Teya Salat
Anh Là Đồ Khốn Nhưng…..em Yêu Anh

Anh Là Đồ Khốn Nhưng…..em Yêu Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324761

Bình chọn: 8.00/10/476 lượt.

ng mảnh thuỷ

tinh đó ra, hốt hoảng nói:

- Nguyệt, tỉnh lại đi, bọn chúng ngất

xỉu hết rồi, bà muốn giết người sao? Bà tỉnh lại đi, đây không phải là

bà – Nhỏ lay lay vai của nó.

Thấy ánh mắt của nó vẫn không thay

đổi, vẫn một mực giật lại mảnh thuỷ tinh, nhỏ dùng hết sức tát cho nó

một cái. Nó chớp chớp mắt nhìn nhỏ rồi lấy tay xoa xoa mặt:

- Chuyện gì vừa xảy ra vậy? Nhỏ nghe thấy nó hỏi câu đó thì thở phào nhẹ nhõm, đỡ nó đứng dậy rồi quay sang nói với Gia Long:

- Anh xử lí tàn cuộc đi nha, em với nó vào phòng ngồi trước à – Nhỏ mệt mỏi nói.

- Ừ – Gia Long gật đầu, vẫn còn khá ngạc nhiên khi chứng kiến nó xử lí

hai tên kia, anh tò mò lắm nhưng vì nhỏ đã nói trước là không được hỏi

nên cũng đành im lặng, có gì sẽ hỏi nhỏ sau.

Nó đi đến đặt phòng

xong rồi dẫn nó vào, còn anh thì kêu người xử lí tàn cuộc rồi cũng theo

hai đứa nó vào phòng ngồi. Khi đã yên vị ngồi xuống ghế, nhỏ bảo người

phục vụ mang đến một ít thuốc sát trùng, bông gòn và băng keo cá nhân,

nó ngạc nhiên hỏi nhỏ:

- Bà cần những thứ đó làm gì?

- Bà

nhìn tay bà với tay tui đi, cũng phải băng lại chứ – Nhỏ thở dài – Bà

không nhớ chuyện gì vừa xảy ra sao? Ít nhất cũng phải có chút ấn tượng

chứ?

- Tui vẫn còn nhớ một chút, tui lại bị như vậy nữa rồi nhỉ? Đã ba năm rồi, không ngờ tui lại bị như vậy một lần nữa –

Nó cười buồn – Tui có lỗi với bà quá.

- Lỗi phải gì chứ? Lúc nãy là bà chỉ tức giận quá thôi, đừng nghĩ về

chuyện đó nữa, bà sẽ không rơi vào tình trạnh đó nữa đâu, đừng nghĩ ngợi gì nhiều hết

- Ừ, tui cũng hy vọng vậy, hihi – Nó mỉm cười vui vẻ nhưng nhỏ biết trong lòng nó đang rối rắm lắm.

Nhận lấy đồ từ tay người phục vụ, nhỏ băng bó cho nó rồi nó băng bó cho nhỏ. Xong xuôi, ba người ngồi uống rượu đến khuya.

Còn phần của hắn, sau khi chở Tuyết Lan về nhà, hắn nhanh chóng về nhà để

hỏi nó rõ ràng về chuyện lúc chiều, nào ngờ lúc về thì không có ai ở nhà hết, chỉ có mảnh giấy Gia Long để lại nói rằng bọn nó đi chơi và anh

khuyên hắn không nên phiền nó trong lúc này. Hắn chán nản bỏ lên lầu làm việc. Lúc chiều khi hắn đang dọn dẹp thì nghe có tiếng vật gì đó vỡ,

hắn vội chạy lên xem, nào ngờ lại thấy nó tát Tuyết Lan nên hắn vội lên

tiếng. Tuy nhìn thấy ánh mắt nó, hắn có phần hơi khó hiểu nhưng hắn biết Tuyết Lan vốn xưa nay hiền lành nên hắn mặc

định chuyện này là lỗi của nó. Thấy nó cũng không phủ nhận, lại thấy

Tuyết Lan đang khóc nên hắn mới đưa Tuyết Lan về trước, định bụng sẽ nói chuyện với nó sau, nào ngờ khi về thì nó đã đi mất tiêu.

Còn nói về nó, lúc này, hai đứa nó đã say như hũ chìm, Gia Long thở dài, hai

tay đỡ hai đứa lên xe rồi chở nó về nhà nhỏ vì trước khi uống rượu với

nó, nhỏ đã dặn là không được đưa nó về nhà hắn. Bế hai đứa vào phòng,

đáp chăn xong xuôi anh mới ra ngoài, lấy điện thoại gọi cho hắn.

- Alo, có chuyện gì? – Hắn lãnh đạm nói

- Bạch Nguyệt sẽ ở nhà Giao Châu qua đêm, ông không cần đợi cửa đâu – Gia Long nói nhanh

- Tôi sẽ đến đón cô ấy – Hắn lạnh lùng nói

- Tôi khuyên ông là nên để cô ấy ở đây với Giao Châu, tuy tôi không rõ

chuyện gì đã xảy ra nhưng tôi biết rằng cô ấy không muốn về nhà, nếu ông quan tâm đến Nguyệt thì nên để cô ấy ở đây đi, thôi, chào ông – Gia

Long nói nhanh rồi tắt máy, không để hắn nói thêm.

Hắn đặt điện thoại xuống bàn và cắm đầu vào làm việc, cố không nghĩ ngợi tới nó và những câu hỏi đang hiện ra trong đầu hắn.

Còn nói về Tuyết Lan, lúc này đây trong lòng cô ta đang cực kì vui sướng,

cuối cùng thì hắn cũng đã hiểu lầm nó, xem ra kế hoạch của cô ta sắp

thành công rồi, chỉ cần một vài chuyện xảy ra nữa thôi, hắn và nó sẽ

nhanh chóng chia tay thôi. Nghĩ tới đó, Tuyết Lan không kìm được tràng

cười khoái trá.

Lúc này, Trang Linh và Eric đang tức tốc bay về

Việt Nam, vốn định về từ lâu nhưng do anh có việc đột xuất nên phải ở

lại Mỹ, đến bây giờ mới về được, lòng Trang Linh như lửa đốt khi nhận

được những cuộc gọi của Tuyết Lan, cô không ngờ mọi chuyện lại xảy ra

như vậy, bây giờ cô chỉ muốn về Việt Nam thật nhanh để trả nợ cho Tuyết

Lan, để có thể nói ra sự thật, hy vọng sẽ không quá trễ để có thể cứu

vãn mọi chuyện……

Sáng hôm sau, nhỏ giật mình tỉnh giấc, cả người

mồ hôi đầm đìa, khuôn mặt tái nhợt vì sợ hãi. Nhỏ vừa gặp ác mộng, cơn

ác mộng 3 năm về trước. Lắc lắc đầu, nhỏ cố rũ bỏ suy nghĩ đó ra khỏi

đầu rồi quay sang nhìn nó. Trông nó lúc này vô cùng bình yên, khuôn mặt

toát lên vẻ thánh thiện và trong sáng đến không ngờ, nhìn nó vào lúc này thì có ai lại nghĩ cô gái lạnh lùng và khát máu tối hôm qua lại là cùng một người chứ?

Ngồi nhìn nó một lát, nhỏ nhẹ nhàng leo xuống

giường và ra ngoài, vào phòng tắm để làm VSCN, sẵn tiện tắm luôn cho

tỉnh táo. Tắm xong, nhỏ bước ra ngoài thì thấy Gia Long đang ở trong

bếp, nhỏ lên tiếng:

- Sao anh dậy sớm vậy? Không ngủ thêm một lát nữa đi

- Anh đi mua đồ ăn sáng cho em và Nguyệt, tối qua anh thấy em say lắm mà, sao không ngủ thêm một lúc cho khoẻ? – Gia Long mỉm cười, tiến tới ôm

nhỏ vào lòng.

- Thật ra em uống không nhiều lắm, chủ yếu là con

Nguyệt uống mà – Nhỏ mỉm c