
mua cà phê cho tôi_ Quân
- Nhưng tôi đang học
- Học? Thế sao tôi lại thấy cô quỳ ngoài hành lang_Quân
- À tôi …tôi…
- Mau đi mua đi, tôi cho cô 2 phút _ quân
” …Vèo…”
- Công nhận cô ta chạy nhanh thật_ quân nhìn bóng dáng nhỏ nhắn khuất dần sau cánh cửa mỉm cười nói, không ngờ cũng có lúc anh thấy thoải mái như vậy .
* * *
Tan học:
Tôi lết thân tàn ra ngoài cổng trường vừa đi vừa nguyền rủa tên Quân đáng ghét đó nhưng đang đi thì tiếng
chuông điện thoại vang lên cắt dòng suy nghĩ của tôi,
-ALOOOOOOO…_ Tôi kéo dài giọng của mình ra
- …..
- Ai?_ tôi bực mình gắt lên
-……
- Cháu à…Pà đang mệt nha! cháu gọi điện thoại cho người khác chợi đi
.ĐỪNG LÀM PHIỀN PÀAAAAAAA……._ tôi tức mình nói đểu và đang chuẩn bị cúp
điện thoại xuống thì 1 giọng nói lạnh truyền từ đầu dây bên kia vang lên
- Giỏi thật …_ Quân
- …hi…hi chủ nhân… _ tôi đổi giọng nịnh nọt
- Bên đường _ quân
Tôi hướng mắt nhìn sang bên đường thì thấy 1 chiếc xe benz màu đen huyền
bóng loáng, Lãnh Quân đang hướng mắt nhìn tôi , tôi xụ mặt cui cút tiến
lại chỗ đó….
- Cầm đống đồ này về cho thằng Thiên Ki _ Quân
- Nhưng nó cũng đang ở trong trường cơ mà , Sao lại bắt tôi cầm cho nó chứ…
- Cô phản đối ….._ Quân
- Hi…hi… không để tôi cầm giúp cho_ tôi lại trưng bộ mặt nịnh hót của mình ra, đưa hai tay đỡ đống đồ đó.
” Sao nặng dữ vây?”
” …vèo…” Chiếc xe benz đi nhanh như gió, bỏ mặc tôi vs đống đồ này
- Anh đi Chết đi! _ tôi hét to khi chiếc xe đã rời xa mình
…………..
- Mẹ ơi, chị ấy bị sao vậy ?_ Cậu bé nhỏ hỏi người mẹ
- Thôi mình đi nhanh lên con, không lây bệnh đấy_ người mẹ nhanh tay kéo con mình đi
*Tôi: Khóc không ra nước mắt~~
- Đây tôi viết xong rồi _ Tôi hớn hở đưa bức thư cho anh ta ta . Chả là
Quân _ hội trưởng hội học sinh bỗng dưng vắng mặt trong 1 thời gian khá
dài. Vì vậy anh ta bắt tôi viết hộ đơn xin lỗi vs toàn bộ học sinh trong toàn trường
- Được rồi đưa đây tôi xem nào !_ Quân
- Á…
không được, hay anh về nhà xem đi. Hôm nay tôi phải đi thăm em họ , nó
đang mắc 1 căn bệnh rất nguy hiểm ( em họ à , chị xin lỗi) thế nên hôm
nay nay cho tôi về sớm nha!_ Tôi trưng bộ mặt nịnh hót, cố nói sao cho
thật nọt tai . Nếu mà để anh ta đọc thư đó chác tôi bị chặt 2 chân mất.
- Thôi được rồi…_ Quân
- Cám ơn…. tôi đi đây
- Này…._ Quân gọi vọng theo nhưng nó đã biến mất rất nhanh
————————-
Tại 1 căn phòng sang trọng , người thanh niên trẻ , trên người tỏa ra khí
chất phi phàm , ngũ quan tuấn mĩ , đẹp hơn cả con gái đang ngồi trước
chiếc lắp tóp gõ…gõ…văn kiện quan trọng. Hôm nay công việc tương đối khó và nhiều nhưng vs sự thông minh sẵn có của mình nên anh làm việc rất
nhanh. Hết việc anh lôi bức thư của osin mới ra đọc….
“…. Kính
gửi ban giám hiệu nhà trường , cùng toàn thể các bạn học sinh thâm mến.
Tôi tên là Lãnh Minh Quân( vs biệt danh là : Quân yêu nghiệt ) hôm nay
tôi viết bức thư này để mọi người thông cảm cho các lỗi lầm lớn , rất
lớn mà tôi đã gây ra .Cụ thể như: Bỏ học, chuyên dùng bộ mặt đẹp zai để
lừa gái, hút thuốc , uống rượu, tất cả những việc xấu xa , hèn hạ nhất
trên đời tôi đều làm trong thời gian vắng mặt ở trường. Tôi đúng là 1
thằng không ra gì, 1 thằng đểu, 1 thằng lưu manh,…..Tôi chỉ có 1 ước
nguyện cuối cùng trước khi tạm biệt thế giới thân yêu là xin mọi người
hãy hành hạ tôi thật nhiều vào, và đừng bao giờ tha thứ cho 1 thằng như
tôi….
Tôi xin chân thành cảm ơn
Người viết đơn
LÃNH MINH QUÂN……………………”
- Có vẻ như em rất bất mãn vs tôi thì phải ?_ Quân đọc xong bức thư không những không tức giận mà anh còn mỉm cười, đôi môi nhếch len vừa độ nhẹ
nhàng nói ” Tôi sẽ chơi cùng vs em”
———————-
Tại 1 căn nhà nhỏ:
- Ê mày đang nói xấu chị à_ tôi lấy giấy ăn chấm nước mũi quát thằng em
- Bà bị điên rồi_ Thiên kì
*Tôi:~~
2 giờ đêm:
“…Con dế mèn màu xanh màu đỏ, em bắt về em nấu cà ri, đem đến trường….” Tiếng chuông điện thoại vang lên phá vỡ giấc mộng đẹp của tôi.
- Anooo…_Tôi (t/g: anô đó các bạn)
-…..
- Ai đấy?_ tôi chuẩn bị dập máy thì
- HẠ MÃN CHI_ Quân
- Gì?_ tôi mơ màng đáp
- Cô dám ăn nói vs tôi thế à? _ Quân nhẹ nhàng truyền chất giọng nhẹ nhàng nhưng đầy đe dọa đến
- Thằng điên này, não mày bị lừa đá à! Tao nói thế nào thì mặc xác tao
chứ … Đêm hôm không cho người khác ngủ à_ tôi bực mình gắt lên
- Được, rất có chí khí _ Quân
San n giây, tôi mới nhận ra chất giọng lành lành , rờn rợn đó chính là của ông chủ tôi. Quả này thì tôi chết thật rồi
—————–
Sáng hôm sau:
Tại phòng của tôi
- Pà không dậy đi học hả ? _ Thiên Kì cáu gắt quát ầm lên vì bị mẹ bắt gọi chị gái dậy…
- Mày cứ đi, tao không đi đâu…_ tôi trùm chăn kín mặt nói vọng ra. Quả
thực là tôi không dám đi học, thôi thì cứ nghỉ hôm nay đã…..
- ????_ Thiên Kì
Tại phòng bếp nhà tôi:
- Mẹ à, chị ấy không chịu dậy đi học đâu!_ Thiên kì tố tội
- Cái gì ?_ mẹ tôi
- ……
- MẪN CHIIIIIII…_ mẹ tôi
- Á, con không đi học đâu_ tôi gào lên, và chạy quanh bàn ăn khi thấy mẹ
cầm muôi đuổi. Quả thực là mẹ tôi rất ưa bạo lực nha, đâu có ngây thơ
dịu dàng như tôi …(t/g: Cả nhà chị đều ưa bạo lực)
-……..