh Khiếu Tuyền 1 chưởng, Khiếu Tuyền thối lui 2 bước, miệng ra máu

"đà chủ, ngươi thế nào lại..."

"nếu là khổ nhục kế, phải cho giống thật, đến, thêm 2 nhát đao nữa"

Tần Phong không hạ thủ được, liên tục lắc đầu, "Tứ Nương, ngươi tới đi!"

"Vu đại ca, đắc tội" Tứ Nương nói xong, hướng Khiếu Tuyền đâm mấy kiếm, lại cùng Tần Phong chém 2 đao, máu tươi chảy lên đất

"đủ rồi, đủ rồi" Tần Phong mềm lòng

"như vậy đi, chúng ta cứ làm theo kế hoạch" Khiếu Tuyền băng bó vết

thương rồi chạy ra, mấy người còn lại đem bàn ghế đạp phá tán loạn sau

đó mới ly khai

Không bao lâu, Nạp Lan Đức Duật đến, đi vào trong tửu quan, chỉ thấy 1 mảnh bừa bãi

"tại sao lại như vậy?" Nạp Lan Đức Duật kì quái, "hay hắn có chuyện

gì rồi?" trong lòng lập tức khẩn chương, dọc theo vết máu đi xuống

Chạy tới rừng cây liền nghe thấy tiếng đánh nhau, theo tiếng binh khí, chỉ thấy 1 đám người bịt mặt đang công kích Khiếu Tuyền

Nạp Lan Đức Duật xông lên thay Khiếu Tuyền giải vây, vừa đánh vừa hỏi: "bọn họ là ai, thế nào làm ngươi bị thương thế này?"

"đợi lát ta cùng ngươi giải thích, việc này cùng ngươi không quan hệ, chạy vào trong đi" Khiếu Tuyền suy yếu đáp

"nói nhảm, ta vs ngươi là bằng hữu, ngươi qua bên nghỉ đi, để ta đối phó"

Khiếu Tuyền rời khỏi vòng chiến, dựa vào 1 thân cây nhìn Nạp Lan Đức

Duật, "hảo thân thủ, đáng tiếc, như thế nào ta vs ngươi lại là địch thủ, nếu ngươi không phải thì thật tốt!"

Đánh 1 trận người bịt mặt bị thương nên nhanh chóng thoát đi, Nạp Lan Đức Duật muốn đuổi theo bị Khiếu Tuyền ngăn lại: "Nạp Lan huynh, giặc

cùng đường đừng truy!"

Nạp Lan Đức Duật ngẫm lại thấy đúng, huống chi 1 mình Khiếu Tuyền ở

đây cũng không yên tâm, vì thế đến trước mặt hắn nhìn miệng vết thương

nói: "ngươi bị thươ rất nặng, đi, đi tìm chỗ chữa thương"

Giúp đỡ Khiếu Tuyền 1 trận, 2 người tìm được 1 miếu bỏ hoang, trong

ngôi miếu chỉ có bãi đất trống phủ kín bụi, mạng nhện dày đặc, ngoài

miếu cỏ dại 1 mảnh. 2 người tim 1 chỗ sạch sẽ ngồi xuống, Nạp Lan Đức

Duật bắt đầu giúp Khiếu Tuyền chữa thương

Sau 2 canh giờ, 2 người mở mắt ra, "đa tạ Nạp Lan huynh, huynh vì ta đã hao tổn nhiều nội lực, thật làm ta áy náy"

"koh có gì, ta điều tức 1 chút là được"

"ân, ta thay ngươi thủ"

Nạp Lan Đức Duật thả lỏng người, nhắm mắt điều tức, Khiếu Tuyền đứng

đằng sau, chậm rãi giơ chưởng lên: "Nạp Lan Đức Duật, ngươi nhận mệnh

đi!". Chưởng đến đỉnh đầu, bên tai lại văng vẳng tiếng của Nạp Lan Đức

Duật: "chúng ta là bằng hữu"

"hắn coi ta là bằng hữu, 1 chưởng này đánh xuống hắn chết là không

nghi ngời, chính là, ta thật có lỗi vs bằng hữu" Khiếu Tuyền chậm rãi

buông tay, nhìn Nạp Lan Đức Duật, trong lòng cảm thấy mâu thuẫn, "không, hắn koh phải bằng hữu của ngươi, hắn là cừu địch, là địch nhân của

Thiên Địa hội, giết hắn!"

Khiếu Tuyền giơ chưởng lên, mãi không hạ xuống, "là anh hùng thì nên

đôi mặt quyết 1 trận, đánh lén sau lưng, thật đê tiện!" hắn buông

chưởng, "Khiếu Tuyền, ngươi thật là vô dụng!" Quay đi vài bước, vẫn là

quyết định động thủ, "qua thôn này sẽ koh có điếm, bỏ qua cơ hội này thì sẽ koh có còn cơ hội nữa", hắn lại giơ chưởng, đến cuối dùng thì do dự, "hắn mới cứu ngươi, ngươi lại lấy oán báo ơn, ngươi không phải người"

Hắn tự gây sức ép chính mình, vẫn là buông tha cho Nạp Lan Đức Duật.

Tâm Di vừa vặn vào cửa, động tác này vừa lúc rơi vào mắt Tâm Di, nhưng

Khiếu Tuyền không biết, hắn nhìn thấy biểu tình của Tâm Di, tưởng nàng

vì Nạp Lan Đức Duật mà lo lắng

Tâm Di như thế nào đến, tất nhiên là theo vết máu đến, đến cửa miếu,

vừa lúc thấy hành động của Khiếu Tuyền, sợ tới mức tim muốn nhảy ra,

muốn gọi nhưng lại không ra thanh, nghĩ muốn xông lên nhưng 2 chân lại

vô lực. lúc này, Đại Hổ, Nhị Hổ cũng đã theo tới, "A, ngạch phu!"

"ngạch phu các người đang điều tức, đừng kinh động hắn!"

Khiếu Tuyền vội nói

Đang nói, Nạp Lan Đức Duật thu công, mở mắt ra, thấy hội Tâm Di vội hỏi: "các ngươi thế nào lại đến đây?"

"cách cách lo lắng, cho nên chúng ta đi tìm"

"ta không sao!" Nạp Lan Đức Duật hướng Tâm Di, chỉ thấy mặt nàng tái

nhợt, bộ dạng kinh hãi, vội an ủi: "Tâm Di, không cần sợ, ta không sao!"

"đưa ta về!" Tâm Di suy yếu nói

"hảo!" Nạp Lan Đức Duật quay đầu nói với Khiếu Tuyền: " chúng ta đi thôi!"

Khiếu Tuyền gật đầu, giờ phút này hắn biết mình vs Nạp Lan Đức Duật tương lai nhất định là địch, nhưng h