XtGem Forum catalog
Anh Chàng Xấu Tính

Anh Chàng Xấu Tính

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323420

Bình chọn: 8.5.00/10/342 lượt.

n mắt ngạc nhiên, muốn bước về phía trước giúp đỡ Hoa Lạc Lê. Nhung

rất nhanh, chỉ một giây sau, Hoa Lạc Lê đã tự mình đứng dậy, cô dường như có

một sức mạnh vô cùng vô tận, một lần nữa ôm bó hồng lên, tiếp tục bước về phía

biệt thự Hoàng tử.

Hàn Ân Châu nhìn thấy một vệt đỏ lờ mờ trên nền tuyết trắng, nghĩ rằng đó là

cánh hoa hồng rụng ra. Cô đột nhiên cảm thấy thích hoa hồng đến thế, đặc biệt

thích mà không có lý do.

Ngây ngất!

Cô vội vàng lao lên phía trước. Đột nhiên mưa tuyết lại ập xuống.

Trời! Sao lại mưa nữa.

Thật là...

Hàn Ân Châu trợn tròn mắt không dám tin, lăn kềnh trên tuyết - màu hồng mờ mờ

in trên tuyết lúc trước cô thấy không phải là cánh hoa hồng như cô vừa nghĩ -

mà là máu.

Trên đường, những dấu chân xiêu vẹo in trên tuyết, một bước đúng, một bước hụt,

cô độc kéo dài ra mãi xa....

Nước mắt run rẩy rơi từ khóe mắt, lăn dài.



Hàn Ân Châu nói với Kim Xảo Tuệ biết người con gái bí mật tặng hoa hồng cho Hàn

Tử Hiên là Hoa Lạc Lê.

Kim Xảo Tuệ vui vẻ cười váng lên.

“Hàn Ân Châu, cậu chờ xem. Tớ sẽ tặng hoa hồng cho Hàn Tử Hiên. Tớ muốn cho tất

cả mọi người đều biết người tặng hoa là tớ.”

Hàn Ân Châu kinh ngạc nói: “Không được đâu. Thật ra tớ thấy chúng ta mới là mặt

dày vô liêm sỉ. Hoa Lạc Lê mới thực sự yêu Hàn Tử Hiên. Chúng ta đã quá ích ki

khi hùa vào với nhau dựng chuyện nói xấu đối thủ. Như thế không xứng đáng với

tình yêu của anh Tử Hiên.”

“Ân Châu, cậu nói linh tinh cái gì thế. Cậu mở to mắt ra, nhìn lại đi, mĩ nhân

xứng với Hàn Tử Hiên không phải là Hoa Lạc Lê mà là Kim Xảo Tuệ. Cậu cứ đợi sẽ

thấy.”

“Tớ nghĩ chúng ta sai rồi.”

“Đủ rồi, Hàn Ân Châu, không phải cậu bị điên rồi đấy chứ, tự nhiên vô duyên vô

cớ đi bênh vực kẻ thù của chúng ta. Làm thế nào Hoa Lạc Lê lại được yêu Hàn Tử

Hiên. Chúng ta yêu lại không được hả? Ái tình vốn là loại tình cảm ích kỉ nhất.

Không có điểm kết thúc, mãi mãi không có kết cục cuối cùng. Tớ không bao giờ

cam tâm dừng lại ở đây, tớ muốn chiến đấu đên cùng. Ngày mai cậu sẽ thấy. Đợi

đến ngày mai, cục diện sẽ biến đổi rất lớn.”

Kim Xảo Tuệ nói xong, đắc ý cười vang.

Hoa

Lạc Lê nằm viện một tuần.




Không ai biết ai đã đưa cô vào bệnh viện.



Không ai biết rút cuộc đã xảy ra chuyện gì, không ai

biết…




Sau khi thấy Hoa Lạc Lê lặng lẽ

rời đi, để lại tám trăm chín mươi bảy bông hồng xuống chân tường phía cổng sau

của biệt thự Hoàng tử, Kim Xảo Tuệ mới xuất hiện.

Kim Xảo Tuệ tháo lớp giấy lụa bọc hoa cũ, thay giấy bọc hoa mới, đặt bó hoa

“mới” dựa lên cánh cổng.

Gia nhân của biệt thự Hoàng tử thức dậy từ sáng sớm, nhìn thấy một cô gái trong

tay là bó hoa hồng, đứng lặng trước gió, ai ai cũng vô cùng ngạc nhiên.

Toàn học viện truyền tai nhau tin đồn kinh thiên động địa, hóa ra nữ sinh bí

mật tặng hoa cho Hàn Tử Hiên từ trước tới nay là Kim Xảo Tuệ. Thật kiên trì và

bền bỉ, Kim Xảo Tuệ có chết cũng không từ bỏ, tình yêu sâu sắc của cô ấy nhất

định sẽ cảm động tới Thượng đế.

Lúc Kim Xảo Tuệ ôm bó hồng lớn trang hoàng lộng lẫy tặng cho Hàn Tử Hiên, anh

nhận lấy và nói cảm ơn, khuôn mặt anh cười lạnh lùng. Cô đắc ý đi xuống, ngang

qua cầu thang lại chạm mặt Hàn Tử Ngang.

Anh ta nhìn cô lạnh lùng, còn mỉa mai:

“Cô thật kiên trì, mạnh mẽ như loài hoa hồng này. Tôi muốn thỉnh giáo cô, phải

chăm bón cho hoa hồng như thế nào thì chúng mới có thể sinh trưởng mạnh được

như thế này.”

“Tôi không có phân bón hoa nhưng tôi có thuốc độc, thuốc độc sẽ giểt chết tình

yêu của Hoa Lạc Lê và Hàn Tử Hiên, khiến Hoa Lạc Lê một lòng một dạ đi theo

anh.” Kim Xảo Tuệ trơ trẽn nói.

Hàn Tử Ngang bị sốc, cảm thấy choáng váng bởi vì Kim Xảo Tuệ vừa dúi vào tay

anh gói thuốc, thầm thì dặn dò: “Đem thuốc trừ sâu này rắc lên hoa hồng, Hoa

Lạc Lê sẽ hết cơ hội với Hàn Tử Hiên. Và anh có thể quang minh chính đại ở bên

cạnh cô ta. Thứ tôi muốn là Hàn Tử Hiên, chúng ta liên thủ, đôi bên cùng có

lợi. Yên tâm, tôi sẽ canh chừng Hàn Tử Hiên cẩn thận.”

Hàn Tử Ngang cắn chặt môi, đôi mắt đen cuộn trào những đợt sóng dữ dội, cơn

sóng này cứ điên rồ dâng lên như những con sóng thủy triều trên biến, từ từ áp

đảo anh...

Trọn một đêm anh rơi vào trạng thái mất ngủ, có lúc lơ mơ thiếp đi nhưng không

hề ngủ sâu. Cả đêm anh nắm chặt gói thuốc trừ sâu trong tay, căng thẳng không

thể ngủ nổi. Cứ chìm vào giấc ngủ, anh lại gặp ác mộng.

Anh ngồi trên giường, ánh trăng trắng nhợt từ cửa sổ chiếu lên khuôn mặt xanh

xao. Anh tự cảm thấy mình như bị ma quỷ xui khiến đến phát điên, rồi nhảy ra

khỏi giường, vùng dậy lao vào màn đêm.

Nửa đêm, vạt hoa hồng đang khép cánh ngủ yên dưới ánh trăng đợi thời khắc bình

minh. Dưới ánh trăng, tuyết trên đất, sương trên cánh hoa thuần khiết đến mức

người ta phải suýt xoa ca ngợi.

Trong không khí dậy lên hương thơm của hoa hồng ngào ngạt. Cảm giác như trong

hương hoa ẩn chứa tình yêu sâu nặng.

Hàn Tử Ngang ngồi giữa những luống hoa, cẩn thận hít hà mùi hương của nó. Anh

đưa tay vun đất bị rời ra ở mấy gốc hoa, đắp lại cẩn thận. Bàn tay thon dài của

anh chạm