Ai Muốn Tình Sâu Lầm Vào Phù Hoa

Ai Muốn Tình Sâu Lầm Vào Phù Hoa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324264

Bình chọn: 10.00/10/426 lượt.

à trẻ nhỏ đứng ra tổ chức hàng tháng. Vào thứ hai, thứ ba, thứ năm mỗi tuần đều có tổ chức tiệc trà, các thành viên tham gia là những người mới làm mẹ, gặp gỡ nhau để giao lưu chia sẻ tâm đắc của mình, trao đổi kinh nghiệm chăm sóc con cái. Mạc Nhất Minh đã nhờ cậy bạn bè để có thể cho bệnh nhân của Nhậm Tư Đồ được tham gia vào sự kiện này.

Kể từ sau khi người bệnh này vì tạt axit sunphuric vào người khác mà suýt bị khởi tố hình sự, chỉ trong một thời gian ngắn, Nhậm Tư Đồ ước chừng cô ấy đã tham gia tiệc trà “Không gian trò chuyện của mẹ” được năm lần. Hiển nhiên có thể thấy được, tâm tình của cô ấy đã có chuyển biến rất tốt.

Bệnh nhân từ trong túi xách lấy ra một quyển nhật ký mới tinh, đưa cho Nhậm Tư Đồ, "Bác sĩ Nhậm, lúc trước không phải chị đề nghị tôi nên viết một quyển nhật ký ghi lại quá trình lớn lên của con gái sao? Nhưng lúc ấy trong đầu tôi chỉ nghĩ đến chuyện ba của nó đối xử với tôi tàn nhẫn như thế nào, căn bản không thể tĩnh tâm mà viết được nhật ký. Nhưng ngày hôm trước, khi nhìn con gái lần đầu tiên cười với tôi, một khắc đó tôi đã thông suốt rồi. Vì một người đàn ông hèn hạ bỉ ổi mà phải đi tìm cái chết, quả thật không đáng. . . . . ."

Nhậm Tư Đồ mở quyển nhật ký ra, thấy trên trang thứ nhất có dán một bức ảnh, trong hình là một bé gái cười toe toét đến híp cả mắt, lộ cả lợi răng màu hồng.

Nhìn nụ cười con nít này, tâm tình của Nhậm Tư Đồ thoáng chốc cũng thấy vui vẻ. Nhưng sau khi kết thúc thời gian khám và điều trị cho người bệnh này, cuộc hẹn kế tiếp lại là một bệnh nhân có tâm lý vô cùng tiêu cực, khiến cho phòng làm việc của Nhậm Tư Đồ lạnh lẽo đi vài phần mặc cho tiết trời ấm nóng bên ngoài.

Bệnh nhân tiếp theo là một người đàn ông trẻ tuổi hết sức gầy gò, đây là lần thứ hai anh ta tới điều trị.

Ưa sạch sẽ là một loại hội chứng tương đối điển hình, nhưng người bệnh này lại mắc phải hội chứng hoàn toàn ngược lại, chỉ có ở trong môi trường dơ dáy bẩn thỉu anh ta mới cảm thấy được xoa dịu, giảm bớt lo lắng. Nhậm Tư Đồ cũng đã điều trị cho vài người bệnh mắc phải hội chứng đó.

Không chỉ có thế, người bệnh này còn mắc thêm chứng tâm lý ngại giao tiếp. Vốn dĩ anh ta nên được điều trị bởi người am hiểu hành vi trị liệu như Mạc Nhất Minh, chỉ tiếc là các cuộc hẹn của Mạc Nhất Minh đã được sắp xếp kín lịch sang tận năm sau, cho nên người bệnh này chỉ có thể chuyển qua cho Nhậm Tư Đồ.

Cũng giống như lần đầu tiên đến phòng làm việc của Nhậm Tư Đồ, người bệnh vừa đi vào, vẻ mặt đã lập tức căng thẳng khẩn cầu cô: "Mau. . . . . . kéo rèm che vào."

Mãi đến khi Nhậm Tư Đồ kéo toàn bộ rèm che lại, người bệnh mới bằng lòng ngồi xuống cùng cô nói chuyện. Thật ra thì cả quá trình điều trị lần này cũng không khác gì lần trước, người bệnh chỉ nhắc lại chuyện cô bạn gái cũ của mình mắc chứng ưa sạch sẽ khủng bố tới mức nào. Mới đầu chỉ là trước khi nắm tay nhau phải dùng rượu cồn hết lần này đến lần khác khử độc tay của anh ta, dần dần trong tất cả các hoạt động sinh hoạt cuộc sống thường ngày cô ta cũng bắt người bệnh này nhất định phải sử dụng nước khử trùng từ đầu tới cuối.

Sau khi hai người chia tay, anh ta vừa thấy vật dụng tắm rửa hay ngửi được mùi dịch khử trùng thì lập tức mất khống chế, cuối cùng tiến triển thành tình trạng bệnh hiện giờ. Lần tắm gần đây nhất của anh ta cũng đã hơn một tháng rồi, quần áo trên người vừa nhìn đã biết là rất lâu không được giặt giũ. Cả phòng làm việc của Nhậm Tư Đồ dần dần tràn ngập một chút mùi hôi thối khó ngửi. Nếu là mùa đông còn có thể miễn cưỡng chịu đựng được, nhưng nếu vào mùa hè. . . . . . Nhậm Tư Đồ không cần nghĩ cũng biết mùi đó khó ngửi tới mức nào.

Nhậm Tư Đồ quyết định trước mắt cứ áp dụng liệu pháp hành vi trị liệu đối với người bệnh này, nhưng hiển nhiên anh ta không hề có ý thức phối hợp với cô. Chỉ ra sức liên tục hỏi: "Đã hết giờ rồi sao? Đã kết thúc được chưa? Tôi không chịu nổi nơi này, tôi muốn mau chóng đi ra ngoài. . . . . ."

Thời gian điều trị hôm nay vừa chấm dứt, người bệnh lập tức tông cửa xông ra. Tới gần tối lúc tan việc, trước khi Nhậm Tư Đồ ra khỏi phòng khám bệnh còn nghe được dì phụ trách quét dọn ai oán: "Mùi gì khó ngửi như vậy? Thùng rác ở đây bị đổ sao?"

Nhậm Tư Đồ nghe dì quét dọn nói vậy, sau khi đi vào thang máy, nhịn không được liền ngửi áo trên người mình một cái. Cô không có thói quen mang nước hoa theo người, Nhậm Tư Đồ đang nghĩ phải mau chóng về nhà tắm rửa thay quần áo thì điện thoại trong túi xách đột nhiên vang lên.

Là Thịnh Gia Ngôn gọi tới.

"Hôm nay em có lái xe ra ngoài không?"

Thấy anh hỏi một câu khó hiểu như vậy, Nhậm Tư Đồ im lặng, không vội trả lời, nghe anh nói tiếp: "Anh mới giải quyết xong công việc ở gần phòng khám của em, anh không đi xe, cho anh đi nhờ một đoạn được không? Tiện thể chúng ta cùng đi ăn cơm luôn."

Chẳng hiểu vì sao, chỉ cần nghe thấy giọng nói đầy từ tính của Thịnh Gia Ngôn, cho dù chỉ là những lời nói bình thường, cũng có thể khiến cho tâm tình của Nhậm Tư Đồ thật vui vẻ. Thang máy đã xuống tới tầng hầm ga ra, Nhậm Tư Đồ không phát hiện ra bước chân của mình đi nh


Lamborghini Huracán LP 610-4 t