
thứ vân vân,
cũng không phải chưa nghĩ qua, lúc thu dọn hành lý bước lên xe lửa,
một mình ngồi trên xe, lúc xuống xe lại càng vô cùng mờ mịt, còn có...
Còn có thời điểm tiến vào đám đông sôi trào trong khách sạn, cũng
đều đã nghĩ, mình nhất định điên rồi đi. Xem ra bản thân so với cái
dạng fan hâm mộ cuồng nhiệt mà tin tức vẫn hay đưa trước kia thật
cũng không có gì khác biệt.
Nhưng mà, trong nháy mắt
chân chính nhìn thấy Trì Quy, đột nhiên cảm thấy, may mắn chính mình
đã đến đây.
Bởi vì gặp được người
ta rồi, nên như thế nào cũng đều cảm thấy thực đáng giá.
“Đi, theo tôi đi vào!!”
Đột nhiên bị giữ chặt cánh tay, Tô Nhiên mở to mắt kinh ngạc nhìn gương
mặt nữ sinh, theo bản năng lùi về phía sau, quả nhiên lại thấy trên
mặt đối phương lộ ra biểu tình hờn giận.
“Nhóm trưởng bày tỏ
thực tức giận! Chẳng lẽ cậu từ xa đến đây ngay cả ngồi xuống cùng
bạn bè tâm sự cũng không được, tôi đã nghĩ Ngày nắng cậu cũng xem tôi
là bạn bè.”
“Không phải, không... Tôi
quả thật xem nhóm trưởng là bạn bè mà. Thực xin lỗi, tôi nói không
có biện pháp đến đây thế nhưng cuối cùng vẫn là đến, cho nên tôi... Thật
xin lỗi, ngại không liên hệ với cô. Hơn nữa... ”
Hơn nữa nếu bởi vì dựa
vào quan hệ của cô với Trì Quy mà có thể cùng đại thần gặp mặt
thậm chí nói chuyện, như thế đối với nhưng người khác, chung quy vẫn cảm
thấy thực không công bằng.
“Nếu cảm thấy có lỗi,
vậy bồi thường tôi là được rồi. Hiện tại theo tôi đi vào, lát nữa
hoạt động giới thiệu xong rồi, tôi dẫn cậu đi ăn chút gì, cậu đến
giờ hẳn là vẫn chưa ăn cơm đi. Chúng ta tìm nơi khác ăn, đừng ở chỗ
này, đông người lắm.”
“Không cần không cần.
Trong túi tôi.”
“Nghe. Lời. Tôi!!” Nhấn mạnh
từng chữ, ngữ khí hiển nhiên là không thể thương lượng. Cứng rắn lôi
kéo cánh tay ai đó đi vào bên trong, xác nhận thời điểm này nhóm
trưởng đại nhân quả thật đã có chút xù lông.
Tiến vào đại sảnh, Kiều
Vi (cũng chính là tên thật của Cửu cô nương của chúng ta) cũng lo
ngại cho độ mỏng da mặt của đứa trẻ này vì thế đành phải tìm một
góc thật hẻo lánh đi vào.
Mà Tô Nhiên đã muốn xấu
hổ đến mức, ngay cả đầu cũng không nâng dậy được.
Bị, bị bắt được a.
Còn bị kéo vào.
Một lát nữa, còn, còn
đi ăn cơm.
...
“Cậu đừng suy nghĩ
nhiều, yên tâm đi, bọn họ không biết tôi, tôi chính là một cái tiểu
trong suố mà thôi, cho nên ngoan ngoãn ngồi đây, đừng có gò bó như
vậy.”
Cửu cô nương nhìn người
bên cạnh ngay cả hai bên tai đều đã có chút phiếm hồng, nghĩ rằng
cậu hẳn là sợ cùng mình ngồi chung một chỗ sẽ bị người khác bình
luận này nọ, vì vậy trấn an nói.
Bất quá Cửu cô nương của
chúng ta hiển nhiên là đánh giá quá cao tốc độ phản ứng của bạn
học Tô tiểu ngốc, đợi đến lúc Tô Nhiên ngẩng đầu lên, vẻ mặt mờ mịt
rõ ràng một cái biểu tình ‘cô nói cái gì tôi không hiểu lắm’, một
vị Cửu cô nương nào đó luôn tự mình đa tình thật sự không biết nên
trở mình xem thường hay vẫn là bùng phát xấu hổ cùng giận dữ.
Ngồi xuống trong chốc
lát, Kiều Vi liền nhận được tin nhắn của Trì Quy.
[Đã trở lại? Còn có,
cậu ấy?'>
Kiều Vi kinh ngạc mà
ngẩng đầu lên nhìn, quả nhiên thấy một bị đã thần nào đó đã muốn
lùi về phía sau cánh gà nghiêng người hơi hơi dựa vào vách tường
hướng nơi này nhìn qua. Lại quay đầu nhìn sang người bên cạnh tư thế
hiện tại chính là đã muốn đem đầu chôn vào giữa hai gối, Kiều Vi
hít một hơi, cầm điện thoại bấm bấm trả lời.
[Ừ. Tức chết tôi cái tên
ngốc nghếch này, thiếu chút nữa để cậu ấy chạy trốn. Bất quá may
mắn bị tôi bắt được, hắc hắc.'>
Rất nhanh, tin nhắn trả
lời của đại thần đã gởi đến.
[Ừ.'>
[... Đệt, ông ừ cái gì
a? Đúng rồi, lát nữa giới thiệu xong tôi rút một thời gian a, đưa
Ngày nắng đi ăn bữa cơm. Nhiều người ở đây, cậu ấy khẳng định xấu
hổ.'>
[Được.'>
Còn chưa kịp trả lời,
tin nhắn tiếp theo đã đến.
[Một lát nữa ở gặp nhau
ở cửa. Tôi cũng đi.'>
Kiều Vi trừng mắt nhìn
màn hình nửa ngày mới xác định những lời này đích thật là ý muốn
của chính mình, ngẩng đầu phát hiện đại thần đã không biết đi nơi
nào.
Nghiêng đầu yên lặng tiêu
hóa một hồi lâu, Kiều Vi liếc mắt nhìn sang người bên cạnh ngay cả
hình dáng đều mềm mại đáng yêu, đột nhiên khẽ mỉm cười nghĩ, tên
ngốc nghếch này, thật đúng là ngay cả ông trời cũng đều luyến tiếc
ủy khuất cậu ta mà.
Hỗn loạn trong giới võng
phối cũng không phải ngày một ngày hai, cũng thường xuyê