Pair of Vintage Old School Fru
Ân Tình Mong Manh

Ân Tình Mong Manh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323012

Bình chọn: 8.5.00/10/301 lượt.

ong lòng anh . Không ngờ Ái Vân yêu Nguyên Tân đến thế.

- Vậy em định thế nào ?

- Anh còn yêu em chứ ? - Ái Vân trả lời anh bằng câu hỏi đột ngột.

- Anh... - Tùng Nam ngắc ngứ.

Ái Vân cúi đầu :

- Em xin lỗi . Thật ra, em có là cái gì đâu mà lại bắt anh quan tâm đến em như thế . Em chỉ là một người đàn bà tầm thường đến phát chán . Vậy mà chẳng chịu biết mình.

Ái Vân đứng lên.

- Xin lỗi đã làm phiền anh.

Cô mở bóp lấy tiền để lên bàn.

- Trả giùm em . Cám ơn.

Và cô bỏ đi thật nhanh . Giữa con phố đông người, cô vẫn nghe tiếng bước chân của anh vang lên sao mà lẻ loi, sao mà tội nghiệp đến thế . Nước mắt ở đâu bỗng dưng ứa ra, dầu cô đã nhủ lòng: "không được khóc . "

Bất chợt một bàn tay níu lấy vai cô . Ái Vân ngỡ ngàng khi nhận ra Tùng Nam.

- Ái Vân ! - Giọng anh khàn đục - Khi em hỏi anh câu đó, em biết anh nghĩ gì không.

Anh nhìn thật sâu vào mắt cô . Ái Vân im lặng . Anh mỉm cười tiếp tục.

- Rằng không biết anh có đủ sức lấp đi khoảng trống trong lòng em không, khi mà tình cảm em dành cho Nguyên Tân quá lớn ? Xin lỗi Ái Vân . Em luôn là người con gái mà anh yêu thương . Nhưng rất tiếc là anh không thể.

Ái Vân chậm nước mắt :

- Thật ra, em cũng quá hồ đồ nên xúc phạm đến anh . Chẳng qua em chỉ vì muốn cho Nguyên Tân đau khổ mà thức tỉnh . Nhưng có lẽ em mới là người phải thức tỉnh trước . Phải quên anh ấy thôi.

Tùng Nam nắm tay cô :

- Giá như đừng có chuyện Kỳ Cương, anh sẽ không ngần ngại thử cho mình một cơ hội . Tiếc là gia đình anh đã nợ gia đình em quá nhiều.

Ái Vân khẽ khàng rút tay về.

- Dường như phải có duyên mới có nợ với nhau được . Anh có nghĩ như vậy không ?

Tùng Nam gật nhẹ.

- Thôi mình về nhé.

Cả hai sánh vai nhau . Người ngoài không hiểu có thể nghĩ họ là một cặp tình nhận đẹp đôi và hạnh phúc . Ái Vân thoáng thấy một chút tiếc nuối . Nếu ngày xưa Tùng Nam ngỏ lời thì có lẽ mọi chuyện đã khác đi nhiều . Cô len lén nhìn anh . Không biết anh nghĩ gì mà đôi mày anh nhìn lại ghê thế.

Hai người đàn ông đứng đối diện với nhau . Cả hai đều căng thẳng vì không đoán được suy nghĩ của người đối diện . Nhưng nét mặt của Tùng Nam có phần dịu hơn, vì anh là người chủ động.

- Chúng ta vào quán nói chuyện nhé.

Tùng Nam đề nghị.

- Thôi được . - Nguyên Tân đồng ý.

Hai ly cà phê được mang ra . Tùng Nam bắt đầu câu chuyện . Anh nâng ly của mình.

- Mời anh.

Nguyên Tân cũng nâng ly đáp lễ.

- Cám ơn.

- Tôi biết anh đang băn khoăn về cuộc gặp gỡ này - Tùng Nam nói một cách thân trọng - Tôi xin nói trước là tôi gặp anh chỉ vì thiện ý.

Nguyên Tân ngưng nói để dò xét thái độ của Nguyên Tân . Nhưng Nguyên Tân vẫn giữ bộ mặt kín bưng . Tùng Nam đành nói tiếp :

- Tôi nghe Ái Vân nói anh đã ký đơn ly hôn . Không biết anh đã suy nghĩ kỹ chưa ?

Nguyên Tân cười nhẹ :

- Tôi đâu phải là con nít.

Bất chợt, anh nhìn vào mắt Tùng Nam :

- Tôi nghĩ điều đó làm anh hài lòng mới phải chứ ?

Tùng Nam không chút bối rối :

- Trước kia thì có thể . Nhưng bây giờ thì không.

Nguyên Tân nhíu mày ánh mắt anh như ngầm hỏi : "Tại sao?"

Tùng Nam nhấp một ngụm cà phê.

- Đơn giản là cô ấy không yêu tôi - Anh nói.

Nguyên Tân cười lớn :

- Hình như anh đang vờ vĩnh với tôi . Tôi không ngại khi nói là vì anh mà chúng tôi chia tay nhau đấy.

Tùng Nam sửng sốt :

- Sao lại vì tôi ? Anh đừng nói như thế chứ.

Nguyên Tân cố giấu vẻ khó chịu :

- Nói ra điều đó thật không dễ chút nào . Nhưng sự thật là tôi đã thua anh.

Tùng Nam nóng nảy :

- Tôi...

Nguyên Tân đưa tay ngăn lại :

- Để tôi nói hết . Vì tôi cũng cẳng muốn mang mãi một nỗi hận lòng, nó khó chịu lắm.

Nguyên Tân bậm môi, hít một hơi dài :

- Ngay từ khi gặp Ái Vân lần đầu tiên, tôi đã thấy cô ấy đúng là mẫu người tôi mơ ước . Tôi thật sự không biết giữa anh và Ái Vân có mối quan hệ mật thiết như thế nào . Nhưng ngay đêm tân hôn, cô ấy đã làm tôi bẽ mặt . Hóa ra trong phút giây thiêng liêng nhất của đời con gái, cô ấy đã không quên được anh . Cái tên Tùng Nam bật ra khỏi bờ môi cô ấy làm tôi thấy lòng mình chết lịm . Tôi đã phải trải qua những tháng ngày đấu trang tư tưởng dữ dội mới có thể bỏ qua chuyện đó được . Thế rồi anh lại đột ngột trở về, ác nghiệt thay cái cảnh quyến luyến tiếc nuối của hai người, tôi lại tận mắt chứng kiến . Để rồi sau một cuộc cãi vã, chúng tôi mất đi một đứa con . Điều đó làm Ái Vân giận dỗi rồi lạnh nhạt với tôi . Nói trắng ra tôi đã quá mệt mỏi với cuộc hôn nhân như thế này . Tôi xin được rút lui . Mà anh thì... không nên bỏ lỡ một cơ hội như vậy, Ái Vân dẫu sao vẫn rất trân trọng anh.

Tùng Nam chớp mắt . Điều Nguyên Tân nói quả là bất ngờ đối với anh . Nhưng nó có còn ý nghĩa gì nữa đâu, khi Ái Vân hết sức khổ sở vì mất Nguyên Tân.

- Tôi đã nói là nếu Ái Vân yêu tôi, tôi chăng phải cất công đến đây . Mối tình thầm lặng của hai chúng tôi ngày xưa đã thật sự chết rồi . Ái Vân bây giờ là vợ của Nguyên Tân . Sao anh cứ cố chấp, không mơ cho gia đình mình một con đường thoát vậy ? Thật ra, anh chỉ tự huyền hoặc mình . Tôi xin anh . Anh đừng tự làm khổ mình và k