
tựa vào
cạnh xe, cũng đều ngây dại.
“Con tới đón mẹ về.” Triêu Huy mở cửa xe, hỏi: “Mấy dì nhân tiện đến nhà chúng
con ăn cơm luôn được không? Con đã mua đồ ăn hết rồi, trở về là có thể xuống
bếp ngay.”
Chu mẹ nhất thời đắc ý vô cùng mà quay đầu lại, hỏi: “Con bé đã nói như vậy,
mấy bà sẽ không không nể mặt chứ?”
Mấy vị thái thái kia đối với Triêu Huy trong lòng vốn tò mò đã lâu, hơn nữa lại
bất mãn với vẻ hạnh phúc kiêu ngạo lộ trên mặt Chu mẹ kia nên lập tức đồng ý,
trong bụng nghĩ thầm rằng: để xem khả năng của con dâu bà đến đâu.
Đoàn người trở lại Chu gia, Chu mẹ chỉ việc ngồi chơi với chó, còn lại tất cả
đều do Triêu Huy tất bật chuẩn bị.
Đợi đến lúc hai cha con Chu gia về nhà, Triêu Huy đã dọn ra một bàn đầy đồ ăn
ngon, mời mọi người đến dùng bữa.
Mấy vị thái thái nhìn đồ ăn là đã muốn giật mình, đợi đến lúc ăn, quả thực chấn
động vô cùng: thật sự là quá ngon . . . . . .
Chu Vệ nhìn thấy mấy dì kia liều mạng vùi đầu ăn cơm, lại thấy vẻ mặt đắc ý dào
dạt của mẹ già nhà mình liền hỏi: “Ba, mẹ, con với Triêu Huy thấy chỉ có hai
người ăn cơm với nhau thì buồn quá, hay về sau chúng con buổi tối đều trở về ăn
cơm có được không?”
“Sao, con nói cái gì, đương nhiên là có thể.” Chu mẹ hận không thể lệ nóng
quanh tròng, có bao nhiêu người có con đã kết hôn về sau mỗi ngày đều về nhà ăn
cơm chứ? Chưa kể tay nghề nấu nướng của Triêu Huy còn rất là tốt nữa . . . . .
.
“Vậy tại sao hai đứa không lên kế hoạch mà dọn về?” Một vị thái thái tò mò hỏi.
Chu Vệ cùng Triêu Huy hai mắt nhìn nhau, không nói gì. Vừa mới kết hôn xong, ở
chung với cha mẹ hình như không được tiện cho lắm, thân là người từng trải mấy
dì sao lại có thể không rõ đạo lý này chứ?
Chu mẹ không nghĩ như vậy, ngược lại trừng mắt nhìn chồng liếc mắt một cái,
nói: “Dọn về làm gì, không sợ bị đánh chết à?” Dừng một chút, hít chút không
khí nói: “Mấy bà nói xem, con dâu người ta hiếu thuận thế, cuối tuần nào cũng
về nhà, chỉ là có một người nào đó thực sự không cho con bé sống thoải mái, lúc
nào cũng tìm nó so chiêu, hơn nữa không chút lưu tình, thật sự là quá bá đạo,
có phải hay không?”
Là là phải . . . . . Mấy vị thái thái hết chỗ nói rồi, nghĩ thầm, nếu biểu tình
trong lời nói của bà đừng hạnh phúc như vậy, có lẽ sẽ rất có sức thuyết phục.
Lão Chu cũng không biết nói gì, sáng thứ bảy người thúc giục ông rời giường so
chiêu là ai? Mỗi lần so chiêu là ai ở bên cạnh la hét khiến người khác vô cùng
kích động? Lần nào cũng quên không chụp ảnh lại để về sau con cháu còn biết
người đó là ai? Chỉ đáng thương cho ông già lớn tuổi xương cốt lão hóa này mỗi
một vòng đều còn phải bán mạng như vậy.
Phiên ngoại 3: Truyền
thuyết về QM
Edit: Phong Vũ
Beta: Phong
Vũ&Sakuraky
Dù sao
thì câu chuyện nào cũng phải kết thúc, vậy rốt cuộc vị sư huynh đại danh QM
tính tình cũng như bản lĩnh đều giống Triêu Huy tên thật là gì?
Khụ
khụ, chuyện này quả thật rất dài dòng . . . . . .
Lúc
trước đều là do thầy Trương Quân khi điền vào đơn, quen dùng kiểu ngũ bút* nên
nhất thời quên đổi bộ gõ, trực tiếp lấy 4 ký tự Q, I, M, A trên bàn phím để gõ
xuống theo đúng kiểu ngũ bút, làm cho tên QM nhất thời biến thành "Ít
nhất"/ Khởi mã. Chuyện này đã trở thành một trong 10 truyện cười về máy vi
tính, từ đó về sau tất cả mọi người đều gọi là khởi mã, lâu ngày, liền biến
thành "QM". Nếu mọi người muốn biết tên đầy đủ của QM, thì trực tiếp
dùng kiểu gõ ngũ bút đánh một chữ QI và một chữ MA đi. Sẽ ra được một cái tên
rất văn hoa.
Còn tại
sao QM lại quen biết Triêu Huy ư?
Chuyện
này...... Nói ra cũng dài.
Lâu rồi
chưa lên thư viện bỗng có một ngày QM lại mò đến thư viện mượn sách. Ở cái góc
sáng sủa nào đó, anh ta nhìn thấy một nữ sinh đang hết sức chăm chú nhìn máy
tính. Cái này cũng là chuyện thường tình, đáng tiếc, không giống với chuyện xưa
của Chu đại thần, QM trực tiếp nhìn thoáng qua là đã biết Triêu Huy đang ở chơi
một game nào đó, hơn nữa kỹ năng cũng thật sự high. Cô giả là con trai, thủ
pháp thuần thục, động tác rõ ràng lưu loát, không có chút tác phong của nữ
sinh. Sau một hồi pk, QM liền nhớ kỹ id của cô, mặt khác sau đó trực tiếp ở bên
cạnh đăng nhập game kết bạn với cô. Cô hình như ai đến cũng không từ chối, thực
sảng khoái mà thêm anh ta vào, cũng chỉ vài ngày sau đã trong lúc bang chiến vô
cùng chiếu cố mà hỗ trợ anh ta.
Về sau
mới biết được cô là chính là đàn em khóa dưới của mình, thầy Trương Quân -
người rất thân thuộc với anh ta - rất thích cô, nói cô là một người rất lợi
hại, là một đệ tử ngoan ngoãn hiếm có. Anh ta lại không cho là đúng.
Sự thật
chứng minh, cô là một đệ tử thông minh, nhưng tuyệt đối không phải là loại đệ
tử ngây thơ. Cô là người rất khó đoán, rõ ràng thoạt nhìn có vẻ hiền lành dịu
dàng, nhưng lại thường hay đi loanh quanh đột nhập vào trang web của người
khác, không mảy may sợ bị người khác theo dấu tra ra nhược điểm của cô. Thật sự
là tức chết đi được, tuy rằng kiểu việc này anh ta cũng thường xuyên làm. May
mắn là cô có một có ông chồng luật sư giỏi, cho dù bị tóm, phỏng