
y được không!”
“Chúng mình đều hy vọng cậu vui vẻ, không cần vì loại người này mà khổ sở nữa….” Giang Tú vi cũng nhịn không được nước mắt chảy xuống, nữ nhân vật chính trong bi kịch không khóc mà ngược lại bạn tốt của nàng đều khóc.
Hát xong ca khúc kia, Hà Tĩnh Đình buông microphone, cũng buông xuống hy vọng cuối cùng, mỉm cười nói:” Các cậu không cần quá lo lắng, cho dù anh ấy không thương mình, về sau mình sẽ tìm một nam nhân yêu mình, thế giới lớn như vậy, mình tin tưởng cuối cùng cũng có thể tìm được một người như vậy.”
“Đó là đương nhiên! Nam nhân cưới được Tĩnh Đình của chúng ta là người không biết có bao nhiêu may mắn?”
“Cố lên, nữ nhân nên yêu chính bản thân mình nhiều hơn, không cần vì loại nam nhân bại hoại kia mà rơi thêm nước mắt nữa!”
Tình bằng hữu ấm áp vây quanh Hà Tĩnh Đình, nàng như thế nào còn có thể cảm thấy buồn?
Nàng là một người may mắn, từ trước đến bây giờ đều là vậy, như thế nào còn có thể oán than đây?
Sau khi lau khô nước mắt, Lâm Ấu Chân đề nghị nói:” Ba người chúng ta, mặc kệ ai kết hôn trước, người còn lại sẽ làm phù dâu, Tĩnh Đình cậu cũng có trách nhiệm, nói không chừng mình hoặc Tú Vi sẽ kết hôn trước, cho nên cậu phải thật khỏe mạnh kiên cường không thể trở nên suy yếu, nếu không như thế nào làm phù dâu?”
“Cho mình thời gian, mình sẽ tuân thủ ước định, mình chờ tin mừng của các cậu.” Hà Tĩnh Đình thực nguyện ý vì bằng hữu mà làm một chút gì đó, hy vọng các nàng tình yêu đơm hoa kết trái, thế giới này nên có một ít kết cục vui vẻ hạnh phúc, nàng tin tưởng sẽ có, tuy rằng không hy vọng ở chính trên người nàng.
“Được, một lời đã định!” Giang Tú Vi nín khóc mỉm cười, ba người từ nay về sau có ước định, bất luận đang ở nơi nào, đều phải bảo trọng chính mình, mới có sức để tùy thời mà tìm kiếm hạnh phúc a.
Sau khi hủy bỏ hôn lễ, Từ Bồi Nghị bị cha mẹ nuôi gọi đến mắng một trận, hắn bị mắng đến đầu rơi máu chảy nhưng lại cam tâm tình nguyện, nếu Hà Tĩnh Đình cũng có thể mắng hắn như vậy thì tốt rồi, đáy lòng hắn cũng sẽ không có đau như vậy.
Mắng chửi liên hồi, Từ Hoài Niệm cùng Hoàng Ngàn Doanh nói hết lời để tìm nguyên nhân nhưng Từ Bồi Nghị thủy chung không chịu nói ra, bí mật phải được giữ hoàn toàn, vạn nhất tin tức truyền đi ra, đối với Hà Tĩnh Đình cùng người nhà nàng lại một lần nữa phải chịu đả kích lớn.
Nghĩ đến nàng sẽ phải gặp đủ mọi áp lực, ngực hắn chịu một trận co rút đau đớn, tự trách mình tạo thành trận bi kịch này, hận chính mình không thể thay nàng làm được việc gì, hắn gây cho nàng trừ bỏ thương tổn còn có cái gì?
“Con không chịu nói sao? Ta nói cho con biết, nếu là vì cái nữ nhân họ Nhan kia, ta tuyệt đối không thừa nhận nàng là con dâu, đến cửa cũng đừng mong bước vào!” Hoàng Ngàn Doanh dựa vào giác quan thứ sáu, chuẩn xác đoán ra nội tình.
Từ Bồi Nghị cúi đầu không nói, Hoàng Ngàn Doanh nhìn ra được thái độ kiên quyết của hắn, bỏ lại thêm một câu:” Thẳng thắn mà nói, ta cũng không có thích Hà Tĩnh Đình bao nhiêu, nhưng là ta càng chán ghét Nhan Tư Gia, nữ nhân kia vì đạt được mục đích mà không từ mọi thủ đoạn, chính con nên cẩn thận tốt một chút!.”
Từ Bồi Nghị cũng biết trong lời mẹ nói có đạo lý, nhưng hiện tại có nói cái gì thì cũng đều quá muộn, đứa nhỏ qua từng ngày sẽ lớn lên, chẳng lẽ muốn bóp chết cái tiểu sinh mệnh kia sao?
Bởi vậy, hắn chỉ có thể tiếp tục giải thích:” Ba, mẹ, thực xin lỗi.”
“Con trở về đi, thời gian tiếp theo tốt nhất nên có điểm an phận, đừng làm trò cười nữa.” Từ Hoài Niệm không giống như vợ, đầu tư nếu như bất lợi cũng chỉ có thể tận lực giảm thiệt hại mức thấp nhất.
“Con biết, con sẽ cẩn thận.”Từ Bồi Nghị lại ci đầu thật sâu, nếu có cơ hội, hắn cũng muốn đối với người thân bạn bè Hà gia làm như vậy, chỉ sợ dù hắn có quỳ xuống cũng không nhận được tha thứ.
“Chính mình có chừng mực là tốt rồi.” Hoàng Ngàn Doanh lắc đầu, cố ý cảm khái nói:” Lần trước đến Chương Hóa ăn tiệc đính hôn kia, kỳ thật tư vị rất tốt, người ở đó lại nhiệt tình như vậy, ta như thế nào lại đột nhiên nhớ đến Tĩnh Đình tiểu cô nương này…..”
Từ Niệm Hoài cũng đồng cảm, đối với vợ nói:” Đúng rồi, nhà bọn họ khoai lang còn không có thuốc kích thích, bác sĩ nói khoai lang ở đó ăn rất là tốt, đáng tiếc bây giờ muốn ăn cũng không được.”
Trong lời nói của cha mẹ nuôi, Từ Bồi Nghị đều nghe vào tai, cũng đau ở trong lòng.” Thực xin lỗi, con đi về trước.”
Đi ra khỏi cổng của biệt thự Từ gia, đã là hơn mười một giờ, từ trước hắn đến ăn cơm đều là chín giờ liền cáo lui, đêm nay bởi vị trận mắng kia mà đặc biệt lâu hơn, tuy rằng hắn cũng tự trách lại thêm đau lòng, cũng không chán ghét loại ở chung này, được nhân nuôi mười tám năm, vẫn là lần đầu tiên cảm thấy bọn họ thực sự là người thân của hắn, mới có thể mắng hung như vậy.
Bỗng nhiên điện thoại rung, nguyên lai là tin nhắn đến từ bạn tốt của hắn Lưu Trọng Dương, tin nhắn vết ngắn:” Còn chống đỡ được không? Có rảnh trở về đây giải sầu, mình cam đoan sẽ cho cậu một trận ra trò.”
Hắn nhìn mấy dòng tin kia, lộ ra cười khổ, đây đã là lần thứ hai, Lưu Trọng Dương thông qua báo