Old school Swatch Watches
Âm Đại Nhân

Âm Đại Nhân

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323444

Bình chọn: 7.5.00/10/344 lượt.

n nhấp nhô’ kia sao?”

“Con gái của tôi! Ai cần cậu nhiều chuyện.” Niếp Tiểu Thiến lườm anh một cái.

“Mẹ cả ngày mắng con gái mình giống như mắng cẩu vậy, vãn bối cũng chỉ đành nhiều chuyện một chút thôi.”

Niếp Tiểu Thiến không khỏi buồn cười. Hóa ra là thay người phụ nữ của mình đau lòng, còn tính nợ lên đầu cha mẹ vợ.

Ai, con nhóc kia dù không có tiền đồ, cũng tìm được một người đàn ông

biết đau lòng cho nó… Mũi bà chua xót, bỗng nhiên có xúc động muốn khóc.

“Quên đi, quên đi. Nếu cậu đã muốn mang về nuôi, thì là chuyện của cậu,

tôi cũng lười quản.” Niếp Tiểu Thiến vẫy vẫy tay che giấu cảm xúc, “Gọi

cha mẹ cậu cuối tuần đến cầu hôn đi, đêm nay cậu ngoan ngoãn đuổi con

gái tôi trở về chỗ của nó đi, bằng không tôi cho cậu đẹp mặt.”

“Mẹ, mẹ thật sự muốn Kì Kì bị dọa chết ở nhà sao?” Âm Nhạc lạnh lạnh nói.

“… Oan nghiệt mà! Sao tôi có thể sinh ra đứa con gái không có dùng được thế này!”

“Kì Kì, cậu ở đây xem cái gì thế?”

Khi Minh Tú đi qua phía sau Kì Kì, chấn động. Kì Kì vội vàng chuyển hình ảnh đến phần mềm xử lý tài liệu, nhưng đã quá muộn.

Minh Tú vẻ mặt rúng động chỉ vào mũi cô, “Cậu...... Cậu......”

“Không phải cậu đi ăn trưa với bọn Tiểu Tử sao?” Kì Kì chột dạ.

“Hóa ra cậu tìm lý do không theo bọn này đi ăn cơm chúc mừng, là vì ở

đây làm loại chuyện mờ ám này?” Vẻ mặt Minh Tú vô cùng đau đớn.

“Cái gì chứ!” Kì Kì đập tay cô ấy, dùng sức xua đuổi. “Giữa trưa tớ thật sự có hẹn, vào sớm hơn cậu có 5 phút.”

Buổi sáng hơn mười giờ, Tiểu Tử điện thoại lên hẹn các cô giữa trưa cùng nhau đi ăn, xem như chúc mừng cô ấy gần đây mới thăng chức. Bởi vì dạo

này mọi người đều bề bộn nhiều việc, không có thời gian hẹn buổi tối,

đành phải tìm thời gian buổi trước ăn chúc mừng trước một chút. Kì Kì có việc cản lại, lần này chỉ có Minh Tú đi.

Lại nói, Tiểu Tử thăng chức là kiệt tác của Âm đại nhân.

Trước kia quan hệ truyền thông của công ty đương nhiên do bộ quan hệ xã

hội phụ trách, chẳng qua, nếu bên truyền thông có gọi điện tới, bình

thường vào đến chuyên án của ai thì do người đó tiếp, nếu không nữa thì

do Mã Cảnh San ra mặt, bộ quan hệ xã hội cũng không có cửa đối ngoại

thống nhất.

Trong mỗi lần hội nghị chủ quản, Âm đại nhân cho rằng công ty hẳn nên

thành lập một “Tổ quan hệ truyền thông”, chuyên phụ trách tiếp đón

truyền thông, chủ trì họp báo định kỳ, cùng sắp xếp các cuộc phỏng vấn

vân vân.

Tổ quan hệ truyền thông này không cần phải tách riêng, nhưng hiện đã có người kiêm nghiệm từ bộ quan hệ xã hội.

Cuối cùng, Tiểu Tử cùng bốn nhân viên trong bộ quan hệ xã hội hợp thành một cửa đối ngoại, tổ trưởng do Tiểu Tử đảm nhiệm.

Bởi vì tài ăn nói của Tiểu Tử linh hoạt, thái độ chuyên nghiệp, ngoại

hình xinh đẹp hào phóng, biểu hiện rất tốt trên truyền thông, tổng giám

đốc Tôn sau khi thấy cô vài lần trên tivi, vô cùng tán thưởng đối với

biểu hiện của cô.

Mã Cảnh San trơ mắt nhìn đám người trẻ tuổi tỏa sáng, cảm giác nguy cơ

trong lòng tăng lên. Nhưng cố tình đó đều là thủ hạ của chị ta, chị ta

lại lần nữa khổ nạn không nói được.

Ai có thể đứng trước tiêu điểm ống kính, người đó chính là con cưng của công ty, Mã Cảnh San rất rõ điểm này.

Hồng nhân (người nổi tiếng) của bộ quan hệ xã hội, trước mắt không phải

quản lý ngành là chị ta, mà là Tiểu Tử cùng tổ quan hệ truyền thông của

cô ấy. Ngay cả Tôn tổng cũng mở miệng khen người ta, Mã Cảnh San cũng

đành nhường cho vài phần

Vì thế, trước là tổ biên tập, giờ đến tổ quan hệ truyền thông, Âm Nhạc

chém xuống hai đao, cắt xuống hai cái lỗ hổng trên địa bàn của Mã Cảnh

San, cắt đến chị ta máu tươi đầm đìa.

Nghe nói quản lý Mã hiện giờ rất biết làm người, giao lưu kết thiện duyên, đối với ai cũng nice vô cùng.

Mà Kì Kì cho rằng, Âm đại nhân nếu thật sự muốn chỉnh ai đó, thì đích xác trước sau đủ quán triệt.

“Cậu......” Minh Tú nhẫn nhịn, sau khi về chỗ của mình xong, mới nhe

răng đè thấp tiếng gầm gừ. “Nói đi! Sao cậu lại xem hình mẫu thiệp cưới? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Kì Kì quẫn bách, ấp úng, “Thì...... cần đến.”

“Tớ biết chúng ta không phải anh em kết nghĩa gì, nhưng tốt xấu gì cũng

đã ở ‘Du Lượng’ làm việc với nhau lâu như vậy, trải qua bao nhiêu sóng

gió? Kì Kì cậu...... Ai! Thôi, thôi.” Minh Tú nặng nề thở dài, thành

công khiến Kì Kì có cảm giác tội ác.

“Ai nha, được rồi! Chỉ là...... Tớ muốn đính hôn. Nhưng cậu đừng nói ra ngoài vội, chờ thời cơ chín muồi tớ sẽ tự công bố.”

“Người nọ là ai?” Minh Tú lập tức hỏi.

Cô đương nhiên cảm giác được Kì Kì đang yêu đương, chỉ là cô nàng này mồm khóa chặt, không hỏi được gì cả

Vòng sinh hoạt của Kì Kì rất nhỏ, người khác phái cô ấy biết không nằm

ngoài mấy kẻ công ty, bản thân cô gần như cũng biết hết, nhưng không có

ai giống vậy. Tuy rằng trước kia cô ấy và Âm đại nhân có duyên cứu mạng, nhưng mà chỉ vừa nhắc đến anh ta Kì Kì liền sợ đòi mạng, sau đó ngoại

trừ mấy lần phỏng vấn, cũng không thấy bọn họ quen thuộc là bao, Minh Tú nói đùa vài lần, nhưng thật sự cũng không trông cậy cô ấy có thể thượng Âm đại nhân.

Rốt cuộc sẽ là ai? Minh Tú tò mò vô cùng.

“Thì.....