
đều là do hắn giữ lại một đám râu rậm rạp, mới làm cho cô lầm tưởng hắn có chút già.
Vốn là đang ngủ Kaka đột nhiên ngẩng đầu lên, cô vẫn còn cảm thấy kỳ quái nó làm sao vậy không bao lâu sau, cửa liền bị người mở ra. Irapa đẩy cửa ra đi vào. Cô sợ hết hồn, vội vã đem hình nhét về trong túi, giống như bị người bắt được quả tang khi làm chuyện xấu. Ừ, được rồi, thật sự là cô dấu riêng hình của hắn.
Có chút chột dạ vội vàng đứng dậy, Sơ Tĩnh múc thêm một chén canh nóng nữa, sau đó đem bánh bí đỏ nướng đẩy tới chỗ ngồi hắn bình thường sẽ ngồi.
"Irapa, tôi nấu ít đồ, nhân lúc còn nóng ăn nhanh đi."
Hắn gật đầu, trước cởi xuống áo khoác, rửa tay, lúc này mới bước đến chỗ ngồi của mình ngồi xuống.
Cô có chút khẩn trương, vội vàng đứng dậy, qua một lúc lâu, mới ngồi trở lại bên cạnh bàn, cúi đầu giả vờ nhìn bản bút ký đặt mở ra trên bàn ; quyển sách này thật ra thì cũng là cô lấy trên giá sách của hắn lúc trước, nhưng hắn sau đó cũng không hề vẻ muốn lấy lại.
Nghĩ kĩ lại, hắn thật sự là người rất tốt, cô cũng thật sự có điểm hỏng bét.
Không nhịn được liếc trộm người đàn ông ở trước mắt một cái,Sơ Tĩnh thầm nghĩ.
Chẳng lẽ nguyên nhân hắn lên núi sống , cùng vết sẹo trên mặt hắn có liên quan?
Mặc dù hắn giữ lại râu ria che vết sẹo trên mặt, nhưng bộ râu này dáng dấp cũng không chỉnh tề, hơn nữa cũng không phải tất cả sẹo, cũng có thể bị râu mép của hắn che kín, những vết nhăn nhúm kéo dài xuống, biến mất ở trong cổ áo của hắn, đó là một vết phỏng Cô kéo về tầm mắt, có chút ngạc nhiên, nhưng vẫn không dám loạn hỏi. Hắn ăn xong thức ăn, cô chủ động đứng lên giúp một tay dọn dẹp rửa sạch đồ ăn, vừa mới cầm chén thả lại trên giá gỗ, xoay người lại đã nhìn thấy hắn ở trên đầu giá sách, cầm một ít lon đồ tới đây
Đó là thứ già đó hắn mới khuấy ngày hôm qua, sau đó lại hắn đem vật kia rót vào bình sứ, lúc ấy cô từng tò mò hắn đang làm cái gì, nhưng sau đó vội vàng đi lấy nước, sau khi trở lại lại bắt đầu nấu cơm, liền quên hỏi.
"Cái này cho cô." Hắn đem lọ kia đưa cho cô, chỉ chỉ về phía mặt của cô, "Xoa,xoa."
"Di? Cho tôi sao?" Cô đưa tay nhận lấy, cúi đầu xem xét, trong bình sứ đó có một thứ chất lỏng dạng cao đặc màu trắng sữa, ngửi ngửi thấy có mùi thơm của dược thảo cùng sữa dê
"Đây là cái gì?" Cô ngẩng đầu, nghi hoặc nhìn hắn.
“Xoa mặt ." Hắn chỉ vào mặt của mình, sau đó chỉ về phía mặt của cô.
Cô vẫn là không hiểu.
Hắn dứt khoát trực tiếp đưa tay múc một ít chất lỏng trong đó, trực tiếp bôi ở trên mặt mình, lặp lại: "Mặt."
"Oh, mặt, tôi hiểu rồi, đây là xoa mặt hay sao?" Cô bừng tỉnh hiểu ra, đem lon bỏ lên trên bàn, học hắn lấy ra một ít, dùng lòng bàn tay xoa đều, mới bôi đến trên mặt.
"Giống như vậy sao?"
"Không sai." Hắn gật đầu. Cô nở nụ cười xin lỗi. Hắn cũng nâng khóe miệng lên theo. Những ngày này, thật sự xảy ra quá nhiều chuyện, cô căn bản không nghĩ đến bảo vệ làm da quá mức khô ráp của mình, nhưng hắn lại nghĩ tới, còn đích thân tự tay làm loại sữa dưỡng này cho cô.
Sơ Tĩnh nhìn người đàn ông trước mắt này, trong lòng có chút cảm động.
Sữa dưỡng hắn thoa lên mặt cũng không đều có chút còn dính ở trên râu.
Cô biết, hắn bình thường là hoàn toàn không cần loại vật này .
Hắn là đặc biệt làm vì cô.
Bất giác, cô mỉm cười giơ tay lên, giúp hắn lau đi lớp sữa dính trên râu.
Hắn sửng sốt một chút.
"Râu mép của anh bị dính sữa." Cô mở miệng cười giải thích, đem sửa còn dính trên ngón tay cho hắn nhìn, "Nhìn này, dính vào rồi."
Hắn nhìn sữa dính trên ngón tay cô, lại một lần nữa giương lên khóe miệng.
Nhìn gương mặt hắn mang theo nụ cười, không biết xung động ở đâu ra, cô nâng cao tay, đem sữa dính trên ngón tay bôi trở về trên gương mặt thô lỗ của hắn, bởi vì năm này tháng nọ đều ở trên núi cao, da của hắn hết sức thô ráp, so với cô càng cần dưỡng nhiều hơn. Hắn cứng đờ cả người.
"Đừng động." Cô cố nén cười nói: "Để cho tôi giúp xoa giúp anh, đừng lãng phí."
Hắn không hề động, chẳng qua là càng thêm trở nên cứng ngắc.
Cô không hề chú ý nhiều, chẳng qua là thoải mái đem sữa xoa lên trên phần mặt không hề râu của hắn, gò má cao, trán của hắn, sau đó là lỗ tai.
Cô cảm giác được mạch đập phía sau tai hắn .
Tầm mắt của cô lơ đãng nhìn đói diện cùng hắn, gần như ngay lập tức, đến lúc này thì cô mới đột nhiên phát hiện, động tác này đã quá mức thân mật, vượt qua giữa giới hạn bạn.
Người đàn ông trong nhà quá nhiều, cô lại từ nhỏ đã sống cùng một đám em trai, em gái, đối với cô mà nói là chuyện rất bình thường, nhưng đối với hắn thế nhưng lại không phải vậy.
Hắn rất cứng ngắc, rõ ràng không hề thói quen bị người khác đụng vào.
Hắn nhìn cô, mắt nhìn cũng không chớp, giống như ngay cả hô hấp cũng ngừng.
Bất giác , cô dừng tay lại động tác, nhưng không có cách nào đem tay từ trên tai vành lạnh như băng, thế nhưng lúc này bắt đầu nóng lên dời đi.
Nhịp tim tăng nhanh một cách lạ thường, nụ cười của cô, chậm rãi biến mất ở trên môi. Tầm mắt của hắn nóng bỏng như thế, một đôi mắt u ám, giống như dấy lên ngọn lửa cháy bỏng, cô có thể nhìn thấy mình đang ở trong đó, ở bên trong đám lửa cháy bừn