Ai Muốn Tình Sâu Lầm Vào Phù Hoa

Ai Muốn Tình Sâu Lầm Vào Phù Hoa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324004

Bình chọn: 8.5.00/10/400 lượt.

tài năng gì vậy?”

Ông cụ hướng tới người tài xế oán trách, rồi lại muốn cất bước đi ra ngoài, người tài xế lộ vẻ mặt khó xử, chặn ở cửa ý không muốn cho ông cụ đi. “Nhưng anh Chung Cương gọi điện thoại tới hỏi ông tối nay có muốn cùng anh ấy ăn cơm tối, sau khi tan việc, thuận đường sẽ tới đây đón ông cùng về.”

Tần Tuấn Vĩ chợt dừng bước chân.

Từ góc nhìn của Nhậm Tư Đồ, cô có thể nhìn thấy đường cong trên gò má của ông cụ căng ra, thể hiện rõ ràng sự căng thẳng, xem ra người con trai này chính là tử huyệt của ông cụ.

Tư Đồ đang suy nghĩ nháy mắt trở nên hứng thú, ông cụ lật lọng: “Ai nói tôi phải đi?”

Đem áo khoác ném lại sa-lon. “Tôi còn chưa trò chuyện với bác sĩ xong,”

Cô khách khí nhìn về phía Tiểu Từ (tài xế) gật đầu một cái, Tiểu Từ liền hiểu ý lui ra ngoài, lúc này ông cụ đã nhàn nhã tréo nguẩy ngồi trên sa-lon.

Tần Tuấn Vĩ không tự chủ mà nhìn về phía cửa số trong mắt hàm chứa vui mừng, cô nhìn theo tầm mắt của ông , nơi xa xa kia là tòa nhà cao chọc trời bởi vì phản xạ ánh mặt trời mà vô cùng chói mắt.

Đó là tòa nhà mới khánh thành- Offices, cô cúi đầu suy tư, thuận thế đổi đề tài:” Con trai Tần tiên sinh làm việc ở Offices đó sao?”

Mặt dù ông cụ đã khôi phục vẻ mặt ngạo mạn nhưng ánh mắt đã bán đứng chủ nhân của nó.

Xem ra đây hẳn là một bệnh nhân thú vị, Tư Đồ Thu không khỏi cười thầm.

****

Qua những trao đổi buổi đầu tiên,Nhậm Tư Đồ đã cố gắng phá bỏ những phòng bị trong tâm ông cụ, cố gắng vui vẻ trò chuyện với ông cụ đến lúc tan tầm. Cô thu dọn đồ đạc định về trước, ai ngờ Sở Nhất Minh lại chọn ngay lúc này gõ cửa.

“Như thế nào? Ông cụ kia gây khó dễ sao?”

Nhâm Tư Đồ ngược lại ngạc nhiên hỏi: “Không phải anh đang nghỉ phép sao? Sao lại quay lại làm việc?”

Tuy nhiên Sở Nhất Minh nhàn nhã cất bước đến bàn làm việc của cô, ý tại ngôn ngoại mở miệng “ Nghe nói Tôn Dao hôm nay trở về nước?”

Cô vừa nghe thấy anh mở miệng muốn “điều tra” liền cười: “ Em cũng chuẩn bị đi đón cô ấy, cùng nhau họp mặt ăn tối.”

Sở Nhất Minh nghe được, mặt dài ra hớn hở giống như con chó nhỏ vẩy vẩy đuôi nịnh bợ. “Anh đưa em đi nhé!”

Nhậm Tư Đồ vội vàng lấy túi xách đứng dậy, vòng qua phòng làm vệc lấy cái áo khoác treo trên giá. “ Cô ấy sớm biết anh sẽ như vậy nên đã dặn em không cho mang anh theo.”

Lúc này không cần quay đầu lại cũng đoán được Sở Nhất Minh đang treo lại vẻ mặt dọa người, bởi giọng nói của anh trầm thấp vang lên: “Cô ấy cứ như vậy mà ghét anh sao?”

Cô lúc này mới quay đầu lại nhìn vẻ mặt của Sớ Nhất Minh. Ôi!!!!! Vô cùng thối nhaaa!

Sở Nhất Minh lấy bằng trước cô 4 năm, anh có khả năng kiềm chế tính khí, trước đến giờ không ai dám xu nịnh, đút lót, có thể nói anh là một vị lương y. Cô suy nghĩ một chút, khóe miệng giương lên muốn nói gì đó rồi lại nuốt xuống, thở dài: “Lần sau đi, anh coi như lần này là chị em họp mặt, lần sau, lần sau nhất định mang anh theo.Được không?”

Sở Nhất Minh lúc này mới chầm chậm đứng dậy đi tới trước mặt Tư Đồ, đưa cho cô một hộp quà tinh xảo: “Lúc nghỉ phép anh đi du lịch, có mua một món quà, em thay anh đưa cho cô ấy.”

Nhâm Tư Đồ do dự nửa giây, một tay nhận quà, tay kia với ấy áo khoác. “Vậy em đi trước.”

Sở Nhất Minh gật đầu thỏa hiệp.

Tư Đồ vừa mặc áo khoác vào vừa đi ra cửa, Sở Nhất Minh đủng đỉnh bỏ hai tay vào túi quần, lạnh lùng đưa mắt nhìn cô, nhưng cô đột nhiên dừng lại làm cho anh sửng sốt.

Thấy Nhâm Tư Đồ đứng ở cửa, khẩn trương lục tung túi xách tìm kiếm cái gì đó, anh không khỏi thắc mắc. “Sao vậy?”

Cô cũng không quay đầu lại, cứ lúi cúi tìm đi tìm lại trong túi xách. “Ví tiền của em, không biết để ở đâu, tìm hoài không thấy……”

***

Vào đông, mặt trời lặn rất sớm, trên bầu trời ánh chiều tà bao phủ tạo nên một mảng ấm áp. Chiếc xe màu đen bóng loáng chở ông cụ Tần chậm rãi dừng lại bên ngoài tòa nhà Offices.

Tần Tuấn Vĩ ngồi ở ghế sau, bắt đầu kiểm tra thành quả mình vừa “tiện tay” trộm được- ví tiền của bác sĩ Tư Đồ. Haha….bất cẩn bất cẩn haha….

Tiểu Từ ngồi ở ghế lài, xuyên qua kính chiếu hậu nhìn vẻ mặt hớn hở của ông cụ, bất đắc dĩ lắc đầu thở dài.

Ông cụ Tần đếm xong tiền mặt lại bắt đầu đếm tới chi phiếu, lúc này cửa xe bên kia mở ra, một người đàn ông trẻ tuổi nét mặt trầm tĩnh ngồi vào bên trong.

Người đàn ông khoảng 27, 28 tuổi đôi mắt sắc lạnh như hàn tinh, trên người mặc bộ tây trang tối màu, vest ngoài đã cởi ra vắt hờ bên tay, thậm chí cúc áo trên cổ cũng mở ra để lộ bộ ngực rắn chắc, so với thời tiết giá lạnh bên ngoài càng thêm nổi bật, càng phát ra khí chất đơn độc lạnh lùng.

Từ trên người anh chỉ có đôi găng tay là gợi cho người nhìn cảm giác mùa đông đang tồn tại, sau đó anh đem găng tay cởi ra, lộ những ngón tay thon dài tuyệt mỹ như một tác phẩm nghệ thuật, không chỉ những ngón tay, thân người anh cũng rất cao lớn, ghế ngồi sau xe vốn vô cùng rộng rãi, nhưng vì đôi chân dài kia mà lại trở nên chật hẹp.

Ông cụ Tần nhìn con trai ngồi bên cạnh, vui mừng lộ lên hết cả trên mặt, cũng khống có ý đem ví tiền giấu đi, chỉ hững hờ cầm trên tay. “Sao hôm nay xuống sớm vậy?”

Người đàn ông không thèm trả lời, lúc nà


XtGem Forum catalog