
vừa làm mà vừa là học sinh, tôi thật vất vả mới tìm được một quán vừa bán bánh ngọt cùng cà phê, anh vừa xuất hiện liền khiến tôi bị sa thải…”
Ô ô… Nói nói , Lê Hương Hương lại khóc lên, thậm chí còn đem nước mắt, nước mũi hướng ống tay áo hắn lau đi.
Ân, bẩn chết! Hạ Diễm khó chịu nhìn cô “Tôi không phải nói mất việc này còn việc khác sao?” Hắn bởi vì nước mắt của cô mà không kiên nhẫn.
“Công việc làm tại quán cà phê khó tìm nha!” Lê Hương Hương không ngại phiền nhắc lại một lần “Hơn nữa, bánh ngọt bán không hết tôi lại có thể mang về nhà…”
Kỳ thật câu cuối cùng mới là trọng điểm, giấc mộng trong công việc của cô là có thể đem bánh ngọt bán không được mang về nhà.
Hạ Diễm quay đầu nhìn Lê Hương Hương, có một loại cảm giác thất bại “Công việc cô làm chỉ là vì ăn bánh ngọt?”
Cô dùng sức gật đầu.
“Heo!” Bây giờ, hắn tuyệt không chút nào thông cảm với cô “Phụ nữ chính là như vậy chỉ biết sinh con không biết làm gì khác, chỉ biết an nhàn tình trạng hiện tại.”
Có ngu nữa cũng nghe được ra hắn đang chửi cô. Lê Hương Hương nhăn lại đôi mày “Anh nợ tôi một công việc!”
“Tôi sẽ thay cô tìm một công việc khác” Vì giải quyết phiền toái trước mắt, Hạ Diễm chỉ nghĩ được biện pháp này “Đồng thời có tiền phúc lợi cho nhân viên…”
“Tôi không muốn cái gì tiền phúc lợi, tôi chỉ muốn bánh ngọt…” Lê Hương Hương dẹt cái miệng nhỏ nhắn.
Hạ Diễm nhướng mắt “Cô có di động hay không?”
Lê Hương Hương gật gật đầu, từ trong túi rút ra một cái di động nhỏ nhắn xinh xắn, đưa tới trước mặt Hạ Diễm.
Hắn lập tức bấm bấm lên trên hiện lên vài con số “Tốt lắm, dãy số tôi ngay cái thứ nhất, cô ngày mai gọi điện thoại cho tôi.”
Tuy rằng hắn không rõ, vì sao chuyện rõ ràng không liên quan tới hắn, hắn lại giúp cô thu thập cục diện rối rắm?
Lê Hương Hương rốt cục nín khóc mỉm cười “Được, tôi ngày mai sẽ đi tìm anh.” Cô cười meo meo nói, xong nắm chặt điện thoại trước ngực .
Hạ Diễm hai tay để ở trong túi quần, nhìn Lê Hương Hương nín khóc mỉm cười tươi rói, trong khoảng thời gian ngắn nhưng lại cảm thấy có chút hoa mắt…
Đáng giận, hắn nhất định là uống lộn thuốc, mới có thể đưa cho cô số điện thoại di động của hắn.
“Tôi đi đây” Hạ Diễm mau chóng nói, khẽ nhìn hai má phấn nộn kia, nếu tiếp tục như vậy, hắn sợ đầu của chính mình sẽ trở nên đơn giản giống như cô.
“Bye bye” Lê Hương Hương cười híp mắt, không nghĩ sẽ nhanh chóng tìm lại được công việc, hắc hắc, trở về không sợ bị lão ba nói này nói nọ nữa.
Lê lão ba tuy rằng không phải cái đại phú hào gì, nhưng từ sau khi ông đem bán lão gia Điền, mở một công ty, ít nhiều gì cũng xâm nhập đứng hàng thứ tiểu phú bảng*.
(*tức là danh sách những người giàu có)
Chỉ tiếc bạn già đi sớm*, hơn nữa bốn cô con gái cũng không ai có tư tưởng trở thành người thừa kế công ty ông, ông một lòng hy vọng sau khi con gái gả đi, sẽ có con rể thừa kế công ty của ông, bằng không liền sinh đứa cháu, bồi dưỡng trở thành người thừa kế.
(*vợ của Lê lão gia)
Ông đã tính toán rất kỹ càng, nhưng con gái của ông lại luôn làm trái lời ông nói, hại kế hoạch của ông bị chết non.
Không được! Ông nhất định phải tìm một cơ hội, làm cho kế hoạch thành công!
Hôm nay, khó thấy được con gái lớn Lê Hương Hương về sớm, tuy rằng hốc mắt hồng hồng, nhưng khóe miệng lại tươi cười.
“Hương Hương, con hôm nay như thế nào về nhà sớm như vậy?” con gái lớn của ông cũng là một trong những người kì quặc, rõ ràng có bằng cấp đại học, cố tình yêu thích chui vào quán cà phê, chỉ vì thích thú với bánh ngọt bán thừa mỗi ngày của quán cà phê.
“Con bị nữ quản lý fire!” Lê Hương Hương nhắc tới không khỏi thương tâm, biểu tình trên mặt có chút suy sụp xuống.
“Như vậy a!” khóe miệng Lê Lão ba lại khẽ giương lên “Thế nào con như vậy không phải thất nghiệp? Vừa vặn, con tới công ty ba làm…”
“Không cần” Lê Hương Hương một ngụm từ chối, nắm bánh bích quy trên bàn liền bỏ vào miệng.
Con gái nhiều lần cự tuyệt, làm cho Lê Lão ba có chút khổ sở “Con biết là gia đình chúng ta không cho phép có người làm sâu gạo, nhìn xem em của con, chúng nó…”
“Con biết, con biết.” Lê Hương Hương hai má phúng phính.
“Nhưng ba già không ngại con làm sâu gạo.” Lê Lão ba cười hắc hắc.”Chỉ cần con lập tức kết hôn, sau đó sinh cho ba đứa cháu…”
“Ba già à, con cũng muốn lập gia đình nha!” Lê Hương Hương mắt to tròn chớp chớp “Con nghĩ gả cho đầu bếp làm điểm tâm ngọt, cho nên con mới có thể cố gắng tìm công việc tại quán cà phê!”
Con gái cuộc đời không có chí lớn, đột nhiên Lê Lão ba có chút xúc động “Hương Hương, gả đầu bếp thực vất vả …”
“Làm sao sẽ thế? Anh ta sẽ làm điểm tâm cho con ăn.”Ba già một chút cũng không hiểu tâm tình của cô.
“Kỳ thật ba già cũng có một người tốt cho con chọn…” Lê Lão ba từ sau lưng lấy ra ảnh chụp “Đây là con một người bạn của ba già, anh ta kinh doanh một chuỗi tập đoàn thực phẩm, anh ta so với đầu bếp lợi hại hơn, mỗi ngày đều chế tạo đủ loại kiểu dáng điểm tâm, đồ ăn vặt…”
“Thật vậy chăng?” Lê Hương Hương một bộ dáng có chút hứng thú, “Giống điện ảnh Johnny Depp『nhà máy chocolate 』, mỗi ngày đều phải làm rất nhiều, rất nhi